Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2702

Đuôi mãng xà màu trắng trực tiếp đánh vào phía trên tấm lưới lớn màu trắng. Nhưng tấm lưới lớn màu trắng không có bị nghiền nát. Nó thoáng chấn động, loại bỏ một đòn của đuôi mãng xà màu trắng, hạ xuống, trực tiếp bao phủ lấy con mãng xà màu trắng, nhanh chóng thu nhỏ lại.

Ở dưới sự khống chế của phó thống lĩnh Thiên Thần Vệ, tấm lưới màu trắng vững vàng chùm lên con Độc Giác Bạch Mãng Thánh cấp cửu tinh sơ kỳ. Độc Giác Bạch Mãng không ngừng giãy dụa. Nhưng tấm lưới lớn màu trắng thu nhỏ lại. Biên độ giãy dụa của nó càng lúc càng nhỏ, cuối cùng bị hoàn toàn trói lại, không thể động đậy được chút nào.

- Chết!

Ánh mắt của Phó thống lĩnh Thiên Thần Vệ vô cùng lạnh như băng. Chỉ thấy hai tay hắn chà một cái. Một đạo ánh sáng màu trắng xuất hiện, hóa thành một thanh kiếm ánh sáng màu trắng, hung hăng chém xuống. Kiếm quang mang theo lực lượng kinh người và phong quang sắc bén, đâm vào trong một con mắt của Độc Giác Bạch Mãng. Lực lượng bạo phát, cắt nát đầu của Độc Giác Bạch Mãng, đánh nát linh hồn của nó.

Thiên Thần Vệ chính là một thanh lợi kiếm của Thiên tộc. Phàm là kẻ địch của Thiên tộc, tất cả đều bị bọn họ vô tình diệt trừ giết chết. Có thể nói, bọn họ chính là quái tử thủ thuộc về Thiên tộc. Lý niệm của bọn họ luôn luôn là thà giết nhầm chứ không bỏ sót.

Con Độc Giác Bạch Mãng này cũng coi như gặp xui xẻo. Bị Sở Mộ lợi dụng một lần. Kết quả, vừa tỉnh ngủ, đã bị đám quái tử thủ Thiên tộc này giết chết.

Trên Vạn Thú Nguyên, một đạo ánh sáng màu bạc lóe lên một bóng người, bay như điên. Tốc độ kia không ngờ đạt tới trình độ Thánh cấp bát tinh, giống như một lưu tinh màu bạc, lướt đi rất nhanh ở trên Vạn Thú Nguyên.

Sau đó lại là một ánh sáng màu trắng cực lớn, phá vỡ áp lực không khí, lao tới bằng tốc độ kinh người.

Lưu tinh màu bạc phía trước chính là Sở Mộ. Hắn sử dụng Thiên Hoang Thiên Lỗi. Lực lượng và tốc độ của Thiên Hoang Thiên Lỗi đều là trình độ Thánh cấp thất tinh đỉnh phong. Nhưng ở dưới sự vận dụng xảo diệu của Sở Mộ, đã đạt tới trình độ Thánh cấp bát tinh. Ánh sáng màu trắng đuổi theo phía sau lại chính là các Thiên Thần Vệ của Thiên tộc.

Theo đạo lý, thực lực của các Thiên Thần Vệ không đồng nhất dồn lại. Cao nhất chính là Thánh cấp thất tinh đỉnh phong. Thấp nhất chính là Thánh cấp tứ tinh. Một khi tốc độ bạo phát, hoàn toàn khác nhau, chênh lệch khá xa. Nhưng bọn họ phối hợp vô cùng ăn ý. Đồng thời thi triển ra Thiên thuật tăng cường tốc độ. Không ngờ không có bất cứ một người nào tụt lại phía sau. Tất cả đồng thời đều giữ vững tốc độ cực nhanh, hoàn toàn không thua gì với Sở Mộ. Thậm chí có chút vượt quá.

Đám này người Thiên tộc thực lực quá mạnh mẽ. Dưới sự liên thủ, Sở Mộ tự biết mình không có cách nào đối đầu.

Trừ khi, hắn vận dụng cường giả bên trong Kiếm Tông Linh Ấn. Nhưng chỉ có thể sử dụng cường giả tuyệt thế. Cảm giác sử dụng cường giả tuyệt thế đi đối phó với một đám Thánh cấp, thật sự quá mức lãng phí. Đương nhiên, nếu như ở giây phút cuối cùng, cho dù lãng phí cơ hội cấp Thánh Hoàng, cũng phải vận dụng.

Thiên Thần Vệ truy kích, mang đến cho Sở Mộ áp lực thật lớn. Dưới loại áp lực này, máu Sở Mộ lưu chuyển nhanh hơn. Hình như có chút hưng phấn. Nhưng tâm tình lại hoàn toàn không có chút chấn động nào. Có trạng thái lạnh lùng bình tĩnh, như băng tâm, trời sập cũng không sợ hãi.

