Trung niên cao lớn vừa chuẩn bị đại khai sát giới thì đã bị một đao của Lôi Linh Vương doạ cho giật mình.
- Ta tới tiếp ngươi!
Thanh cương xoa trên tay trái của trung niên cao lớn rung lên, một đạo xoa ảnh màu lam bay vụt ra tấn công Lôi Linh Vương. Hắn tuy chỉ có tu vi Sinh Tử Huyền Quan đệ nhị trọng nhưng bản thể hắn lại là Phách Vương Ngư, trời sinh đã có thể vượt cấp chiến đấu, nếu không cũng không thể trở thành người đứng đầu Ngũ Thập Đạo. "Đinh! Đinh! Đinh! ..." Hai người rất nhanh đã quấn lấy nhau đại chiến.
- Đều rất mạnh a!
Diệp Trần đem chiến lực của Lam Sơn Mi và Lôi Linh Vương thu vào trong mắt phân tích. Ma Đao bí quyết của Lam Sơn Mi có phương pháp vân kình rất đặc biệt, phối hợp thêm áo nghĩa võ học cơ hồ có thể nói là vô kiên bất tồi, không gì không phá được, thập phần bá đạo. Mà đao pháp của Lôi Linh Vương thì đại khai đại hợp kết hợp với thân thể có lực lượng cường mãnh không khác gì một luyện thể cao thủ của hắn thì lực công kích cũng vô cùng khủng bố.
- Liên thủ giết hắn!
Diệp Trần một mình lẻ loi đứng giữa không trung, đối diện là mười mấy tên thủ hạ của Ngũ Thập Đạo đang nhìn chằm chằm vào hắn rồi liên thủ phát động công kích muốn biến hắn thành huyết vụ. "Phụp!" Diệp Trần đột nhiên biến mất tại chỗ.
- Nhị thập thất kiếm tề phát!
Trên không trung, tay trái Diệp Trần điểm một chỉ, Tàn Huyết Kiếm tự động xuất vỏ, từ một phân thành hai mươi bảy đạo kiếm khí bắn nhanh ra. "Vụt! Vụt! Vụt! ..." Ngự Kiếm Thuật tuy đối mặt với Bán bộ Vương Giả tối cường giả không có chút tác dụng tuyệt sát nào nhưng dùng để đối phó với một ít tên Linh Hải Cảnh hoặc là thấp hơn thì quá dễ dàng, không khác gì đang xiên đậu hủ! Hai mươi bảy đạo kiếm ảnh chỉ một lần xuất ra đã đem nhóm địch nhân trước mặt diệt sát sạch sẽ.
- Cũng lợi hại như vậy!
Đứng trên đầu thuyền, lão giả mập mạo thấy vũ lực của Lôi Linh Vương và Lam Sơn Mi mạnh mẽ như vậy thì vô cùng mừng rỡ, thầm nghĩ lần này nói không chừng sẽ hữu kinh vô hiểm, có thể thuận lợi trở về Huyết Thiên Đại Lục. Nhưng khi Diệp Trần vừa xuất ra Ngự Kiếm Thuật thì vẻ mừng rỡ trên mặt lão lập tức trở nên cuồng hỉ. Không ngờ người thanh niên này lại có thể tinh thông Ngự Kiếm Thuật đã thất truyền từ lâu kia, hơn nữa đã đạt tới cảnh giới nhị thập thất kiếm tề phát!
Diệp Trần có thể dùng nhị thập thất kiếm tề phát cũng là nhờ có quá trình chú kiếm thời gian trước. Trong quá trình chú kiếm, lý giải đối với kiếm đạo của hắn một khắc cũng không ngừng gia tăng, nếu như không có thu hoạch lớn như vậy thì hắn cũng sẽ không ở dưới tình huống tu vi không hề tăng tiến chút nào mà toàn tâm toàn ý dùng đại lượng thời gian vào việc chú kiếm như vậy. Dù sao Sinh Tử Bí Cảnh cũng chỉ còn hơn nửa năm nữa là mở ra, nếu thể càng mạnh hơn thì làm sao mà đi?
Ngự Kiếm Thuật quá mức sắc bén, có thể nói ngoại trừ Kiếm Vực, những chiêu thức khác của Diệp Trần không có chiêu nào có thể giết người vừa nhanh vừa đơn giản như vậy.
- Đi!
Linh hồn lực phóng ra ngoài, Diệp Trần gia tăng khống chế với mỗi đạo kiếm ảnh, khiến cho hai mươi bảy đạo kiếm ảnh xông vào phạm vi đại chiến của song phương chém giết địch nhân.
