Những công kích này cũng không phải là tuyệt chiêu gì, nhưng cũng có thể áp dụng để đánh nhanh thắng nhanh. Nhất là Diệp Trần thôi động cảnh giới dùng tâm ngự kiếm, kiếm pháp nhanh đến cực hạn.
- Kim Chung Bất Diệt!
Trong mắt Hư Hoàng lóe ra quang mang màu hoàng kim, hai tay của hắn hợp thành chữ thập. Sau một khắc, một hư ảnh Kim Chung mờ ảo thủ hộ hắn ở trong đó.
- Đương! Đương! Đương!
Lực phòng ngự hư ảnh Kim chung rất cường đại, mặc cho Diệp Trần điên cuồng tấn công mấy trăm lần, đều không có thể phá vỡ mà chỉ có thể tạo ra từng vòng rung động khuếch tán ra kim sắc nhàn nhạt.
- Võ học áo nghĩa thật cường đại.
Tiên Thiên Ma Hoàng ngưng trọng. Dưới lục tinh, tên tuổi Hư Hoàng có thể nói là gần như đệ nhất thiên hạ xem ra không phải hư danh. Bất kể là công kích hay phòng ngự, Hư Hoàng đều rất mạnh, cơ hồ không có nhược điểm.
- Quỹ Sát!
Bất chợt, kiếm pháp của Diệp Trần biến đổi, thi triển ra thức thứ hai Quỹ Sát trong Phá Thiên Kiểm Quyết.
Một màn phát sinh khiến chúng nhân hoảng sợ, kiếm khí vô ảnh kia vậy mà không để mắt đến sự cường đại phòng ngự của hư ảnh Kim Chung trực tiếp cắt lên thân thể Hư Hoàng.
Uy lực của Quỹ Sát tuy không bì kịp Hư Nguyên trảm, nhưng đây vẫn là Diệp Trần tâm huyết sáng tạo ra kiếm pháp này. Chỗ độc đáo của nó là men theo quỹ tích không gian chấn động. Quỹ Sát có thể bỏ qua bất cứ thứ năng lượng phòng ngự gì mà tiến hành công kích trí mạng vào bên trong.
Sắc mặt trắng nhợt, Hư Hoàng rút lui mấy bước.
- Tên Diệp Trần này cũng thật sự lợi hại, rõ ràng có thể sáng tạo ra một thứ kiếm pháp quỷ dị như thế, có thể bỏ qua cả năng lượng phòng ngự. Chẳng phải Chân Nguyên hộ thể cũng vô dụng dưới tác dụng của nó sao.
Một ít người thất kinh.
- Xuy! Xuy!
Từng bước tiến về phía trước, thân pháp Diệp Trần phiêu miểu, kiếm khí vô ảnh liên tiếp tung ra chém lên thân thể Hư Hoàng. Có nhiều chỗ không có sự bảo hộ của chiến giáp cực phẩm, bị kiếm khí chém lên lưu lại một đạo huyết ngấn. Nhưng thời gian trôi qua, lông mày Diệp Trần nhăn lại, uy lực Quỹ Sát bắt đầu suy yếu, đến nổi ngay cả da thịt bên ngoài của đối phương cũng không thể cắt phá được!
- Linh thể lục giai, thu nạp tổn thương.
Thần sắc Ma Hoa Hoàng và Huyền Hậu ngưng trọng. Các nàng thật không ngờ, linh thể của Hư Hoàng đã đạt đến cảnh giới lục giai.
- Cái này nguy rồi.
Ma Hoa Hoàng đã giao thủ với Chiến Thiên Tượng Hoàng. Thân thể Chiến Thiên Tượng Hoàng có lực phòng ngự cường đại, so Hư Hoàng còn thắng thế hơn. thế nhưng mà Linh thể của y chỉ là ngũ giai đỉnh phong, còn Linh thể Hư Hoàng đạt tới lục giai.
Điều này không thể nào do chính bản thân hắn rèn luyện được. Chắc hẳn Hư Hoàng đã phục dụng một loại đan dược gia tăng Linh thể, ví dụ như tại Đan Vương đại hội, hắn đấu giá mua được một viên Tam Chuyển Luyện Thể đan.