Dưới loại trạng thái này, cảm nhận của hắn được tăng lên tới cực hạn. Tất cả bốn phía xung quanh đều hiện ra rõ ràng. Hắn cảm thấy ở dưới loại trạng thái này, bất cứ lúc nào bất cứ chỗ nào cũng có thể tiến vào trạng thái Tiệt Sát Chi Kiếm.

Chỉ có điều kẻ địch quá nhiều người, quá cường đại. Trạng thái Tiệt Sát Chi Kiếm cũng không đối phó được đối phương. Một khi mình vừa dừng lại, lập tức sẽ bị đuổi kịp, rơi vào trong vòng vây.

Trong lúc truy kích, Phó thống lĩnh Thiên Thần Vệ búng ngón tay một cái. Từng ánh sáng màu trắng giống như lưu tinh phá không, bắn về phía Sở Mộ. Bóng dáng Sở Mộ lúc trái lúc phải, tránh từng luồng ánh sáng màu trắng bắn tới, khiến hắn đều thất bại.

Phó thống lĩnh Thiên Thần Vệ không ngừng ra tay, Sở Mộ không ngừng né tránh. Ở dưới tình huống sử dụng Thiên Lỗi, thực lực của Sở Mộ và phó thống lĩnh Thiên Thần Vệ không chênh lệch bao nhiêu.

Chỉ có điều khoảng cách giữa hai bên đang dần dần thu ngắn lại một chút. Dựa theo loại tình huống này, qua một đoạn thời gian nữa, Sở Mộ rất có khả năng sẽ bị đuổi kịp. Đến lúc đó, hắn chắc hẳn sẽ rơi vào trong vòng vây của Thiên Thần Vệ.

Trong lúc chạy như điên, Sở Mộ rút ra song kiếm Thiên Lỗi. Cánh tay hắn uốn cong, bổ song kiếm về phía sau, biến thành hai đạo kiếm quang màu trắng, xé rách trời cao. ngay lập tức chém về phía Thiên Thần Vệ.

Phó thống lĩnh vừa ra tay lại đánh nát hai đạo kiếm mang màu trắng. Bất chợt, trước mắt chính là một mảng màu trắng. Từng kiếm quang màu trắng, giống như cuồng phong mưa rào tập kích đến, uy lực mạnh mẽ.

- Chút tài mọn.

Phó thống lĩnh Thiên Thần Vệ lạnh lùng cười. Thiên thuật thành thạo đánh nát từng kiếm quang.

Mặc dù kiếm quang màu trắng không có tạo thành bất kỳ tổn thương nào đối với bọn họ, nhưng vẫn trì hoãn một chút tốc độ của bọn họ, khiến cho khoảng cách giữa hai bên, không đến mức rút ngắn lại gần.

Đuổi cùng trốn, bất tri bất giác, bọn họ không ngừng tiến sâu vào Vạn Thú Nguyên.

Hai bên động thủ, sóng chấn động cực lớn, khiến cho rất nhiều linh thú chú ý. Những linh thú cấp thấp Thánh cấp trung giai tất nhiên e sợ, muốn tránh không kịp. Từ phía xa, bọn chúng đã né tránh. Nhưng các linh thú Thánh cấp cao giai lại đều xuất động không ngừng mãnh liệt lao ra.

Một tiếng chói tai vang lên ở trên không trung, kéo theo gió bão từ phía xa nhanh chóng bay tới. Đó là một con chim khổng lồ toàn thân màu đen. Hai cánh nó vỗ mạnh, liền sinh ra từng luồng khí xoáy màu đen cực lớn, giống như gió bão.

Phong áp cường lực theo một con chim màu đen khổng lồ này cuồn cuộn tuôn trào mãnh liệt, trùng kích tới.

Đây là linh thú Thánh cấp cửu tinh cao giai... Phong Bạo Điểu.

Thực lực Phong Bạo Điểu, con Độc Giác Bạch Mãng kia không thể so sánh được. Áp lực cường đại, khiến cho sắc mặt Sở Mộ biến đổi. Ngay cả những Thiên Thần Vệ kia cũng vậy.

Phong Bạo Điểu hiển nhiên cảm nhận được khí tức của Sở Mộ cùng Thiên Thần Vệ truy kích đến. Vừa phát hiện ra bọn họ, Phong Bạo Điểu lại một lần nữa phát ra tiếng kêu to vui sướng, hai cánh vẫy xuống. Vô số luồng khí xoáy màu đen bay nhanh xuống, đánh về phía Sở Mộ cùng các Thiên Thần Vệ. Mỗi một luồng khí xoáy màu đen đều tản ra uy lực kinh người.
Bình Luận (0)
Comment