Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2811

Thực lực bây giờ đi vào, tuyệt đối là đưa thức ăn, coi như là Tội Dân Bạch Ngân cấp đều đang ngủ say, thế nhưng chúng nó nhận biết hơn xa Tội Dân Thanh Đồng cấp, huống hồ, bọn họ ai cũng không cách nào bảo đảm, sau khi tiến vào tầng thứ ba, sẽ không tao ngộ cảnh vệ Tội Dân Bạch Ngân cấp.

Năm người xoay người rời đi, đi tới một ngã ba khác tìm kiếm linh dược.

Sau một thời gian ngắn, lại có người tới chỗ nầy, chính là tám người La Trung Húc.

- Lối vào.

- Lẽ nào là... tầng thứ ba!

Tám người liếc mắt nhìn nhau, trên mặt đều lộ ra vẻ khiếp sợ.

- Vẫn còn có tầng thứ ba, hang động này...

Nội tâm mọi người không tự chủ được run rẩy lên.

Tầng thứ ba a, linh dược Bạch Ngân cấp, đếm không xuể a, kia là của cải cực kỳ to lớn a.

Nếu như bọn họ có thể được, đến thời điểm đó, là có thể ở chỗ Hắc Thần Cự Kiếm, để Kiếm Lực bản thân ở trong thời gian ngắn nhất, tăng lên tới tầng thứ cao nhất.

Phải biết, hiện nay cường giả nắm giữ Kiếm Lực cấp chín, cũng không nhiều, chủ yếu là Kiếm Lực cấp chín cần một ngàn viên Bạch Ngân chi tâm, quá khó có thể thu được, coi như nắm giữ cường giả Kiếm Lực cấp tám cũng không nhiều.

- La ca, đi vào sao?

Một người cơ hồ bị mê hoặc to lớn hấp dẫn mà lạc lối, đần độn hỏi.

- Ngươi muốn chết liền đi vào.

La Trung Húc chung quy là Thánh cấp Bát Tinh, ở trước mặt mê hoặc to lớn, còn có thể kiên trì bản tâm không lay được.

Nghe được lời lạnh như băng của La Trung Húc, mọi người nhất thời tỉnh lại, sợ đến chảy mồ hôi lạnh.

Kia là hang động của Tội Dân Bạch Ngân cấp a, nếu như bọn họ tiến vào, tám chín phần mười là đưa đồ ăn cho Tội Dân Bạch Ngân cấp.

Chỉ là nhìn thấy, nhưng không đi vào, rất không cam lòng a.

- Năm người kia, có đi vào không?

- Ngươi ngốc sao, ngay cả chúng ta cũng không dám đi vào, bọn họ một đám Thánh cấp Thất Tinh, còn mang theo một Thánh cấp Tứ Tinh cấp thấp, làm sao có khả năng dám vào.

- Đi thôi.

La Trung Húc xoay người, trong mắt loé ra suy nghĩ.

Tuy không thể tiến vào, nhưng cũng không có nghĩa là hắn không thu hoạch được gì.

Bởi vì, chỉ cần trở về Hắc Ma phủ đăng báo việc này, mình liền nhận được ngợi khen, hơn nữa là ngợi khen rất lớn, dù không cách nào so với mình khai phá, nhưng so sánh mà nói, vẫn tương đối có lời, dù sao không gặp nguy hiểm a.

Trên thực tế, sau khi mọi người tỉnh lại, nghĩ như vậy cũng không chỉ La Trung Húc, những người khác cũng là loại ý nghĩ này.

Có điều, hang động ba tầng như vậy, giá trị rất lớn, cũng chỉ có thế lực mạnh mẽ như phủ thành chủ mới ăn được, thậm chí không có dễ dàng như vậy, những thế lực yếu kém kia chỉ có thể suy nghĩ một chút, căn bản là không cách nào đi chạm, bởi vì không có thực lực.

- Hiện tại, lập tức rời hang động, lần theo năm người kia, theo bọn họ, mãi đến bọn họ rời hang động mới thôi.

La Trung Húc nói.

- La ca ý kiến hay.

- Cứ làm như thế.

Con mắt của mọi người nhất thời sáng ngời.

Chỉ cần theo năm người kia, bọn họ rời hang động, cũng theo rời đi hang động, đến thời điểm đó, là có thể động thủ chém giết toàn bộ, mà tất cả thu hoạch của năm người kia, đều sẽ quy bọn họ hết thảy.