Những thành viên của Viên Nguyệt thương đội phát hiện địch nhân đang cùng mình huyết chiến đột nhiên đã bị chém bay đầu, chết thảm tại chỗ! Một mà này không ngừng lặp đi lặp lại, số lượng địch nhân nhanh chóng giảm bớt, qua một lúc thì số lượng của chúng đã không còn đủ trăm người, vô cùng thê thảm.
- A! Tại sao lại như vậy?
Trung niên cao lớn bị Lôi Linh Vương một đao bức lui, hắn liếc mắt nhìn tình hình chiến đấu xung quanh thì không khỏi trợn mắt há mồm, trong lòng điên cuồng hét lên.
Lôi Linh Vương cười hắc hắc nói:
- Muốn đối phó hắn thì nhất định phải có một Bán bộ Vương Giả tối cường giả xuất mã, đáng tiếc là các ngươi không đủ nhân thủ!
- Mê Tà, đem tiểu tử kia diệt trước đi!
Khẽ cắn môi, trung niên cao lớn dùnh linh hồn truyền âm cho Mê Tà đi đối phó Diệp Trần. Hắn cho rằng, Quỷ Bà có thể chống đỡ với Lam Sơn Mi một thời gian ngắn, chỉ cần trong khoảng thời gian này Mê Tà có thể đánh chết Diệp Trần là được.
- Ngươi trước tiên nên chiếu cố cho mình thì hơn!
Lôi Linh Vương hay tay cầm đao bổ mạnh tới, lôi điện đao mang như khai thiên tích địa trực tiếp đánh trung niên cao lớn chui thẳng xuống dưới biển. "Ầm! Ầm! ..." Một quái vật khổng lồ phá nước mà ra, đây là một đầu Phách Vương Ngư cực lớn, trên thân nó toả ra ngũ thải ban lan, gia xương trải rộng, trong miệng là hàm răng vô cùng sắc bén. Trung niên cao lớn đã quyết định liều mạng nên khôi phục bản thể muốn triệt để diệt sát Lôi Linh Vương.
Bên kia, Mê Ta cùng Quỷ Bà tách ra đánh về phía Diệp Trần.
- Tiểu tử, gặp phải ta thì coi như là ngươi không may rồi! Mê Tà ta thích nhất là giết những người tương đối mạnh như ngươi!
Lúc Mê Tà nói chuyện thì một vòng rung động trong suốt khuếch tán ra, những người bị vòng rung động này dính vào lập tức bị lâm vào huyễn cảnh, chẳng phân biệt được địch ta, điên cuồng giết chóc!
- Dùng huyễn cảnh đối phó ta?
Diệp Trần cười lạnh một tiếng, giả bộ như lâm vào huyễn cảnh, ánh mắt trở nên ngốc trệ.
- Ha ha, đi chết đi!
Nhân cơ hội này, Mê Tà phi tốc lao tới, vung một chưởng chụp lên đầu Diệp Trần. Nếu một chưởng này mà trúng thì cái đầu của Diệp Trần chắc chắn sẽ vỡ nát.
Đột nhiên ... một đạo kiếm quang lăng lệ loé lên, một cái đầu bay lượn trên không trung lao thẳng về phía chân trời.
Một kiếm! Mê Tà chết!
Mê Tà dùng huyễn cảnh đối phó Diệp Trần là một sai lầm vô cùng lớn, lúc trước Diệp Trần ở trong huyễn cảnh của Thực Mộng Lang còn có thể nháy mắt thanh tỉnh, mà huyễn cảnh của Mê Tà tuy mạnh nhưng hắn đã đánh giá sai Linh hồn lực của Diệp Trần. Linh hồn lực của Diệp Trần chẳng những không so với hắn yếu hơn mà phải nói là mạnh hơn rất nhiều, đã thuộc về cấp độ của Sinh Tử Cảnh Vương Giả!
Nếu như không phải huyễn cảnh, Diệp Trần phải dùng Kính Hoa Phá Diệt mới có thể một kiếm diệt sát được Mê Tà chứ không giống như hiện tại chỉ một kiếm rất bình thường đã chém bay đầu của Mê Tà!
- A a a a .... tha mạng .... tha mạng a!
Xa xa, một hài từ lông dài vô cùng xấu xí phi tốc bỏ chạy, đó chính là bản thể của Quỷ Bà, truy theo sát phía sau chính là Lam Sơn Mi.
Lam Sơn Mi vốn có thể dễ dàng giết chết Quỷ Bà nhưng do có Mê Tà gia nhập vào tạo ra huyễn cảnh đối phó nàng nên làm cho độ chính xác đao pháp của nàng bị lệch đi rất nhiều.