Linh thể ngũ giai đã là mức cực hạn của thân thể bình thường, tánh mạng từ trường cũng dị thường kinh người. Mà Linh thể lục giai chẳng những cường đại hơn gấp mấy lần, càng diễn sinh ra được dị năng đặc biệt thu nạp tổn thương.
Đương nhiên, thu nạp tổn thương cũng không có khả năng thu nạp toàn bộ lực sát thương, nhưng chỉ cần thu nạp được hai, ba phần mười cũng đã là hết sức kinh người rồi. Phải biết rằng sự lợi hại của Vương giả có chiến lực ngũ tinh ở chỗ Chân Nguyên hộ thể vốn đã mạnh. Hơn nữa còn mặc chiến giáp cực phẩm nên lực phòng ngự tuy không phải không thể phá nổi, ít nhất cũng không phải người nào cũng có thể tùy tiện phá vỡ. Nếu có thêm dị năng thu nạp tổn thương, hiệu quả có thể nói là nghiêng trời lệch đất, không thể nào so sánh nổi.
Quỹ Sát của Diệp Trần có thể xuyên thấu hư ảnh Kim Chung và Chân Nguyên hộ thể mà công kích được vào bản thể Hư Hoàng. Thế nhưng Linh thể lục giai có lực phòng ngự vô cùng cường đại, cường đại đến mức khó tin, lại có thế hấp thu một bộ phận sát thương. Cuối cùng chỉ có thể ở ngoài da lưu lại vết xước nhàn nhạt, không hề hoàn toàn bị tổn thương. Chỉ bấy nhiêu thôi là có thể nghĩ, phòng ngự của Hư Hoàng biến thái đến dường nào.
- Được lắm! Linh thể lục giai.
Thân hình lóe lên, Diệp Trần lui về phía sau hơn mười dặm, bảo trì khoảng cách nhất định với Hư Hoàng.
- Hiện tại ngươi đã biết ta cường đại đến cỡ nào rồi chứ.
Hư Hoàng trợn trừng mắt, lạnh lùng nhìn về phía Diệp Trần.
Diệp Trần gật gật đầu.
- Thực lực của ngươi cùng át chủ bài đều vượt qua dự liệu của ta. Ta cũng không nghĩ tới, ngươi chỉ cần có Linh thể lục giai là có thể thoát khốn.
Dưới tình huống bình thường, ngoại trừ Vương giả luyện thể, Linh thể ngũ giai đỉnh phong chính là cực hạn của Vương giả Sinh Tử Cảnh. Muốn tiếp tục tăng lên chỉ có không ngừng phục dụng thiên tài địa bảo, lợi dụng dược lực để rèn luyện Linh thể. Đừng nói là Hư Hoàng, riêng Diệp Trần cũng có thể tăng Linh thể lên tới lục giai nhưng cũng phải tiêu hao không ít bảo vật. Những thứ này chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu.
Ví dụ như Linh Năng tinh thạch, Long Huyết Thảo, Long Cốt ngọc tủy cùng với Thiên Yêu Hỏa linh quả. Mà Linh thể ngũ giai tuy kém Linh thể lục giai một giai nhưng cường độ lại kém hơn mấy lần thậm chí gấp mười lần. Như vậy độ tiêu hao bảo vật cũng tốn kém nhiều hơn không biết bao nhiêu lần. Có thể nói, từ Linh thể ngũ giai tăng lên Linh thể lục giai là không hề dễ đàng như từ Linh thể nhất giai tăng lên tới Linh thể ngũ giai.
Nhưng ngẫm lại cũng có thể hiểu được, Hư Hoàng là tông chủ Hư Không Môn. Hư Không Môn là tông môn đệ nhất thiên hạ, vô số năm tích lũy mới có được nhiều tài nguyên như vậy.
- Diệp Trần xác định chiến bại rồi. Hư Hoàng có Linh thể lục giai, trời sinh đã đứng ở thế bất bại. Trừ phi là Vương giả có chiến lực lục tinh, nếu không thì ai có thề đả thương được Hư Hoàng chứ?
