Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 949 - Chương 949: Ngũ Thập Đạo Gặp Tam Đại Sát Tinh Chương Trướcchương Tiếp

Diệp công tử, các ngươi tới từ Chân Linh Đại Lục à?

Hai người đang nói chuyện thì Lam Sơn Mi đột nhiên xen vào.

Diệp Trần gật đầu nói:

- Không sai!

Hắn và Lôi Linh Vương cũng không có dùng chân nguyên truyền âm nên Lam Sơn Mi cũng có thể nghe được.

- Ta từ trước tới giờ vẫn có lòng ngưỡng mộ Chân Linh Đại Lục, nghe nói nơi đó chính là trung tâm của Chân Linh thế giới, Huyết Thiên Đại Lục cũng là một phần bị phân liệt ra từ Chân Linh Đại Lục.

Lam Sơn Mi này kiến thức cũng không ít.

Lôi Linh Vương cười hắc hắc nói:

- Nghe nói ở Huyết Thiên Đại Lục yêu ma chiếm đa số, ngươi tu luyện là công pháp ma đạo, chắc hẳn ở Huyết Thiên Đại Lục cũng là một thiên tài tuyệt thế nổi danh đường thời chứ hả?

- Không dám nhận, thực lực của các hạ mới thực khiến cho ta bội phục!

Lam Sơn Mi hết sức kiêng kị với Lôi Linh Vương, đối phương cũng giống như nàng, đều dùng đao nhưng tu vi của đối phương lại cao hơn nàng tới hai trọng. Nàng biết nàng có thể vượt cấp chiến đấu nhưng đối phương cũng không phải người bình thường. Tuy từ tướng mạo nhìn xem thì đối phương không thể gọi là thanh niên, thuộc về trung niên nhân nhưng căn cứ theo khí tức sinh mệnh thì đối phương bất quá chỉ mới hơn năm mươi tuổi một chút. Hơn năm mươi tuổi đạt tới Sinh Tử Huyền Quan đệ tam trọng thì lúc trước chắc hẳn cũng là một tuyệt thế thiên tài!

Lam Sơn Mi hết sức nhạy cảm với khí tức sinh mệnh. Lôi Linh Vương sở dĩ nhìn như một trung niên, chủ yếu là do hắn đãn vận dụng một loại bí pháp làm tuổi họ bị giảm mất năm năm, cho nên so với bạn đồng lứa có vẻ già hơn khoảng mười tuổi. Chiếu theo tuổi thọ ba trăm năm của Linh Hải Cảnh thì hơn năm mươi bất quá chỉ là một thanh niên mà thôi.

Hàn Thiết Thành nằm dưới đáy biển nên rất nhanh mọi người đã vọt lên tụ tập ở trên không trung.

- Mọi người lên đây!

Lão giả mập mạp xoay Trữ vật linh giới trên ngón tay một vòng, lập tức một cái khôi lỗi thuyền cực lớn hiện ra trước mắt mọi người khiến cho ai cũng hai mắt toả sáng.

Cái khôi lỗi thuyền này dài chừng sáu bảy chục mét, rộng hơn mười mét, bên ngàoi bao phủ một tầng quang mang màu vàng nhạt, ở vị trí đầu thuyền và đuôi thuyền còn có vài chục cái khôi lỗi pháo.

- Là Thượng phẩm khôi lỗi thuyền!

Diệp Trần cười nói.

Thượng phẩm khôi lỗi thuyền tuy không thể uy hiếp được Bán bộ Vương Giả nhưng đối với Linh Hải Cảnh thì lại có lực sát thương không thấp, tiết kiệm được rất nhiều nhân lực, trọng yếu nhất là ngồi trên khôi lỗi thuyền thoải mái hơn nhiều, dù sao muốn tới Huyết Thiên Đại Lục cũng không phải một hai ngày là được.

Tất cả mọi người lên thuyền thì thuyền cũng bắt đầu khởi động.

Tốc độ của khôi lỗi thuyền rất nhanh, so với phi hành khôi lỗi của Diệp Trần nhanh hơn nhiều, trong nháy mắt có thể vượt qua hơn mười dặm nhưng ngồi ở trên thuyền lại không hề cảm thấy chút gió thổi nào, có thể đứng ở đầu thuyền ngắm phong cảnh rất thoải mái.

Lão giả mập mạp đi tới đầu thuyền, nói với Lôi Linh Vương và Lam Sơn Mi:

- Cảm tạ hai vị đã tiếp nhận bảo hộ cho Viên Nguyệt thương đội chúng tôi!

Lôi Linh Vương nói:

- Chúng ta là người được thê cho nên cũng không cần phải cảm tạ hay không cảm tạ gì cả!

