Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2703

Sở Mộ vội vàng né tránh. Hắn vung kiếm, kiếm quang giao nhau hình chữ thập, đánh nát một luồng khí xoáy màu đen, tránh hai luồng khí xoáy màu đen.

So với Sở Mộ mà nói, mục tiêu các Thiên Thần Vệ lớn hơn nữa. Khoảng chừng hơn mười luồng khí xoáy màu đen công kích tới, mang đến cho bọn họ phiền toái không nhỏ.

Lúc này, những tiếng ầm ầm vang lên. Phía xa cát bụi cuồn cuộn. Dưới khói đặc tràn ngập, một con tê giác một sừng khổng lồ với hàm răng sắc bén, chạy như điên tới. Hàm răng của nó dường như đang nói cho đám người Sở Mộ biết, nó không phải ngồi không.

Đó lại là một con linh thú Thánh cấp cửu tinh cao giai.

Một phía khác, một con sư tử cực lớn màu vàng xuất hiện, tản ra khí tức Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong.

Gặp phải loại tình huống này, Sở Mộ không kinh sợ mà còn lấy làm mừng. Hắn vốn nghĩ, muốn thoát khỏi sự truy sát của các Thiên Thần Vệ, rất khó. Hiện tại xuất hiện nhiều linh thú cường đại như vậy, hắn ở dưới sự truy sát của Thiên Thần Vệ, lại có thêm một cơ hội thoát thân. Nhưng phiền phức chính là những linh thú này rất cường đại, cũng sẽ không để cho hắn dễ dàng chạy trốn như vậy.

Tiếp theo, chính là thời khắc bỏ mạng.

Bất chợt, Sở Mộ phát hiện ra một điểm. Hình như mình không bị để mắt tới. Hoặc có thể nói, những linh thú này chỉ có hứng thú đối với đám người Thiên tộc. So với đối với mình, hứng thú đối với đám người đó lớn hơn.

Suy nghĩ một chút Sở Mộ đã hiểu được. Dù sao bây giờ nhìn lại mình, chính là một vụn sắt, phát tán ra khí tức thuộc về khí tức của Thiên Lỗi, lạnh như băng, không mang theo sinh cơ. Còn nữa, mình chỉ có một mình. Đám người Thiên tộc lại khác. Bọn họ có hơn một trăm người. Toàn bộ là những người sống sờ sờ. Đối với đám linh thú yêu thích ăn thịt mà nói, bọn họ chính là món ăn vô cùng ngon miệng.

Phong Bạo Điểu và con tê giác ăn thịt cùng với con sư tử màu vàng cực lớn kia đều nhằm về phía Thiên Thần Vệ, dự định chia nhau.

Nếu chỉ là một con, đám người Thiên Thần Vệ muốn đối phó, không có bao nhiêu khó khăn. Vấn đề là có chừng ba con. Thoáng cái bọn chúng mang đến cho các Thiên Thần Vệ áp lực cũng đủ lớn. Hơn nữa ba con linh thú Thánh cấp cao giai này đều có đầy đủ trí tuệ. Bọn chúng biết, ở dưới tình huống như vậy, không thích hợp phát sinh xung đột. Bởi vậy bọn chúng tạm thời chia nhau thức ăn rồi nói sau.

Bọn chúng tất nhiên cũng nhận ra được những người này. Đó chính là người Thiên tộc. Chỉ có điều, vậy thì thế nào. Thiên tộc rất cường đại. Vạn Thú Nguyên cũng không phải ngồi không. Nếu như cường giả tuyệt thế của Thiên tộc dám đánh vào Vạn Thú Nguyên, thú vương trên Vạn Thú Nguyên cũng sẽ không ngồi yên không để ý đến.

Thần sắc các Thiên Thần Vệ lạnh như băng, trên mặt tràn ngập sát khí.

Vì Thiên Thần Vệ để huấn luyện đạt được tiêu chuẩn, không biết phải trải qua bao nhiêu cuộc chiến sinh tử. Số linh thú chết ở dưới tay bọn họ nhiều đến mức đếm không xuể. Cho dù là linh thú Thánh cấp cửu tinh, bọn họ cũng hoàn toàn không khiếp sợ chút nào.

- Phân đội Thiên Thần Vệ thứ năm của Thiên tộc, đang truy kích kẻ địch của bản tộc. Nếu như các ngươi ngăn cản, chính là kẻ địch của tộc ta.

Giọng điệu của Phó thống lĩnh Thiên Thần Vệ lạnh như băng nói.

