Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 1052 - Chương 1052: Nguyên Hoàng Giao Chiến Tịch Diệt Ma Đế. (3)

Nguyên Hoàng trả lời dứt khoát.

- Rất tốt! Hôm nay ta sẽ cho ngươi thấy cái thế cường giả cổ đại vẫn có thể thảm bại vẫn lạc. Ta sẽ dùng cái chết của ngươi để viết nên truyền kỳ Tịch Diệt Ma Đế ta.

Chân Nguyên Tịch Diệt Ma Đế vận chuyển đến cực hạn, dùng công đối công, không để cho Nguyên Hoàng có thời gian phân tâm đối phó với người khác.

Tịch Diệt Ma Đế toàn lực ứng phó, Nguyên Hoàng cũng có chút cố hết sức. Chiến lực của hắn bây giờ yếu hơn Tịch Diệt Ma Đế một chút, nếu như là ở thời kỳ toàn thịnh chiến lực của Tịch Diệt Ma Đế còn chưa bằng một phần mười của hắn.

- Diệt Vương Thiên Kinh!

- Diệt Vương Siêu Sinh!

- Diệt Vương Chứng Đạo!

- Diệt! Diệt! Diệt!

Tịch Diệt Ma Đế thi triển liền mấy đại sát chiêu của Diệt Vương Thủ, chiêu sau cường đại hơn chiêu trước, chiêu sau khí phách hơn chiêu trước. Trận chiến này đến trời cũng phải kinh sợ, không gian bình chướng điên cuồng vỡ vụn. Trên bầu trời xuất hiện một lỗ đen cực lớn, có thể nhìn thấy tinh không xa xôi từ lỗ đen đó.

Nguyên Hoàng phải thối lui về phía sau, khí tức di động.

- Nguyên Hoàng sắp bại! Thật tốt quá!

Cổ Đà Huyền Bà oán hận nhìn Nguyên Hoàng. Giờ phút này Nguyên Hoàng không thể phản kích, trên mặt nàng lộ ra sự thỏa mãn, ánh mắt âm độc nhìn rất hả hê.

- Chúng ta vào trong tinh không chiến một trận!

Mượn chưởng lực của Tịch Diệt Ma Đế, Nguyên Hoàng thừa cơ bẻ gãy thế công của Tịch Diệt Ma Đế, nhảy vào trong hư không, nháy mắt biến mất không thấy đâu.

- Chạy đi đâu!

Tịch Diệt Ma Đế cảm thấy vô cùng thống khoái, có thể đánh cho một vị cường giả cái thế cổ đại chật vật không chịu nổi, khiến hắn sung sướng vô cùng. Tịch Diệt Ma Đế cảm giác mình có dấu hiệu đột phát.

Chớp mắt, Tịch Diệt Ma Đế cũng bay vào trong hư không.

- Đi!

Cổ Đà Huyền Bà và đám người Huyết Sa Vương há có thể bỏ qua một trận chiến kinh thế như vậy. Bọn họ nhanh chóng đuổi theo ra bên ngoài tinh không Chân Linh thế giới.

Diệp Trần nhìn phạm vi vạn dặm xung quanh biến thành một đống bừa bộn, địa hỏa phun trào thì hít sâu một hơi. Hắn thúc dục Chân Nguyên rồi cũng tiến vào trong hư không. Còn tinh thần tưởng niệm thể đã sớm trở về Trường Thiên Phái. ...

Trong tinh không mênh mông, sao trời vô cùng vô tận.

Phía trước, có hai bóng ảnh đang điên cuồng giao chiến. Thỉnh thoảng có thể thấy được những ngôi sao nhỏ nổ tan vỡ, lóe lên quang mang đẹp mắt. Nhưng những quang mang này cũng không thể nào ngăn cản hai người.

Năm người Cổ Đà Huyền Bà theo đuôi phía sau.

Diệp Trần ở một phương khác cũng chứng kiến trận chiến.

Trận chiến giữa Nguyên Hoàng và Tịch Diệt Ma Đế quá kinh người. Diệp Trần vẫn là lần đầu tiên chứng kiếm một trận chiến giữa hai vị Vương giả Phong Đế. Một người là phân thân cái thế cường giả cổ đại, một người là Vương giả Phong Đế đương đại. Trên một ý nghĩa nhất định thì thân phận của hai người ngang nhau. Dù sao thì cả hai đều có được chiến lực ngũ tinh đỉnh phong. Còn về phần Vương giả Phong Đế có chiến lực lục tinh chính là thần long thấy đầu không thấy đuôi, ở Chân Linh thế giới bây giờ chỉ sợ không có quá ba người.

Một chưởng đánh bay Nguyên Hoàng ra ngoài mấy trăm dặm, Tịch Diệt Ma Đế cười ha ha nói:

- Nguyên Hoàng, ngươi không phải là đối thủ của ta. Phiến tinh không này sẽ là mộ địa của ngươi.

Nguyên Hoàng không có nói chuyện với Tịch Diệt Ma Đế. Hắn quay đầu nhìn Diệp Trần ở bên ngoài vạn dặm:

- Diệp Trần! Chuyện kia xin nhờ cả vào ngươi!