Nhưng khi Mê Tà vừa rời khỏi thì nàng lại lập tức chiếm thế thượng phong tuyệt đối, chỉ ba đao đã truy giết Quỷ Bà phải chật vật chạy trối chết.
- Ma trảm!
Một đao nhanh chóng phát ra, Lam Sơn Mi lập tức dừng truy kích. "Phốc phốc phốc ..." Thân thể của Quỷ Bà lập tức phân thành hai, máu tươi tanh tưởi bắn tung toé khắp nơi.
Bên kia, Lôi Linh Vương nhảy lên mạnh lên trên đầu Phách Vương Ngư, hai tay cầm ngược bảo đao cắm phập vào trong thân thể đối phương.
- Lôi trảm! "Ầm! Ầm! ..." Vô số tie sát tập kết lên người Lôi Linh Vương rồi theo bảo đao của hắn truyền thẳng vào trong thân thể của Phách Vương Ngư.
Âm thanh "Bùng! Bùng! ..." vang lên không ngớt. Thên thể Phách Vương Ngư lập tức bị cháy đen thui, sinh cơ đoạn diệt, đã chết không thể chết lại được nữa.
- Cái gì? Chết hết rồi?
Đám người còn lại của Ngũ Thập Đạo thấy Phách Vương Ngư, Quỷ Bà, Mê Tà tam đại Bán bộ Vương Giả tối cường giả toàn bộ đều chết thảm thì thần sắc ngốc trệ, chiến ý không thể nào phát ra nổi nữa.
Mà bên Viên Nguyệt thương đội, khí thế đại thịnh phảng phất như vừa uống thuốc đại bổ, hăng hái chém giết địch nhân mãnh liệt hơn nhiều. Thủ lĩnh của đối phương đã chết thì còn sợ gì nữa? Hơn nữa bọn họ còn chiếm ưu thế về nhân số, vượt hơn đối phương tới vài lần!
Lão giả mập mạp cũng vô cùng cao hứng, vẻ mặt đầy nhẹ nhõm.
Ngũ Thập Đạo nghe tin đã khiến người ta sợ mất mật nhưng đáng tiếc là bọn hắn lại gặp phải tam đại sát tinh, mỗi người đều là cường giả sát phạt quyết đoán, vũ lực tuyệt cường.
Chân Linh Đại Lục có tứ đại vực quần và một cái Thiên Vũ Vực ở trung tâm còn Huyết Thiên Đại Lục không có vực quần nhưn có tổng cộng mười ba vực, Thiết Huyết Vực chính là một trong đó, ở phía tây của Huyết Thiên Đại Lục.
Thiết Huyết Vực rất lớn, so với Lôi Vực ở Chân Linh Đại Lục còn lớn hơn, chỉ kém Thiên Vũ Vực một chút.
Muốn tới được Thiết Huyết Vực, Diệp Trần phải đi qua hơn bảy ngàn vạn dặm lộ trình, dùng phi hành khôi lỗi quá chậm nên Diệp Trần trực tiếp phi hành tới.
Trên Huyết Hải mênh mông, cuồng phong lạnh thấu xương, sóng biển ba đào mãnh liệt. "Vụt! Vụt! Vụt!" Ba đại huyết ảnh từ trong hư không xuất hiện, từ trên cao nhìn xuống.
- Không ngờ Ngũ Thập Đạo chúng ta tỉ mỉ bồi dưỡng chỉ trong vòng một ngày đã toàn quân bị diệt, các ngươi có điều tra được là ai làm không?
Huyết ảnh ở giữ hình thể mơ hồ, rõ ràng không phải là chân thân mà chỉ là một cái hình chiếu nhưng lại ẩn chứa lực lượng cực kỳ đáng sợ.
Huyết ảnh trên đầu có một cặp sưng cong, nói:
- Ta điều tra được hơn nửa tháng trước có một chi thương đội của Viên Nguyệt thương hội từ Hàn Thiết Thành xuất phát đi về Huyết Thiên Đại Lục đã thuê không ít cao thủ, người cũng chúng ta sau khi thu được tin tức đã ở chỗ này mai phục, nhưng sau đó liền mất đi tin tức!
- Viên Nguyệt thương hội, hừ!
Huyết ảnh bên phải rõ ràng là nữ, trên lưng có một đôi huyết dực mơ hồ, nàng hừ lạnh nói:
- Viên Nguyệt thương đội không có khả năng có cao thủ lợi hại nào có thể tiêu diệt cả Ngũ Thập Đạo. Người tiêu diệt bọn họ chỉ có thể là cao thủ trong đám người được thue, chỉ cần có thể bắt được một người là có thể hỏi ra là ai!