Bởi vì bọn họ đã suy đoán ra, hang động này có ít nhất hai lối vào, bọn họ không phải từ một lối vào tiến vào, vì lẽ đó nhất định phải theo sau, theo sát mới sẽ không lạc mất.

...

- Chư vị, ta nghĩ phiền phức muốn tới.

Sở Mộ nói.

- Sở huynh, ngươi là nói đám người La Trung Húc?

Long Vân Không hỏi.

- Hẳn là, ta có một loại cảm giác không hề tốt.

Sở Mộ nói.

- Hang động này hẳn là có hai lối vào, lối bọn họ tiến vào không giống lối chúng ta tiến vào, như vậy, nếu như bọn họ muốn động thủ với chúng ta, nhất định phải biết hướng đi của chúng ta, biện pháp tốt nhất, chính là theo chúng ta, mãi đến tận khi chúng ta rời hang động lại ra tay.

Từ Thanh Nhã phân tích nói, lần thứ nhất nói nhiều như vậy.

Theo như lời nàng nói, mọi người cũng có thể hiểu.

- Nhìn dáng dấp, là coi chúng ta thành con mồi a.

Hai con mắt của Mộc Cao Lực lướt qua huyết quang.

Bị người cho là con mồi, ai cũng sẽ không tình nguyện, đặc biệt là thiên tài như bọn hắn.

- Chúng ta trước sau gì cũng phải rời khỏi hang động, ở càng lâu càng bất lợi.

Nhạc Trấn nói:

- Ngoại trừ La Trung Húc, bảy cái khác không đáng để lo.

- Mặc dù La Trung Húc là Thánh cấp Bát Tinh cấp thấp, thế nhưng thực lực của hắn, đủ để sánh ngang Thánh cấp Bát Tinh cấp trung, chúng ta liên thủ, có thể đối kháng một chút, thế nhưng còn có những người khác.

Long Vân Không phân tích nói.

- Sở huynh, thực lực của ngươi đến cùng ra sao?

Mộc Cao Lực nhìn Sở Mộ hỏi.

- Không kém các ngươi.

Sở Mộ nghiêm nghị hồi đáp.

Vào lúc này, không thể nói đùa, Sở Mộ nói như vậy, bọn họ coi như là có hoài nghi, cũng không thể không tin tưởng.

- Coi như Sở huynh nắm giữ thực lực Thánh cấp Thất Tinh đỉnh cao, năm cái gộp lại, cũng khó có thể chống lại đối phương, nhìn dáng dấp, chung quy là phải vận dụng một ít lá bài tẩy rồi.

Sau một phen trò chuyện, trong lòng tất cả mọi người hiểu rõ, nên bọn họ không có lưu lại, cũng không có tăng tốc rời đi, mà vững vàng đi tới, hái linh dược thu linh thạch, tám người La Trung Húc thì làm cái đuôi theo sau.

Xuất kiếm.

Kiếm quang lộ ra lăng lệ ác liệt, giống như tia chớp màu đen, cùng ánh sáng lờ mờ trong huyệt động dung làm một thể.

Dưới thân kiếm, trái tim của một con Tội Dân Thanh Đồng cấp bị đào ra, toàn thân khẽ run lên, không có phát ra động tĩnh gì, không có quấy nhiễu đến những Tội Dân khác.

Đây là Sở Mộ phát hiện một cây Linh Dược sinh trưởng ở trên vách động, ra tay ngắt lấy, kết quả một con Tội Dân Thanh Đồng cấp đang ngủ say ở bên cạnh Linh Dược, Tội Dân kia vừa vặn xoay người, suýt nữa va chạm vào, Sở Mộ phản ứng hết sức nhanh chóng, một kiếm chấm dứt.

Một kiếm kia cực kỳ lăng lệ ác liệt, thông thuận giống như nước chảy hành vân, để cho con mắt mọi người bừng sáng, cũng tin tưởng thực lực của Sở Mộ, chắc có lẽ không thua kém bọn hắn.

- Thật sự là khó mà tin được.

Nhạc Trấn âm thầm nói.

Một Thánh cấp Tứ Tinh sơ giai, lại có thực lực so sánh với bọn hắn, tựa hồ không có dựa vào lực lượng bảo vật gì, để người khó mà tin được.

Cây Linh Dược này, là Thanh Đồng cực phẩm, giá trị một vạn viên Thanh Đồng chi tâm, mọi người lại có thể phân đến một ngàn Thanh Đồng chi tâm.
Bình Luận (0)
Comment