Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 1116 - Chương 1116: Nguyên Lai Đều Bị Đoạt Xá. (2)

Muốn chết!

Diệp Trần há có thể nhìn Ma Hoa Hoàng thân vẫn, quỹ bộ thi triển, trong nháy mắt hắn liền xuất hiện ở bên cạnh người của Thiên Diệt Vương. Thiết huyết ngân lam kiếm nhìn như hơi run lên, vô số kiếm quang đứt gãy đem Thiên Diệt Vương bao phủ vào trong. Phốc phốc phốc. Thiên Diệt Vương nhãn thần dữ tợn, ngạnh kháng kiếm chiêu của Diệp Trần, vẫn như trước chuẩn bị cưỡng ép đánh chết Ma Hoa Hoàng. Thế nhưng Diệp Trần chiêu hư nguyên trảm này đến từ chính Nguyên Hoàng. Không chỉ cắt mở ra thân thể của Thiên Diệt Vương, đem không gian cũng ngăn cách rời khỏi. Bàn tay của Thiên Diệt Vương đi qua tầng tầng không gian điệp ảnh, quả thực là không chạm đến Ma Hoa Hoàng, dường như một lão giả rớt xuống nước, ra sức muốn bắt lấy thứ gì đó trên mặt nước.

- Ta muốn thôn phệ ngươi.

Thiên Diệt Vương đem mục tiêu chuyển hướng Diệp Trần, thân thể bang một tiếng, nổ thành một đoàn âm khí bàng bạc. Âm khí như gió xoáy, đóng băng hư không, cuốn theo tất cả hướng phía Diệp Trần gần trong gang tấc.

- Ta tự bất hủ!

Công thủ chuyển hoán, thiết huyết ngân lam kiếm đặt ngang trước ngực. Nhãn thần của Diệp Trần trở nên không chút gợn sóng, ánh mắt chăm chú. Một cổ bất hủ Kiếm Ý cường đại, thẩm thấu qua cơ thể tiết ra, thủ hộ toàn thân.

Hô một tiếng!

Âm phong đem Diệp Trần thôn phệ đi vào, quét một cái mà qua, xuất hiện ở phía sau của Diệp Trần. Trái lại Diệp Trần bị một tầng bạch sắc thánh quang mắt thường nhìn không thấy bao phủ ở bên trong. Bên ngoài thánh quang, hôi sắc yên khí không ngừng nổ vỡ ra, giống như cát bụi.

Bất hủ Kiếm Ý tiến vào lục giai, Diệp Trần ở trong cùng trình tự chiến đấu, hầu như trở thành khó giải. Thiên Diệt Vương muốn đả thương đến hắn, đó là trăm triệu lần không có khả năng.

- Ghê tởm!

Trên người Thiên Diệt Vương bốc lên khói xanh, phía trước, Diệp Trần dùng kiếm chiêu ẩn chứa Hủy Diệt Kiếm Ý công kích hắn. Hắn chưa từng chịu đựng bao nhiêu thương tổn. Tối đa lực lượng giảm xuống một tia, hoàn toàn có thể không thèm chú ý tới. Thế nhưng vừa rồi từ trên người đối phương quét qua, để hắn bị trúng vết thương không nhỏ. Kiếm Ý có lực lượng bất hủ kia, tuy rằng không có lực sát thương mười phần giống như Hủy Diệt Kiếm Ý. Nhưng hắn ngàn vạn lần không nên muốn xâm nhập thân thể Diệp Trần, lọt vào bất hủ Kiếm Ý phản đạn, yên diệt.

- Huyền diệu chi đạo, định!

Phiến môn hộ phong cách cổ xưa bỗng nhiên hướng Thiên Diệt Vương bay đi, là Huyền Hậu xuất thủ.

Thiên Diệt Vương nhãn thần lóe ra, phía sau xuất hiện một đôi cánh hôi sắc hình thành âm khí dày đặc. Bạo phong từng trận, cả người hắn giống như tinh hoàn bắn đi ra ngoài. Xuyên toa hư không tốc độ cực nhanh, hầu như không thể dùng linh hồn lực tập trung được. Bất quá hắn coi thường huyền diệu chi đạo của Huyền Hậu, theo Thiên Diệt Vương nhanh chóng tránh né, phiến môn hộ phong cách cổ xưa lại đột nhiên phóng đại gấp trăm ngàn lần. Không, phải nói môn hộ phong cách cổ xưa không có biến lớn lên, mà là không gian bên trong môn hộ thu nhỏ lại trăm nghìn lần. Thân ảnh Thiên Diệt Vương giống như cát bụi, mặc kệ tốc độ của hắn có nhanh cỡ nào, thủy chung vẫn bị vây trong phạm vi bao phủ của phiến môn hộ phong cách cổ xưa kia.

Trong lúc điện quang hỏa thạch, môn hộ phong cách cổ xưa đã bao vây lại Thiên Diệt Vương.

Thiên Diệt Vương tê rống liên tục, kình khí cuồng bạo trùng kích ở trên phiến môn hộ phong cách cổ xưa kia, nhất thời, trên đó vết rạn nứt trải rộng, mắt thấy sẽ bị băng toái.

- Sát!

