Đóng Linh Hồn Chi Nhãn lại, Diệp Trần chậm rãi phun ra một hơi thở, mở miệng nói:
- Có người trước khi chúng ta đến, đã tới được nơi đây.
- Vào xem là biết.
Khác với Diệp Trần và Huyền Hậu, lực lượng tà ác kinh khủng nồng nặc ở đây cũng không có khiến cho Ma Hoa Hoàng khó chịu. Đương nhiên cũng sẽ không thích thú gì cả.
Vận chuyển hộ thể chân nguyên hoặc giả hộ thể ma lực, ba người từng bước một đi vào bên trong sương mù dày đặc.
Sương mù dày đặc không biết sâu cỡ nào, dường như biển rộng cuồn cuộn. Ba người đi vào, ngay cả một điểm bọt nước cũng không có nổi lên. Khoảng chừng đi qua thời gian non nửa chén trà nhỏ, sương mù dày đặc liền biến mất sạch sành sanh. Ba người đã đi tới trên một mảnh bình địa thạch chất thật lớn. Tại trung ương của bình địa thạch chất, có huyết sắc đồ án đường kính mấy chục thước. Huyết sắc đồ án là do vô số hình dạng sóng gợn cấu thành, lại giống như là một cổ thể tự chữ Thủy, ba người lý nào lại không biết đây là phong ấn.
Ở bên cạnh huyết sắc đồ án, đang đứng bốn đạo nhân ảnh. Bốn người này, Diệp Trần nhận ra được ba người. Dĩ nhiên là Tịch Diệt Ma Đế, Kim Ngao lão tổ, Hắc Sát Hoàng, Địa Yêu Hoàng.
- Là các ngươi?
Bốn người từ lâu đã nhận thấy được có người tiến đến, thế nhưng không nghĩ tới, sẽ là Diệp Trần Huyền Hậu cùng với Ma Hoa Hoàng. Trên thực tế, bọn họ cho rằng sự tình vạn vô nhất thất. Dù sao bọn họ hành động thập phần bí ẩn, cũng không có tiết lộ đi ra ngoài một chút năng lượng nào. Ngược lại, bên ngoài di tích Chân Thủy Cung là phong ấn, cũng đã khiến cho năng lượng không thể tản mát ra được, tạo ra tác dụng che giấu không cho người biết.
- Nguyên lai các ngươi đều bị đoạt xá. đọc truyện mới nhất tại tung hoanh . com Huyền Hậu hơi kinh hãi, sau đó thần sắc khôi phục bình tĩnh.
- Các ngươi làm thế nào biết chúng ta ở chỗ này?
Tịch Diệt Ma Đế lãnh tĩnh nói.
Diệp Trần cười nhạt một tiếng, trong mắt mang theo quang mang sắc bén nhè nhẹ:
- Muốn người không biết, trừ phi mình đừng làm.
Ngoài miệng nói như thế, nhưng Diệp Trần cũng biết, nếu không phải nơi này có phong ấn của Nguyên Hoàng, mà phân thân của Nguyên Hoàng lại ở bên người hắn, vô luận như thế nào hắn cũng sẽ không biết được, tình huống xảy ra ở đây.
- Nếu đã đến, sẽ không cần đi nữa. Ba người các ngươi đều lưu lại đi sao!
Tịch Diệt Ma Đế tuyệt không kinh hoảng, khóe miệng nhếch lên một tia cười nhạt âm trầm.
- Sự tình không có giải quyết, chúng ta tự nhiên sẽ không đi!
Diệp Trần phóng xuất ra kiếm vực, bao phủ toàn trường.
Uống!
Kim Ngao lão tổ bị đoạt xá quát lên một tiếng lớn, trong cơ thể đồng dạng bắn ra lĩnh vực cường đại. Lĩnh vực này tà ác không gì sánh được, không ngừng trùng kích kiếm vực của Diệp Trần.
- Nếu là ở bên ngoài, ta có thể sẽ kiêng kỵ ngươi một chút. Đáng tiếc các ngươi ngàn vạn lần không nên đi tới nơi đây. Nơi này lực lượng tà ác vô cùng vô tận, có thể tùy thời bị chúng ta hấp thụ, để thực lực của chúng ta bội tăng.
Thanh âm của Kim Ngao lão tổ vừa nhỏ vừa sắc bén, cực kỳ chói tai. Ánh mắt của hắn mang theo vẻ ngân tà, từ trên người Huyền Hậu và Ma Hoa Hoàng quét tới quét lui, hắc hắc cười nhạt.
- Ba người bọn họ giao cho các ngươi, nhớ kỹ, đừng cho bọn họ chạy thoát!
Tịch Diệt Ma Đế tựa hồ không hề dự định động thủ, từng cổ lực lượng cổ tà ác, ngưng kết thành một ký hiệu, dấu vết ở trên huyết sắc đồ án, ăn mòn lực lượng ở mặt trên phong ấn. Lúc này, huyết sắc đồ án đã bị ăn mòn hơn phân nửa. Thỉnh thoảng có hôi sắc vụ khí lan tràn ra.