- Vương giả có chiến lực lục tinh bình thường, chỉ sợ là cũng không có khả năng một kích giết chết Hư Hoàng. Hư Hoàng hoàn toàn có thể lợi dụng Không Gian áo nghĩa để chạy trốn.
- Xem kia! Ta biết ngay Hư Hoàng không đơn giản như vậy mà, cái tên Diệp Trần này cuồng vọng tự đại, rốt cục cũng té ngã mà chiến bại, tự ình là vô địch thiên hạ. Hiện tại rốt cục cũng gặp phải vô địch thiên hạ thật sự rồi.
Sau lưng Hư Hoàng, mọi người nhìn Diệp Trần với ánh mắt khinh thường.
Còn sau lưng Diệp Trần.
- Diệp Trần đã rất lợi hại rồi. Ở đây ngoại trừ Hư Hoàng, còn có ai có thể địch nổi hắn. Mà hắn chỉ mới tiến vào Sinh Tử Cảnh không đến một năm, nếu cho hắn thêm một ít thời gian, đừng nói là Hư Hoàng hay Vương giả có chiến lực lục tinh gì đó cũng sẽ không phải là địch thủ của hắn. Nhưng đáng tiếc, thời gian của hắn quá ít, thật đúng là trời cao đố kỵ anh tài mà.
- Cũng không nhất định như vậy. Các ngươi nhìn xem, thần sắc Diệp Trần cũng không hề biến hóa, chẳng lẽ hắn còn có át chủ bài gì khác?
- Có lẽ có, nhưng cũng có thể Diệp Trần tỏ ra trấn định!
Giờ phút này, không chỉ có người ở chỗ trận doanh Hư Hoàng không cho rằng Diệp Trần có thể thắng. Mà ngay cả bên trận doanh Diệp Trần, mọi người cũng không cho rằng Diệp Trần có thể thắng, chỉ có điều lập trường không giống nhau mà thôi.
- Ta tin tưởng hắn.
Huyền Hậu nhàn nhạt nói một câu.
Ma Hoa Hoàng nhìn về phía Huyền Hậu.
Huyền Hậu tự nhủ:
- Các ngươi không hề hiểu rõ Diệp Trần. Ta và Long Vương, từ rất sớm trước đây đã chú ý tới hắn, vô số lần trước tuyệt cảnh, hắn đều có thể lật ngược tình thế. Hiện tại cũng giống như trước kia, con đường hắn cần phải đi còn rất xa. Diệp Trần sẽ không gục nghã ở đây.
Tin tưởng một người nào đó cần phải có thời gian để duy trì. Nếu như đã hiểu rất rõ về người đó, như vậy ngươi sẽ tin tưởng hắn. Còn nếu như chỉ mới nhận biết không lâu thì lòng tin này sẽ giảm xuống rất nhiều. Hiện tại ngoại trừ Huyền Hậu, tin tưởng của những người khác đối với Diệp Trần đúng là đã giảm bớt đi nhiều, thậm chí còn không tin tưởng.
- Huyền Hậu ngươi đã tin tưởng hắn như vậy, Ma Hoa Hoàng ta đây há có không tin.
Thở dài một hơi, Ma Hoa Hoàng trấn định lại.
- Diệp Trần! Ngươi là sư tôn của ngoại tôn của ta, ngươi không thể chết ah!
Trong đám người này, trong lòng Linh Đan Vương có sự lo lắng rất lớn.
- Hắc hắc, Diệp Trần! Ngươi làm cho Hắc Thủy liên minh ta phải giải tán, chiếm cứ Thôn Phệ Đảo, không ngờ rằng báo ứng đến với ngươi sớm như vậy! Một khi ngươi bại trận, những người khác không còn đáng để lo nữa. Đến lúc đó, ta sẽ là người đầu tiên tiến đánh Diệp gia ngươi.
Trong hậu phương trận doanh của Hư Hoàng, một đạo nhân ảnh đứng ở đó. Người này chính là Thiên Âm Vương - phó minh chủ của Hắc Thủy liên minh trước kia. Lúc này nét mặt hắn vô cùng âm độc.