Cơ hội thiên tái nan phùng, Diệp Trần hai tay cầm thiết huyết ngân lam kiếm, một kiếm chém thẳng đi ra ngoài. Lục sắc kiếm mạc, không chú ý cự ly không gian, chỉ thấy bích quang chợt lóe, thân thể Thiên Diệt Vương từ trong tách mở ra. Không đợi hắn biến ảo thành âm khí chạy trốn, một điểm lục sắc quang hoa lại đột nhiên bạo phát, giống như một vầng thái dương chiếu khắp tứ phương.

A!

Tiếng kêu thảm thiết kinh thiên động địa, trong lục sắc quang hoa, tảng lớn âm khí bị yên diệt. Một gương mặt người vặn vẹo không ngừng giãy dụa, tựa hồ muốn xé mở lục sắc quang hoa nhìn như nhu hòa, kỳ thực có tính hủy diệt cuồng bạo này. Đáng tiếc lực lượng của hắn suy yếu quá lợi hại, lục sắc quang hoa lại là thủy hỏa dung hợp chi lực. Một tia đã có thể phá hủy một tòa sơn nhạc, phối hợp với lục giai Hủy Diệt Kiếm Ý. Đừng nói hắn hiện đang không ngừng suy yếu, cho dù thời kỳ toàn thịnh của hắn đều chịu không nổi một chiêu này đi.

Phốc!

Cuối cùng một luồng âm khí yên diệt, thanh âm của Thiên Diệt Vương im bặt mà dừng lại.

- Không hổ là đệ nhất vương dưới Chân Thủy Đại Đế, nếu không phải chuyển hóa thành thân thể tà linh, muốn giết chết hắn, cần trả giá nỗ lực gấp mấy lần.

Thân thể tà linh xác thực để năng lực bất tử của Thiên Diệt Vương tăng nhiều. Thế nhưng hắn gặp phải Diệp Trần có Hủy Diệt Kiếm Ý và bất hủ Kiếm Ý đã bị khắc chế gắt gao. Đương nhiên, nếu không phải có Huyền Hậu và Ma Hoa Hoàng, Diệp Trần muốn giết chết đối phương, ít nhiều phải tốn một chút công phu. Ác Ma chi hoa của Ma Hoa Hoàng hấp thu không ít lực lượng của hắn. Huyền diệu chi đạo của Huyền Hậu càng để hoàn cảnh này nghịch chuyển qua đây, khiến cho đối phương không có lực lượng có thể hấp thu. Cuối cùng lại lấy huyền diệu chi đạo định trụ đối phương.

Có thể nói, Ma Hoa Hoàng không chỉ là loại Vương giả càng đánh càng mạnh này, cũng là một trong đội tốt nhất. Có nàng ở đây, chỉ cần thực lực của đối thủ không phải mạnh thái quá, đều sẽ bị nàng không ngừng suy yếu.

Về phần Huyền Diệu Chi Đạo của Huyền Hậu có thể nói là quỷ thần khó lường. Thảo nào năm đó Long Vương và Huyền Hậu liên hợp, có thể giết được Cửu U Ma Vương lên trời không đường xuống đất không cửa, suýt nữa triệt để vẫn lạc.

Thiên Diệt Vương vừa chết, chỉ còn lại có chỉ còn lại có một mình Chân Thủy Đại Đế, ba người tâm tình trầm trọng hơn một chút. Thiên Diệt Vương cũng đã mạnh mẽ như thế, Chân Thủy Đại Đế có thể ở trên Đế Ngân Bi lưu lại vết tích, không biết sẽ mạnh đến tình trạng gì. Hi vọng theo như lời Nguyên Hoàng, Chân Thủy Đại Đế, hoặc giả Tà Linh Tộc cường giả kia, hiện tại đang bị vây ở trong thời kỳ suy yếu nhất, bằng không, ba người không có khả năng chiến thắng đối phương.

Ông!

Trung tâm của mười hai tòa tháp cao, sương mù dày đặc trùng trùng, mạnh mẽ vang lên một tiếng. Một cổ lực lượng tà ác cực đoan bắn đi ra, tựa như ở trên mặt hồ ném vào một khối cự thạch. Sóng gợn từng đợt, âm phong nộ quyển, thế nhưng ngay sau đó, cổ tà ác lực lượng này tựa hồ lại bị cắt đoạn, thành bèo bọt không gốc rễ, một lần nữa trở về bình tĩnh.

Diệp Trần mở con mắt dựng thẳng màu bạc ở mi tâm ra, kiệt lực nhìn về phía trung tâm mê vụ.

Sương mù dày đặc này là âm khí nồng nặc hội tụ mà thành, thập phần đục ngầu. Xuyên thấu qua sương mù dày đặc, Diệp Trần loáng thoáng thấy được vài đạo ảnh tử mơ hồ. Diệp Trần nỗ lực muốn nhìn thấy khuôn mặt của ảnh tử, chỉ là nơi đó quy tắc quá mức hỗn loạn, lực lượng phong ấn và lực lượng tà ác hỗn tạp cùng một chỗ. Cho dù là Linh Hồn Chi Nhãn cũng đều không thể nhìn thấu được.

Bình Luận (0)
Comment