Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1475

Kinh nghiệm chiến đấu và tạo nghệ kiếm thuật của Hạ Hầu Sơn cũng không phải chuyện đùa, lập tức điều chỉnh sau đó dốc sức liều mạng, hắn không ngừng ứng phó biến hóa của Sở Mộ.

Giao chiến mấy chiêu, Sở Mộ nhìn ra Hạ Hầu Sơn không hổ là thiên tài mạnh nhất của đại gia tộc, kiếm thuật lĩnh vực đạt tới tầng thứ bảy đỉnh phong.

Mặc dù như vậy hắn còn kém Sở Mộ đạt tới tầng thứ mười đỉnh phong rất rõ ràng, kiếm thực chênh lệch một bước là chênh lệch cực lớn.

Sau khi thăm dò sâu cạn kiếm thuật của Hạ Hầu Sơn, Sở Mộ bắt đầu thể hiện thực lực kiếm quang áp chế Hạ Hầu Sơn, mặc dù Hạ Hầu Sơn có lực lượng rất mạnh nhưng không có đất dụng võ.

Hắn dốc toàn lực và sử dụng kỹ xảo cực cao nhưng Hạ Hầu Sơn đã không có sức chống cự, cuối cùng hắn đã thua dưới kiếm Sở Mộ.

Kiếm của Sở Mộ đặt lên cổ Hạ Hầu Sơn.

Dùng Vô Hồi Kiếm sắc bén, chỉ cần Sở Mộ dùng sức là có thể chém đứt đầu Hạ Hầu Sơn, mạng của Hạ Hầu Sơn cũng nằm trong tay Sở Mộ.

Nhìn sắc mặt Sở Mộ bình tĩnh, nội tâm Hạ Hầu Sơn yếu ớt, sợ Sở Mộ thực hạ tử thủ, một khi tiến vào Tây Hổ đại vực, lực ảnh hưởng của Hạ Hầu thị không lớn như thế, cho dù có thể trả thù Sở Mộ thì hắn cũng chết rồi.

- Ngươi quá yếu.

Sở Mộ nói xong liền thu kiếm, sắc mặt Hạ Hầu Sơn thay đổi liên tục, lúc xanh lúc đỏ lúc tái nhợt, nhìn hắn chẳng khác gì tắc kè biết đổi màu.

Đánh bại Hạ Hầu Sơn, Sở Mộ chính là lôi chủ số hai, kế tiếp đến phiên Long Tôn lên đài.

Sau khi nhìn thấy kiếm thuật của Sở Mộ, Long Tôn thập phần coi trọng, hắn cũng không dùng ánh mắt khiêu khích nhìn Sở Mộ.

Hắn biết rõ thực lực và kiếm thuật của Hạ Hầu Sơn như thế nào, bởi vì hai người đối chiến nhiều lần, trên phương diện kiếm thuật, Hạ Hầu Sơn bị Sở Mộ áp chế đánh bại, Long Tôn không cho rằng mình có thể đánh thắng Sở Mộ.

Khương Thải Điệp cau mày, tràn ngập hiếu kỳ nhìn gương mặt Sở Mộ, dường như muốn nhìn thấu Sở Mộ, nàng hết sức tò mò người có xuất thân kém như thế, không có tài nguyên và hoàn cảnh của đại gia tộc, rốt cuộc làm cách nào tu thành tạo nghệ kiếm thuật như thế.

Đúng là có thiên tài tự học thành tài, nhưng không có người chỉ điểm cũng biến thành kém cỏi.

Thực tế dù là thiên tài nhưng xuất thân thấp kém, tài nguyên và hoàn cảnh tu luyện bình thường cũng không khá hơn được, người có xuất thân cao quý, có vô số tài nguyên tu luyện và hoàn cảnh tốt, lại không thiếu cao thủ chỉ điểm, cả hai phát triển không cùng cấp độ.

Các thiên tài khác cũng tò mò, luận xuất thân, nhiều người trong bọn họ hơn xa Sở Mộ, hết lần này tới lần khác kiếm thuật lại không bằng Sở Mộ.

- Quả nhiên kiếm thuật của Sở Mộ...

Thiên Xảo Ngư vỗ tay một cái, trong thời gian ngắn hắn không biết nên dùng từ nào hình dung, gương mặt hắn đầy tán thưởng, dường như tán thưởng từ nội tâm, mấy Kiếm Vương bên cạnh Thiên Xảo Ngư cũng cảm thấy kinh ngạc, bọn họ lần đầu tiên nhìn thấy người trẻ tuổi có tạo nghệ kiếm thuật đạt tới tình trạng như vậy. Lúc này càng coi trọng Sở Mộ vài phần.

Sở Mộ chỉ cười cười, không nói gì thêm.

Trên đấu kiếm thai, Long Tôn chiến đấu kịch liệt với người khiêu chiến.