- Diệp Trần! Bây giờ ngươi không còn đường lui rồi. Mặc kệ trong lòng ngươi có e sợ chiến bại hay không, kết cục cũng sẽ không thay đổi.
Thi triển Hư Không Bất Bại Chiến Pháp, khí thế Hư Hoàng giống như sóng lớn, cuồng cuộn phát tán ra khiến thân hình như một Ma Thần. Giờ này khắc này, Hư Hoàng mang đến cho người ta một áp lực vô cùng to lớn.
Diệp Trần cười.
- Hư Hoàng, ta thừa nhận phòng ngự của ngươi rất mạnh. Nhưng ngươi dựa vào cái gì mà đánh bại ta? Công kích của ngươi kém hơn ta không phải chỉ một bậc.
Diệp Trần vừa nói như vậy, rất nhiều người phản ứng lại. Đúng vậy, Hư Hoàng phòng ngự thật mạnh, thế nhưng mà phòng ngự mạnh hơn thì cũng chỉ bị động. Trừ phi công kích có thể mạnh hơn Diệp Trần, nếu không căn bản là không có cách nào đánh bại Diệp Trần.
Trong lúc nhất thời, bên trận doanh Diệp Trần tinnh thần đại chấn, còn bên trận doanh Hư Hoàng, sắc mặt mọi người xám xịt lại.
- Thật sao?
Sắc mặt Hư Hoàng không thay đổi.
- Hư Không Bất Bại Chiến Pháp là bí pháp chiến đấu. Linh Hồn Lực của ta cũng tăng lên rất nhiều. Nếu ta thi triển bí pháp công kích linh hồn công kích ngươi, không biết ngươi còn có thể phát huy được bao nhiêu thực lực.
Bí pháp công kích linh hồn có thể làm rung chuyển linh hồn đối phương, làm cho thực lực đối phương bị hạ thấp. Lúc trước, Diệp Trần cũng nhờ vậy mà đối phó được Hắc Thủy Ião tỗ và Hoàng lão quái.
- Ngươi cứ việc thử!
Diệp Trần vẫn mỉm cười.
- Như ngươi mong muốn!
Thời gian duy trì Hư Không Bất Bại Chiến Pháp không phải vô hạn, Hư Hoàng không có ý định cùng Diệp Trần dông dài. Thân hình Hư Hoàng lóe lên, giống như một vòng hồ quang, men theo góc độ không thể tưởng tượng đánh về phía Diệp Trần.
- Diệt Linh Ti!
Vô thanh vô tức, từ mi tâm Hự Hoàng bắn ra vô số sợi tơ màu vàng mà nhìn bằng mắt thường không dễ dàng thấy được. Những sợi tơ này thật giống như nhện phun ra tơ, nhưng so sánh với tơ nhện thì sợi tơ màu vàng này lộ ra ánh sáng càng thêm óng ánh long lanh. Mà lại nhanh như thiểm điện, một tia dài hẹp đâm thẳng vào mi tâm Diệp Trần.
- Linh Hồn Chi Quang!
Mi tâm Diệp Trần mở ra con mắt màu bạc.
- Phốc Một chùm sáng bạc bắn ra giống như liệt nhật hóa tuyết, một lượng lớn sợi tơ vàng bị đánh tan tác. Nhưng số lượng sợi tơ màu vàng quá nhiều nên chùm sáng màu bạc mà Diệp Trần bắn ra không có khả năng thoáng cái tiêu diệt hết toàn bộ. Chỉ có thể quét ngang nửa vòng mà thôi.
Sau một khắc, tính ra đã có hàng trăm sợi tơ màu vàng chui vào trong mi tâm Diệp Trần.
Xuy xuy!
Trong đầu Diệp Trần truyền đến âm thanh sột soạt, âm thanh này là dấu hiệu sợi tơ màu vàng xâm nhập Hồn Hải.
- Diệt!
