Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2810

- Tuy không phục lắm, nhưng cái này cũng là ý nghĩ của ta.

Mộc Cao Lực cười hì hì nói.

- Ta cũng nghĩ như thế.

Nhạc Trấn trầm giọng nói, Từ Thanh Nhã gật gù.

Phản ứng của mọi người nhất trí ngoài ý muốn, cũng làm cho đám người La Trung Húc càng thêm căm tức, thầm giận không ngớt, quả thực là muốn tức điên.

- Hay, cực kì hay, hi vọng sau khi rời hang động, các ngươi còn có thể kiên cường như thế.

La Trung Húc ngón tay chỉ chỉ chỏ chỏ, âm thanh bao hàm tức giận:

- Từ sư muội, ngươi còn có một cơ hội lựa chọn cuối cùng.

- Lời nói tương tự, ta không nói lần thứ ba.

Trên mặt Từ Thanh Nhã lướt qua vẻ căm ghét.

- Được.

La Trung Húc gật gù, mang theo mọi người xoay người rời đi, đi đến một lối rẽ khác, trên thực tế, trước chỉ là uy hiếp, bọn họ cũng không dám kinh động Tội Dân nơi này, ai biết có thể rước lấy Tội Dân Bạch Ngân cấp hay không.

- Khà khà, Sở huynh, mặc kệ thực lực của ngươi đến cùng ra sao, ta cũng muốn biểu thị khâm phục với ngươi.

Nhìn đám người La Trung Húc xoay người rời đi, Mộc Cao Lực nhất thời khà khà cười nói với Sở Mộ, ngay cả xưng hô cũng từ Thánh cấp Tứ Tinh biến thành Sở huynh.

- Ngươi rất can đảm.

Từ Thanh Nhã nhìn Sở Mộ một chút nói, Từ Thanh Nhã là nữ thần trong lòng rất nhiều người, ngay cả Thánh cấp Bát Tinh cấp thấp La Trung Húc cũng ái mộ nàng, nếu đổi thành những người mê luyến nàng nghe được lời như vậy, phỏng chừng sẽ mừng rỡ như điên, đáng tiếc, Sở Mộ không có biểu hiện gì.

- Sở huynh, khá lắm.

Nhạc Trấn cũng nói.

- Lời tuy như vậy, thế nhưng chúng ta phải nghĩ một đối sách mới được.

Long Vân Không nói.

Một Thánh cấp Bát Tinh cùng bảy Thánh cấp Thất Tinh, xác thực là đối thủ rất mạnh mẽ, đương nhiên, nếu như trừ La Trung Húc, bảy Thánh cấp Thất Tinh kia không đáng để lo.

Vướng tay chân, chính là La Trung Húc.

- Binh tới tướng đỡ nước đến đất ngăn, sợ cái gì.

Mộc Cao Lực là thiên tài hàng ngũ thứ hai, không chỉ có thể vượt cấp chiến đấu giết địch, còn được tông môn coi trọng, thủ đoạn bảo mệnh bao nhiêu cũng có một ít, vì lẽ đó, dù cho đối mặt Thánh cấp Bát Tinh, bọn họ sẽ kiêng kỵ, nhưng không đến nỗi sợ run.

- Trước tiên hái những Thanh Đồng căn này đi.

Nếu đám người La Trung Húc muốn tranh cướp những Thanh Đồng căn này với bọn họ, đúng là một chuyện phiền toái, bất quá bọn hắn tự mình rút đi, không thể tốt hơn a.

...

- La ca, những Thanh Đồng căn kia ít nhất có hơn một nghìn cây, giá trị tuyệt đối trên một viên Bạch Ngân chi tâm, liền nhường cho bọn họ như thế sao?

Con ngươi của Bàn Thử đảo một vòng hỏi.

- Không sao, đến cuối cùng, tất cả của bọn họ, đều là của chúng ta.

La Trung Húc từ tốn nói, giọng nói kia lạnh lẽo âm trầm.

- Nguyên lai La ca đã sớm có ý nghĩ.

- Năm người bọn họ tiến vào nơi này sớm hơn chúng ta, thu hoạch sẽ không nhỏ.

Mọi người dồn dập truyền âm nói, phảng phất năm người Sở Mộ, cũng đã thành vật trong túi bọn họ.

...

- Không tồi không tồi. Tổng cộng 1,800 cây Thanh Đồng căn, cho tới nay mới thôi, trong những lần phát hiện Thanh Đồng căn, này là đám lớn nhất.

Mộc Cao Lực rất cao hứng.