Bọn họ cũng không phải sợ ba con linh thú này. Vấn đề là chiến đấu tiếp, sẽ cho Nhân tộc kia có cơ hội chạy trốn. Tuy rằng có thể suy tính ra phương hướng và vị trí thân thể của đối phương. Nhưng mỗi lần suy tính đều phải tiêu hao lực nguyên hồn. Nếu như khôi phục không kịp nói, căn bản là không có cách nào lại suy tính được nữa.

Ở dưới tình huống không suy tính ra, dĩ nhiên là không có cách nào truy kích được đối phương.

Cho nên, hắn chỉ có thể mang uy danh của Thiên tộc và Thiên Thần Vệ ra.

Ba con linh thú vừa nghe, nhất thời do dự.

Bọn chúng là linh thú Thánh cấp cửu tinh, ở trên Vạn Thú Nguyên, là đám đứng ở trên đỉnh, có trí tuệ vượt xa so với các linh thú khác. Đồng thời thời gian sống sót rất dài, càng hiểu rõ chuyện nhiều.

Bọn họ đều hiểu rất rõ về Thiên tộc, cũng mấy sợ hãi. Nhưng Thiên Thần Vệ hung danh hiển hách, bọn họ lại có chút sợ hãi.

Thiên Thần Vệ, đây chính là quái tử thủ ở trong Thiên tộc, rất có tiếng tăm.

Mỗi một Thiên Thần Vệ đều có thực lực rất cường đại. Hơn nữa bọn họ am hiểu phối hợp. Trong đó mặc dù không có cường giả tuyệt thế nào, nhưng muốn giết chết Thánh cấp cửu tinh, cũng không phải vấn đề quá khó khăn.

Chỉ cần không phải cường giả tuyệt thế tiến vào Vạn Thú Nguyên, thú vương cơ bản sẽ không để ý tới.

Đang lúc ba con linh thú Thánh cấp cửu tinh do dự, các Thiên Thần Vệ lại một lần nữa truy kích Sở Mộ. Chỉ có điều, nhận được thời cơ ngắn ngủi, Sở Mộ lại chạy đi rất xa.

E ngại hung danh hiển hách của Thiên Thần Vệ, ba con linh thú Thánh cấp cửu tinh nhìn theo, nhưng không tiếp tục truy kích, mà mang theo vài phần không cam lòng rời đi.

Không có cách nào. Thật ra chúng rất muốn ăn tươi mấy Thiên tộc này. Nhưng các Thiên Thần Vệ tuyệt đối sẽ không để yên. Đến lúc đó, thú vương cũng sẽ không che chở được bọn họ. Dù sao quy định có tồn tại. Nếu như thú vương ra tay đối phó với Thiên Thần Vệ, cường giả tuyệt thế của Thiên tộc sẽ không ngồi yên không để ý đến. Đạo lý là giống nhau.

Trên Vạn Thú Nguyên, lại một lần nữa xuất hiện một cảnh đường truy đuổi.

Một ánh sáng màu trắng thật dài, bay nhanh tới, đuổi theo một ánh sáng màu bạc.

- Thế nào lại nhanh như vậy?

Sở Mộ rất kinh ngạc.

Lẽ nào, ba con linh thú Thánh cấp cửu tinh kia đã bị đám người Thiên tộc giết chết hay sao?

Nếu như là vậy, Sở Mộ có thể suy tính một chút, không nhất thiết phải tiếp tục chạy nữa. Bởi vì không có khả năng chạy trốn. Vậy không bằng trực tiếp vận dụng Kiếm Tông Linh Ấn, triệu hồi ra cường giả tuyệt thế kia thoáng cái đánh rơi tất cả người Thiên tộc.

Đám Thiên Thần Vệ này lại không biết, bọn họ nhiều lần qua lại ở bên bờ sinh tử. Nếu không phải Sở Mộ không muốn lúc đó lãng phí một cơ hội, nếu không phải hắn dự định lấy đối phương ra làm đá mài đao để rèn luyện mình một phen, bọn họ đã bị giết chết. Tất cả bị giết chết, không chừa một tên.

Ở dưới sự đuổi giết của Thiên Thần Vệ, khoảng cách giữa bọn họ cùng Sở Mộ lại tới gần một lần nữa.

Năm nghìn thước... Bốn ngàn mét... Ba nghìn thước... Hai nghìn thước...

Không bao lâu, khoảng cách giữa hai bên đã rút ngắn lại chỉ còn một nghìn thước, đồng thời vẫn đang không ngừng rút ngắn khoảng cách.

Năm trăm mét!

Tiếp qua một hồi nữam Sở Mộ sẽ bị các Thiên Thần Vệ đuổi kịp.
Bình Luận (0)
Comment