Một vật lạ xuất hiện ở trong Hồn Hải làm cho Hủy Diệt Kiếm Hồn và Bất Hủ Kiếm Hồn rung động mà chuyển động tuôn ra. Linh hồn tuy cùng với ý chí có chỗ khác nhau, nhưng cả hai cũng có chỗ tương sinh, đó chính là có thể gây ảnh hưởng lẫn nhau. Hủy Diệt Kiếm Hồn phun ra lượng lơn Kiếm Ý màu đen không ngừng công phạt lấy những sợi tơ màu vàng, Bất Hủ Kiếm Hồn thì lại phóng xuất ra một vòng sáng Kiếm Ý để bảo vệ Hồn Hải.
Nhưng công kích linh hồn của Hư Hoàng quá cường đại, mà ý chí của Diệp Trần cũng không chiếm ưu thế hơn bao nhiêu. Hủy Diệt Kiếm Hồn chỉ mới là Kiếm Hồn lục giai có thể so với Kiếm hồn thất giai bình thường. Còn Bất Hủ Kiếm Hồn mới chỉ là Kiếm Hồn ngũ giai đỉnh phong nhưng tương đương với Kiếm Hồn lục giai đỉnh phong bình thường. Mà Hư Hoàng và Không Đế là các Vương giả Phong Đế cường đại, ý chí đều là thất giai, thậm chí là thất giai đỉnh phong. Cho nên, Hủy Diệt Kiếm Ý của Diệp Trần chỉ có thể trừ khử một phần nhỏ số lượng sợi tơ màu vàng, Bất Hủ Kiếm Ý cũng chịu đựng không được bao lâu.
Nhưng vậy là đủ rồi, bản thân Diệp Trần cũng có tu luyện bí pháp phòng ngự linh hồn. Sau khi đột phá Sinh Tử Cảnh, bất kể là bí pháp công kích linh hồn hay bí pháp phòng ngự, đều cần phải tu luyện, thiếu một thứ cũng không được.
- Nguyên Thần Bất Diệt!
Lúc này, ở sâu trong Hồn Hải của Diệp Trần tách ra một sợi hào quang. Sợi hào quang này lúc đầu vô cùng nhỏ bé, nhưng chỉ trong thời gian một phần ngàn lần liền phóng lớn ra hàng tỉ lần, chiếu rọi toàn bộ Hồn Hải. Tất cả sợi tơ màu vàng kia gặp phải đạo ánh sáng này, lập tức tan rã. Một ít phá hoại cũng không có cơ may làm được.
Nguyên Thần Bất Diệt, Nguyên Thần Tỏa Sát là một bộ bí pháp linh hồn mà Nguyên Hoàng cũng không phải là người sáng tạo ra. Nguyên Hoàng có nói đây là bộ bí pháp linh hồn có từ thời đại thượng cổ. Bộ bí pháp này là Nguyên Hoàng cơ duyên xảo hợp mà đạt được. Từ đó về sau, chưa từng thất bại trong việc chiến đấu trên phương diện linh hồn.
Nguyên Thần bí pháp rất khó tu luyện. Diệp Trần tu luyện Nguyên Thần Bất Diệt chỉ mới đạt tới cảnh giới tiểu thành nhưng đã rất cường đại rồi. Hư Hoàng cho rằng Linh Hồn Lực tăng vọt là có thể gây thương tổn cho Diệp Trần, đó là suy nghĩ sai lầm.
- Hả?
Hư Hoàng nhíu mày, hắn không phải không biết rõ Diệp Trần thiên phú kinh người về Linh Hồn. Thế nhưng mà luận về cường độ linh hồn thì Diệp Trần cũng tương đương với hắn, không có khả năng cường đại hơn. Hiện tại hắn đã thi triển Hư Không Bất Bại Chiến Pháp, Linh Hồn Lực tăng vọt lại phối họp thêm Diệt Linh Ti thập phần bá đạo. Nhưng tất cả đều không có phát huy ra tác dụng như hắn suy tính. truyện cập nhật nhanh nhất tại chấm - Hư Hoàng, ngươi cũng tiếp ta một chiêu Nguyên Thần Tỏa Sát.