- Mặc kệ thế nào thì có hai người ở đây, thương đội sẽ an toàn hơn rất nhiều. Khi tới nơi ta sẽ tặng cho hai vị lệnh bài khách quý của Viên Nguyệt thương hội, về sau chỉ cần hai vị đến giao dịch ở Viên Nguyệt thương hội, hết thảy đều dùng chín mươi phần trăm giá, hơn nữa sẽ ưu tiên trước!

Lão giả mập mạp rất khôn khéo, mặc kệ là ở đâu, Bán bộ Vương Giả tối cường giả đều rất hiếm thấy, nếu có thể dùng một cái thẻ khách quý làm cho đối phương sinh ra hảo cảm với Viên Nguyệt thương hội thì chỉ có lợi chứ không hại, cấp trên chắc chắn sẽ ủng hộ hắn. ...

Sau khi khôi lỗi thuyền phi hành ba ngày thì đã tới hải phận Huyết Hải.

- Đã đến Huyết Hải, mọi người cẩn thận một chút!

Lão giả mập mạp đi lên boong tàu nhắc nhở mọi người.

- Yên tâm đi, chúng ta có hai vị Bán bộ Vương Giả tối cường giả, trừ khi Ngũ Thập Đạo tập thể xuất động, nếu không chúng chỉ có ôm hận mà về!

Tất cả mọi người rất buông lỏng, dù sao có hai vị Bán bộ Vương Giả tối cường giả ở đây thì còn lo lắng cái gì chứ?

Lão giả mập mạp cười lắc đầu, hắn biết mọi người nói có lý nhưng vẫn muốn mọi người chuẩn bị tốt cho việc chiến đấu.

Ngày đầu tiên bình yên vô sự.

Ngày hôm sau vẫn gió yên sóng lặng.

Ngày thứ ba, đã có một chút vấn đề, thường thường cách một đoạn thời gian sẽ có một cổ Linh hồn lực cường đại quét tới không kiêng nể gì cả.

- Xem ra chúng ta bị người ta nhìn chằm chằm vào rồi!

Diệp Trần men theo hướng phát ra Linh hồn lực thì thấy không ít người, những người này tất cả đều là một thân quần áo dính đầy máu, đằng đằng sát khí, hẳn là thế lực của Ngũ Thập Đạo.

- Không đến thì thôi, đã đến thì vừa vặn để cho Ma Đao của ta kiến huyết!

Lam Sơn Mi hời hợt nói.

Giữa trưa ngày hôm sau, khôi lỗi thuyền đã bị bốn năm trăm người vây quanh.

Nhìn năm mươi người cầm đầu, một ít người trên thuyền lập tức hoảng sợ:

- Ngũ Thập Đạo, là Ngũ Thập Đạo, trời ạ, bọn chúng toàn bộ đều đến!

- Vận khí của chúng ta cũng quá kém a! Thoáng cái đã đụng phải toàn bộ Ngũ Thập Đạo!

Có người sắc mặt tái nhợt, nói.

Diệp Trần nhìn năm mươi tên đạo tặc cầm đầu thì phát hiện trong đó có ba mươi tên là Linh Hải Cảnh hậu kỳ, mười bảy tên là Bán bộ Vương Giả, ba tên là Bán bộ Vương Giả tối cường giả.

- Rất lâu rồi không hề đại chiến một trận a!

Hai mắt Lôi Linh Vương lôi điện lập loè, chiến ý sôi trào.

Một trong ba tên cầm đầu Ngũ Thập Đạo, trên mặt đầy vết sẹo, liếm liếm môi nói:

- Viên Nguyệt thương đội là con dê béo lớn nhất, sao có thể buông tha được, lần này huyết tẩy Viên Nguyệt thương đội, thu hoạch tài vật ít nhất cũng có ba ức Thượng phẩm linh thạch a!

- Ba ức? Ngươi quá coi thường Viên Nguyệt thương đội rồi, ta cá là phải ít nhất năm ức!

Một lão phụ trên mặt đầy lông mao ở bên cạnh nói.

- Được rồi, chúng ta không nên chủ quan, trên thuyền có hai tên Bán bộ Vương Giả tối cường giả, vừa lên là phải cuốn lấy chúng không để chúng có cơ hội làm tổn thất người của chúng ta!

Đứng ở giữa là một trung niên cao lớn, trên đỉnh đầu hắn còn có vây cá, con mắt thì lòng trắng rất nhiều, trông vô cùng quỷ dị.

- Nếu không có Bán bộ Vương Giả tối cường giả thì ta nghĩ bọn chúng cũng không dám khởi hành về Huyết Thiên Đại Lục!