Mỗi kiếm của Long Tôn mang theo sức bật cực mạnh, mang theo lực trùng kích cường đại. Đối thủ của hắn buồn rầu, ngay từ đầu còn có thể đấu với Long Tôn một phen, qua nửa khắc sau Long Tôn bộc phát mỗi kiếm mạnh hơn trước. Dường như càng đấu càng mạnh, hắn dần dần cảm thấy chống đỡ hết nổi.

Không có biện pháp, tuy lực lượng Long Tôn không cường đại nhưng sức bật cực mạnh. Tốc độ cũng rất nhanh, rất khó tránh né hắn công kích.

Cuối cùng người khiêu chiến thua dưới kiếm Long Tôn, hắn bị đánh bay ra sau.

Long Tôn xuống đài, Sở Mộ lên đài, song phương đi ngang qua nhau.

- Lưu trận đấu của chúng ta tới cuối cùng.

Long Tôn thấp giọng nói ra, Sở Mộ không tỏ vẻ gì, muốn đấu tới cuối cùng thì phải đứng vững tới cuối cùng đã.

Đối thủ của Sở Mộ thua ngay trong hai ba chiêu, mọi người càng nhìn rõ chênh lệch giữa kiếm giả trăm thắng liên tiếp.

Mỗi trận đấu lại tiến hành luân phiên, vì luận bàn, vì mười vạn khối nguyên tinh thượng phẩm cho nên không ai bỏ cuộc.

Lúc này sắp diễn ra trận đấu cuối cùng.

Tại sao lại nói như thế?

Bởi vì hai người quyết đấu chính là hai đại thiên tài: Long Tôn và Khương Thải Điệp.

Khương Thải Điệp khác với Long Tôn cùng Hạ Hầu Sơn, nàng là nữ, thứ hai, nàng tương đối ít xuất hiện, ít nói chuyện và không có ngạo khí bức người.

Nhưng không thể phủ nhận, Khương Thải Điệp chính là đệ nhất thiên tài trẻ nhất Khương thị, nàng rèn luyện kiếm ý và áo nghĩa đến tám chuyển cực hạn, hoàn toàn không kém gì đám người Long Tôn.

Trước kia nhìn thấy Sở Mộ đấu Hạ Hầu Sơn rất đặc sắc, người xem cũng muốn nhìn thấy trận đấu đặc sắc.

Khương Thải Điệp thân ảnh bồng bềnh giống như bươm bướm, nàng đi lên đấu kiếm thai rất nhẹ nhàng, phối hợp với một thân áo màu rực rỡ, nàng chẳng khác gì con bướm nhỏ xinh đẹp mê hoặc lòng người.

Kiếm của Khương Thải Điệp có nhiều màu, lúc ra khỏi vỏ liền xuất hiện hào quang bảy màu chiếu rọi bốn phương tám hướng, cũng ảnh hưởng thị giác của người khác.

Trong cảm giác, phong cách kiếm thuật của Khương Thải Điệp đi theo lộ tuyến phiêu dật nhẹ nhàng.

- Chiến!

Hét lớn một tiếng, âm thanh như lôi đình, lực lượng của Long Tôn bộc phát như biển gầm, như bài sơn đảo hải.

Lúc bộc phát kiếm thuật cực mạnh, không khí như bị đè ép cực mạnh, như gợn sóng vô hình cuồn cuộn, Khương Thải Điệp chẳng khác gì con thuyền yếu trong mưa gió, không ngừng nhấp nhô như sắp chìm xuống biển cả, cho dù yếu ớt nhưng nàng vẫn chống cự kiên cường.

Kiếm của nàng không ngừng xuyên thẳng qua sóng lớn, cũng nhắm chuẩn thân thể Long Tôn, mỗi kiếm như muốn đâm vào cổ Long Tôn.

Sắc mặt Long Tôn biến hóa, bước chân giao thoa tránh né kiếm của Khương Thải Điệp, hắn phản kích mỗi kiếm nặng nề như núi, thanh thế bức người, cho dù thiên quân vạn mã cũng bị đánh tan.

Thân thể Khương Thải Điệp nhẹ như lông vũ không có chút sức nặng gì, khí lưu ập tới liền bị nàng né tránh, Long Tôn kiếm mạnh hơn nữa cũng không thể đánh trúng nàng.

Đây là việc làm hắn buồn bực nhất, với sức bật của hắn, cho dù là ngọn núi cao cũng có thể bị hắn đánh nát bấy, hết lần này tới lần khác đối thủ của mình không ngừng né tránh, lực lượng không có chỗ phát, hắn buồn bực không nhỏ.

Trong lúc nhất thời Khương Thải Điệp cũng không thể tới gần Long Tôn, bởi vì kiếm của Long Tôn mang theo lực lượng cường đại, một khi cuốn vào trong đó sẽ bị áp chế.

Hai người có phong cách kiếm thuật khác nhau, hai người liên tục quần nhau, thậm chí kiếm của bọn họ chưa chạm vào nhau một lần nhưng hung hiểm trong đó làm nhiều người hồi hộp.
Bình Luận (0)
Comment