- Yên tâm, lần này để cho bọn họ có đến mà không có về!
Địa Yêu Hoàng đầu lưỡi rất dài, tựa như lưỡi rắn, hầu như có thể liếm đến lỗ tai của chính mình. Con mắt của hắn cũng không còn là thú đồng ban đầu nữa, mà là đồng khổng cùng loại giống như ong bắp cày. Bên trong bao hàm vô số mắt kép, bị đối phương nhìn chằm chằm, ba người Diệp Trần có một loại cảm giác đặt mình ở trong mê cung. Quanh thân tất cả đang rời xa.
- Đồng thuật thật lợi hại!
Huyền Hậu đôi mi thanh tú nhếch lên, một cổ khí tức sâu xa khó lường khuếch tán ra. Ở dưới cổ khí tức này quấy nhiễu, đồng thuật huyễn cảnh đang ăn mòn hiện thực lập tức bị cưỡng ép bài trừ đi.
- Đây là lĩnh vực gì?
Địa Yêu Hoàng thu hồi khinh thường trong lòng. Hắn không am hiểu chiến đấu chính diện, hắn am hiểu là linh hồn công kích và các loại huyễn thuật. Vừa mới rồi đồng thuật tuy rằng không phải huyễn thuật cường đại nhất của hắn, thế nhưng thắng ở khó lòng phòng bị, tốc độ thi triển cực nhanh. Một ít Vương giả chiến lực so với hắn mạnh hơn, chỉ cần hơi có sơ ý, đều sẽ bị trúng chiêu.
- Vạn Trùng, lần này ngươi gặp phải đối thủ rồi.
Trên người Hắc Sát Hoàng bốc lên thiển hắc sắc yên khí. Loại yên khí này tựa hồ có linh tính, thỉnh thoảng biến ảo thành xúc tua hoặc từng cái thủ chưởng, khiến cho người ta nhìn thấy mà giật mình.
Vạn Trùng trong miệng Hắc Sát Hoàng chính là Địa Yêu Hoàng, làm người đoạt xá, vốn dĩ nhân cách đều bị bọn họ thôn phệ. Tịch Diệt Ma Đế đoạt xá gọi là Thiên Tà. Kim Ngao lão tổ đoạt xá gọi là Kim Sát. Vạn Trùng chính là Địa Yêu Hoàng, về phần Hắc Sát Hoàng gọi là Tà Thủ.
- Hừ, chỉ là phá mắt kép đồng thuật của ta mà thôi. Chờ một lát, ta sẽ để nàng biết cái gì là dục tiên dục tử.
Vạn Trùng chiếm thể xác của Địa Yêu Hoàng cười nhạt, trong lúc nói chuyện đối với bản thân cực kỳ tin tưởng.
Thoáng quan sát khí tức đặc thù của ba người một chút, Diệp Trần không khó suy đoán. Tà Linh Tộc chiếm thể xác của Kim Ngao lão tổ kia hẳn là loại hình cường công. Sức chiến đấu chính diện rất mạnh. Một loại chiếm thể xác của Địa Yêu Hoàng thì am hiểu huyễn thuật. Mà Tà Linh Tộc chiếm thể xác của Hắc Sát Hoàng còn lại là loại hình quỷ dị. Phỏng chừng có tà thuật lợi hại nào đó.
- Hai vị tiền bối, các ngươi ở một bên phụ trợ ta là được. Bọn họ đều giao cho ta đi sao!
Diệp Trần không có khả năng để Huyền Hậu và Ma Hoa Hoàng gặp nguy hiểm. Hai người tuy rằng đều có năng lực đặc biệt, nhưng dù sao chiến lực hơi thấp một chút. Một đấu với một, khó có phần thắng, ở một bên phụ trợ hắn, ngược lại có thể tạo được tác dụng lớn hơn nữa.
- Không biết sống chết, để Kim Sát ta đến lãnh giáo ngươi!
Nếu là ở ngoại giới, Kim Sát có thể không phải địch thủ của Diệp Trần, thế nhưng ở chỗ này, hắn không chút nào sợ hãi. Chỉ thấy hắc hét lớn một tiếng, cả người bộc phát ra hắc kim sắc kim chúc quang mang. Quang mang này cực kỳ chói mắt, tà khí âm sâm, vừa mới xuất hiện, lập tức ngưng kết thành từng luồng hắc kim sắc lợi nhận, giống như vạn tiễn cùng phát, hướng phía Diệp Trần phá không mà đến. Đem Huyền Hậu và Ma Hoa Hoàng cũng đều bao quát đi vào.
Diệp Trần thần tình tự nhiên, thiết huyết ngân lam kiếm ra khỏi vỏ, hư không trảm kích hai cái.
Đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh.....
Vô số tiếng kim chúc va chạm bạo phát, Diệp Trần nhìn như chỉ là huy vũ hai kiếm, quả thực là đem hắc kim sắc lợi nhận phô thiên cái địa mà đến kia toàn bộ ngăn trở.