Lão phụ thần thái thập phần độc ác nói.

Trên niên cao lớn tiến tới một bước, cao giọng nói:

- Những thành viên Viên Nguyệt thương đội ở trên thuyền, các ngươi giao ra hàng hoá và thêm một ức Thượng phẩm linh thạch ta sẽ thả các ngươi đi, nếu không giết không tha!

Lão giả mập mạp đứng ở đầu thuyền, nói:

- Ngươi hẳn là người đứng đầu Ngũ Thập Đạo - Phách Vương Ngư! Viên Nguyệt thương đội chúng ta cùng với Ngũ Thập Đạo các ngươi không thù không oán, kính xin mau tránh ra, đừng gây ra hiểu lầm!

- Hiểu lầm?

Trung niên cao lớn cười ha hả, lộ ra hàm răng bén nhọn, nói:

- Trong mắt của Ngũ Thập Đạo bọn ta chưa từng thấy sự hiểu lầm mà chỉ có sự phục tùng! Nếu không phục, toàn bộ giết sạch! Ta hỏi lại một câu: có phục hay không phục?

Nghe vậy, lão giả mập mạp rất lo lắng, năm mươi tên đạo tặc kia có ba tên là Bán bộ Vương Giả tối cường giả, mười bảy tên Bán bộ Vương Giả, mà bên này họn họ chỉ có hai Bán bộ Vương Giả tối cường giả, Bán bộ Vương Giả cũng chỉ mười bốn người kém đối phương không ít. Ngoài ra, ba mươi tên còn lại mặc dù chỉ có tu vi Linh Hải Cảnh hậu kỳ đỉnh phong hoặc là thập cấp yêu thú nhưng có thể đứng trong hàng ngũ đầu tiên của Ngũ Thập Đạo thì hiển nhiên thực lực không kém, rất có thể có thực lực chém giết với Bán bộ Vương Giả!

Mà hắn lo lắng nhất là địch nhân người đông thế mạnh, những cao thủ bên hắn chỉ dùng tiền thuê tới, có thể lâm trân bỏ chạy hay không?

Lo lắng của lão giả mập mạp không phải không có đạo lý, một ít người trên thuyền lúc này đã bị khí thế của Ngũ Thập Đạo doạ sợ rồi.

Lam Sơn Mi thấy vậy, lạnh lùng nói:

- Huyết Hải Ngũ Thập Đạo chưa bao giờ lưu người sống, các ngươi có từng nghe nói qua bọn chúng buông tha cho ai chưa?

Lam Sơn Mi vừa dứt lời thì mọi người cũng bừng tỉnh, đúng vậy, đã gặp phải Ngũ Thập Đạo thì không thể lâm trận bỏ trốn, nếu không đoàn kết thì chỉ có chết thảm hơn mà thôi!

- Sợ cái gì? Liều mạng với chúng chưa chắc chúng ta đã bại!

- Mọi người cùng nhau xông lên!

Mọi người đồng thời hô to.

Thần sắc trung niên cao lớn lạnh lẽo:

- Muốn chết? Giết sạch toàn bộ cho ta!

Hắn vừa vung tay lên thì những thành viên Ngũ Thập Đạo sau lưng hắn nhanh chóng phóng tới phát ra công kích về phía khôi lỗi thuyền.

- Lên!

Lam Sơn Mi, Lôi Linh Vương và Diệp Trần ba người xông tới trước rời khỏi khôi lỗi thuyền, những người khác cũng theo ra, liên thủ phát động phản kích!

Trên khôi lỗi thuyền, khôi lỗi pháo đồng thời kích bắn phun ra hoả quang cường liệt. Còn những thành viên của Viên Nguyệt thương đội không hề rời khỏi thuyền, bọn họ phải bảo vệ cho lão giả mập mạp và hàng hoá của thương đội, nhưng đứng trên thuyền bọn họ vẫn dùng viễn kích tấn công đám cườn đạo của Ngũ Thập Đạo.

Đại chiến trong nháy mắt đã trở nên kịch liệt, bởi gì nhân số ít hơn gần một nữa nên bên thương đội thoáng cái đã chết hơn hai mươi người.

- Giết chết một nhóm trước đi!

Ánh mắt Lam Sơn Mi loé lên, thân hình hoá thành một đạo hắc tuyến như một tia chớp màu đen lướt vào trong trận doanh của đối phương, sau một khắc, hồng sắc đao quang cuồng bạo phóng xuất, mỗi một ánh đao đều mang đi hơn mười tánh mạng, chỉ mấy cái chớp mắt đã có gần trăm người chết dưới đao của nàng, trong đó có cả sáu tên đạo tặc, thậm chí còn có một tên là Bán bộ Vương Giả nhưng vẫn như trước chỉ một đao là giải quyết.