1,800 cây Thanh Đồng căn, là bọn họ đồng thời phát hiện, sẽ chia đều, mỗi người phân hai phần mười, cũng chính là 360 cây, tính ra, giá trị là 3,600 viên Thanh Đồng chi tâm, một lần thu hoạch tương đối khá a.

Sau khi chia đều, mọi người tiếp tục thâm nhập, bọn họ lựa chọn phương hướng, tự nhiên không giống đám người La Trung Húc.

Trải qua gặp gỡ đám người La Trung Húc, mọi người hành động có vẻ càng cẩn thận, dù tốc độ giảm một chút, nhưng dù sao cũng hơn bị phát hiện.

Phạm vi tầng thứ hai xác thực rất lớn, ngã ba cũng rất nhiều, mặc kệ là ngõ cụt hay cái gì. Phàm là đi vào ngã ba, nhất định sẽ có thu hoạch, Thanh Đồng căn là cơ bản nhất, còn có một ít linh dược cùng khoáng thạch khác, không ngừng phong phú của cải của mọi người.

Ước chừng sau một ngày, mọi người đến một chỗ rộng rãi, ngay phía trước có một lối vào hắc ám.

Sắc mặt năm người đều vô cùng lo lắng.

- Thật sự có tầng thứ ba.

Thanh âm của Nhạc Trấn càng trầm thấp.

- Tầng thứ ba a.

Mộc Cao Lực cảm khái.

Hai con mắt của Từ Thanh Nhã lấp loé, vẻ mặt của Long Vân Không đổi tới đổi lui. Sở Mộ liên tục nhìn chằm chằm lối vào kia, suy nghĩ.

- Muốn đi vào sao?

Mộc Cao Lực đột nhiên hỏi.

Tầng thứ ba, tương đương với Bạch Ngân cấp, đối với bọn họ, có sức hấp dẫn không gì sánh được.

Suy nghĩ một chút, tầng thứ nhất linh dược phổ biến nhất chính là Hắc Thiết căn, một cây Hắc Thiết căn giá trị mười viên Hắc Thiết chi tâm, đối với bọn họ mà nói, căn bản không tính là gì, mà tầng thứ hai, linh dược phổ biến nhất là Thanh Đồng căn, một cây Thanh Đồng căn có thể bán mười viên Thanh Đồng chi tâm.

Đối với bọn hắn mà nói, Thanh Đồng chi tâm mới chính thức có giá trị, như vậy linh dược trong tầng thứ ba, phổ biến sẽ là Bạch Ngân căn, một cây Bạch Ngân căn bán cho Bạch Ngân thành, có thể bán ra mười viên Bạch Ngân chi tâm.

Mười viên Bạch Ngân chi tâm a, dù cho là Thánh cấp Bát Tinh, Thánh cấp Cửu Tinh cũng sẽ vô cùng động tâm.

Có thể nói, linh dược trong tầng thứ ba mới là linh dược quý giá nhất, giá trị cao nhất, nếu như có thể tiến vào cướp đoạt một phen, của cải của bọn họ sẽ vượt lên vài lần, thậm chí gấp mười mấy lần.

Chỉ là, trình độ nguy hiểm ở tầng thứ ba vượt xa tầng thứ hai.

Ở tầng thứ hai lấy Tội Dân Thanh Đồng cấp chiếm đa số, như vậy trong tầng thứ ba, liền lấy Tội Dân Bạch Ngân cấp đa số.

Bất kỳ một con Tội Dân Bạch Ngân cấp, dù cho nhỏ yếu nhất, cũng nắm giữ thực lực Thánh cấp Cửu Tinh cấp thấp, đủ để nghiền ép năm người bọn họ.

Của cải nhiều hơn nữa, nếu không có tính mạng hưởng thụ, hết thảy đều toi công, bởi vậy, ở giữa lợi ích mê hoặc cùng mạng nhỏ của bản thân, năm người bọn họ đều làm ra lựa chọn.

- Đi thôi.

Sở Mộ nói, trong năm người, tu vi của hắn thấp nhất, nhưng kiếm tâm thuần túy nhất, sẽ không dễ bị ngoại vật dao động nhất.

- Đáng tiếc a, vô số Bạch Ngân chi tâm.

Mộc Cao Lực thở dài, cũng xoay người.

Hết cách rồi, tầng thứ ba xác thực rất mê hoặc, tài phú cực kỳ to lớn, nhưng độ nguy hiểm cũng quá to lớn, trừ khi năm người đều có thực lực Thánh cấp Cửu Tinh, mới dám vào tìm tòi, như vậy ít nhất không cẩn thận thức tỉnh Tội Dân Bạch Ngân cấp còn có thể trốn ra được.
Bình Luận (0)
Comment