Diệp Trần có chút hối hận khi đã triệu hoán Nguyên Hoàng.

- Không!

Nguyên Hoàng lắc đầu:

- Trận chiến này thật sự rất thống khoái. Đã rất nhiều năm rồi ta không có được một trận chiến thống khoái đến như vậy. Tuy thực lực của ta bây giờ không bằng bản thể, nhưng ngươi phải biết rằng, ngươi chết ta cũng sẽ lưu lạc vào trong tay đối phương. Cho nên không gọi ta ra, cũng không phải là ý muốn của ngươi nữa rồi. Mà đây là chuyện ngươi phải làm, nếu không ta tồn tại còn có ý nghĩa gì nữa chứ.

- Nhưng ngươi có thể yên tâm. Trận chiến này qua đi, ta tối đa chỉ đánh mất tất cả lực lượng, cũng không có biến mắt. Bằng vào hắn còn không thể diệt được một phân thân như ta.

Trong mắt Nguyên Hoàng có một sự tự tin cường đại, sự tự tin này lây sang cả Diệp Trần.

- Nguyên Hoàng, ngươi lưu lại di ngôn cũng vô dụng bởi vì hắn cũng không thể trốn thoát.

Tịch Diệt Ma Đế cho rằng Nguyên Hoàng đang bàn giao hậu sự với Diệp Trần, khóe miệng cười lại.

Quay đầu, Nguyên Hoàng không mang theo chút cảm tình nào nhìn Tịch Diệt Ma Đế. Ánh mắt trống rỗng, không có bất cứ sắc thái tình cảm nào.

- Ta sẽ cho ngươi biết một chút thủ đoạn của Vương giả Phong Đế thời viễn cổ.

- Ta Hoa Tá Đạo!

Trên đỉnh đầu Nguyên Hoàng, xuất hiện ba đóa hoa hư ảo một đỏ, một vàng, một lam. Ba đóa hóa hòa lẫn rồi tách ra vô cùng huyền diệu.

- Thủ đoạn Vương giả Phong Đế thời viễn cổ? Như vậy không còn gì tốt hơn, bằng không đả bại ngươi cũng không có ý nghĩa gì?

Tịch Diệt Ma Đế để ý tới ba đóa hoa trên đỉnh đầu Nguyên Hoàng. Ánh mắt hắn lóe lên, sát khí ngút trời, tu vi trên hai ngàn năm của hắn được thôi động toàn bộ. Khí tức bàng bạc khiến cho một vài ngôi sao nhỏ ở xung quanh rung chuyển muốn sụp đỏ.

- Diệt Vương Chứng Đạo!

Tịch Diệt Ma Đế hét lớn một tiếng, đánh về phía Nguyên Hoàng. Tay hắn vung lên một cự chưởng vô cùng lớn, che kín bầy trời bắn về phía Nguyên Hoàng. Chữ "Vương" trong lòng cự chưởng giống như sống lại, muốn hút Nguyên Hoàng vào luyện chết hắn.

Có thể luyện hóa phân thân một vị Vương giả Phong Đế, Tịch Diệt Ma Đế sẽ có đột phá.

Ba đóa hoa lơ lửng trên đỉnh đầu, Nguyên Hoàng không hề lùi bước. Vô Lượng Quang trên người lại tách ra, hắn đánh ra một quyền. Khí tức hoàng đạo tràn ngập tinh không.

Oanh!

Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, tuyệt học của hai người lại đối chọi một lần nữa.

Lần giao thủ cuối cùng này khiến cho đám người Cổ Đà Huyền Bà và Huyết Sa Vương nghẹn họng trân trối nhìn. Tịch Diệt Ma Đế trước đó chiếm ưu thế tuyệt đối, nhưng giờ rõ ràng bị một quyền của Nguyên Hoàng đánh bay ra ngoài vạn dặm. Một đường huyết tinh đầy tinh không, tựa như một cầu vồng máu.

- Cái này!

Đám người Cổ Đà Huyền Bà, Huyết Sát Vương khiếp sợ, Diệp Trần cũng trấn động vô cùng.

Hắn vốn tưởng rằng, Nguyên Hoàng thi triển ra thủ đoạn của Vương giả Phong Đế thời viễn cổ chỉ có thể mạnh hơn Tịch Diệt Ma Đế một bậc, khiên cho Tịch Diệt Ma Đế ăn chút thiệt thòi mà thôi. Nhưng không nghĩ tới, Nguyên Hoàng lại có thể gọn gàng, linh hoạt đánh bay Tịch Diệt Ma Đế ra ngoài.

- Đây là thủ đoạn Vương giả Phong Đế thời viễn cổ sao?

Trong lòng Diệp Trần kích động.

- Không có khả năng!

Tịch Diệt Ma Đế va chạm vào một ngôi sao tạo thành một cái hố sâu, thân hình hắn vùng vẫy trong hố, ánh mắt tràn ngập vẻ không tin được. Sau một khắc hắn tung chưởng đánh tan ngôi sao này, Tịch Diệt lĩnh vực được thúc dục đến cực hạn, tiếp tục bay đến Nguyên Hoàng.

Bình Luận (0)
Comment