Hai con mắt của trung niên cao lớn như muốn nứt ra, quá lớn:

- Quỷ Bà, ngươi còn đứng ngay ra đó làm gì? Nhanh đi ngăn nàng ta lại!

Tốc độ của Lam Sơn Mi quá nhanh, khi song phương còn chưa chính thức tiếp xúc thì nàng đã xâm nhập vào trong trận doanh của địch khiến cho đối phương không kịp phản ứng nên mới nhanh chóng bị nàng giết mất hơn trăm người, tổn thất thảm trọng như vậy. Mà thực lực của Lam Sơn Mi cũng làm cho trung niên cao lớn kinh hãi không thôi.

Quỷ Bà chính là lão phụ mặt đầy lông tơ kia, tu vi của bà ta rất cao đã đạt tới Sinh Tử Huyền Quan đệ nhị trọng, vũ khí là một cặp thiết trảo hàn quang lập loè. "Vèo" một tiếng, bà ta như một khỉ chỉ nhấp nhổm mấy lần đã vượt qua đầu vô số thủ hạ xuất hiện trước mặt Lam Sơn Mi.

- Tiểu oa nữ, chết đi!

Vừa vung thiết trảo xuất kích, Quỷ Bà vừa cười dữ tợn nói.

- Ai chết còn chưa biết!

Vũ khí của Lam Sơn Mi là cây trường đao ken kịt, cây trường đao này khi được chân nguyên quán chú vào thỉ tản mát ra một luồng khí lưu đỏ sậm, nàng cũng lập tức xuất một đao giao kích với Quỷ Bà. "Choang!" Thân thể của Quỷ Bà lập tức bị bắn ngược ra sau.

- Là bí quyết ma đạo của Ma Đạo Tông! Ngươi là Ma Đao Lam Sơn Mi!

Quỷ Bà lớn tiếng kinh hô, Ma Đao Tông là một siêu cấp tông môn rất nổi danh trên Huyết Thiên Đại Lục. Ma Đao bí quyết chính là tuyệt kỹ bí truyền của Ma Đao Tông, phương pháp phát lực rất khác với những đao khách khác, vô cùng bá đạo và còn ẩn chứ ám kình.

- Biết là được rồi!

Lam Sơn Mi nhanh chóng đuổi theo, giữa đường, những địch nhân nàng thấy được, mặc dù không lại gần nhưng vẫn bị đao khí của nàng xoắn thành huyết vụ!

- Mê Tà, ngươi tới hỗ trợ đi!

Trung niên cao lớn không ngờ chỉ một chiêu mà Quỷ Bà đã rơi vào thế hạ phong, rồi khi nghe Quỷ Bà hô lên thân phận của đối phương, trong lòng hắn không khỏi giật mình, vội vàng gọi thêm người chạy tới bên kia hỗ trợ Quỷ Bà.

- Ma Đao Lam Sơn Mi, nếu có thể bắt được nàng ta ta phải hảo hảo hưởng thụ một phen, hắc hắc, Quỷ Bà, ta tới giúp ngươi đây!

Mê Tà âm hiểm cười một tiếng, thân hình trở nên vặn vẹo giống như một đạo ảo ảnh biến mất tại chỗ, lúc xuất hiện đã tới ngay sau lưng Lam Sơn Mi.

Lam Sơn Mi cảm ứng rất nhạy cảm, Mê Tà vừa xuất hiện đã bị nàng phát hiện, Ma Đao quay ngược lại quét thẳng về phía Mê Tà.

- Nữ nhân mà hung hăng như vậy là không tốt đâu!

Mê Ta nhẹ nhàng bay ngược ra sau tránh một đao kia giống như thân thể không hề có chút sức nặng nào vậy.

- Hắc hắc, Diệp Trần, chúng ta cũng lên đi!

Lôi Linh Vương vừa dứt lới thì thân hình đã bắn thẳng ra ngoài, trường đao đồng thời xuất ra khỏi vỏ, hai tay cầm đao lăng không bổ mạnh xuống. "Ầm! Ầm! ..." Một đạo lôi điện đao mang cực lớn ngang trời hoành xuống, trên đường nó lướt qua lưu lại bảy tám mươi thi thể bị cháy đen thui của địch nhân rồi lập tức nát bấy thành trăm ngàn khối. Một đao chi uy của Lôi Linh Vương càng khủng bố hơn cả Lam Sơn Mi. Đương nhiên, điều này cũng có quan hệ với cách dùng đao đại khai đại hợp của hắn mà đao của Lam Sơn Mi lấy nhanh là chính!

Bình Luận (0)
Comment