Huyết ảnh ở giữa gật gật đầu:
- Không nên vọng động với Viên Nguyệt thương hội, nếu chúng ta trả thù chúng thì chỉ tổ phá hư sự cân bằng vi diệu giữa song phương, chúng ta chỉ cần bắt lấy đầu sỏ gây chuyện là được. Chuyện này giao cho Huyết Ngưu ngươi xử lý, đừng làm cho ta thất vọng!
- Đại ca yên tâm!
Huyết ảnh có sừng lập tức bảo chứng.
Huyết ảnh và nữ huyết ảnh ở giữa cũng dần dần nhạt đi rồi biến mất phảng phất giống như chưa bao giờ tồn tại. Huyết ảnh có sừng mở miệng rộng, ánh mắt huyết hồng.
Lúc trước, trên đường đi Thiết Huyết Vực, Diệp Trần không có gặp phải loại tình huống tập sát thế này. Dù sao thì thực lực của hắn hiện giờ cũng là Bán Bộ Vương Giả trung giai, điều này đủ để những cuồng ma điên cuồng giết người cũng phải tỉnh táo lại.
Ở Huyết Thiên đại lục chớ có hỏi đến yêu vương, cho dù là Chân Linh đại lực yêu vương nhiều vô số nhưng Diệp Trần muốn gặp mặt bọn chúng cũng là một điều khó khăn.
Dọc trên đường đi, Diệp Trần cũng đã có chút lý giải đối với Huyết Thiên đại lực. Huyết Thiên đại lục, chủng tộc lớn nhất, cường đại nhất chính là yêu thú.. Dĩ nhiên tông môn yêu thú cũng nhiều nhất, mà mười yêu tông lớn nhất cường thịnh nhất trở thành bá chủ của Huyết Thiên đại lực.
Đứng thứ hai là bộ tộc nhân loại, không thể không nói Chân Linh đại lục là thế giới thuộc về nhân loại. Tuy số lượng yêu thú nhiều hơn nhân loại gấp nhiều lần, thế nhưng vị trí độc tôn lại thuộc về nhân loại chứ không phải yêu thú. Tuy ở Huyết Thiên đại lục, bộ tộc yêu thú cường đại nhất nhưng thế lực của nhân loại cũng không yếu nhược.
Nhân loại sinh hoạt ở Huyết Thiên đại lục, hầu như đều tu luyện ma đạo, tu luyện chính đạo rát ít. Cho dù có đi chăng nữa thì cũng chỉ qua một thời gian, phương hướng tu luyện của bọn họ cũng dần chuyển sang ma đạo. Bởi vì chính đạo muốn sinh tồn ở Huyết Thiên đại lực quá khó khăn. Ở đây không hề có phải tría, tất cả dùng nắm tay để nói chuyện. Chỉ tần một chút xích mích hỏ thôi, cũng có thể sinh ra oán hận, tiếp đó là sát khí. Đây chính là đạo lý ở trên Huyết Thiên đại lục.
Chủng tộc đứng thứ ba chính là chủng tộc yêu thú có một nửa huyết thống là yêu thú. Ở Chân Linh đại lục số lượng nửa yêu này vô cùng thưa thớt, không hề được coi là một chủng tộc. Thế nhưng ở Huyết Thiên đại lục nửa yêu chính là chủng tộc mạnh thứ ba. Số lượng cư nhiên có tới vài ức, chủ yếu sinh sống theo hình thức đại gia tộc, uy danh hiển hách hơn gia tộc nửa yêu ở Chân Linh đại lục, cường thịnh hơn vài lần.
Ở Huyết Thiên đại lục cũng có ma nhân, chỉ là do số lượng của chúng tộc này rất thưa thớt, các gia tộc ma nhân đều tụ tập sống cùng một chỗ, hình thành nên một bộ tộc ma nhân ở Huyết Thiên đại lục. Tổng thể thế lực thua xa bộ tộc ma nhân ở Hỗn Loạn Ma Hải. Nhưng so với bộ tộc ma nhân ở Chân Linh đại lục thì mạnh hơn rất nhiều.
Bốn chủng tộc lớn, bình thường vẫn hay xảy ra mâu thuẫn, chiến loạn không ngừng nghỉ. Nhưng bộ tộc yêu thú ở Huyết Thiên đại lục được công nhận là bá chủ cho nên ba bộ tộc còn lại đều e ngại ba phần. Bọn họ đều tận lực không đắc tội quá mức đối với bộ tộc yêu thú.
Thiết Huyết Vực là nơi an lạc của một trong mười đại yêu tông - Thiết Đề yêu tông.
Một tuần sau, Diệp Trần đi tới Thiết Huyết Vực. Căn chứ vào ký ức của Chiến Vương, Diệp Trần biết được Bất Hủ kiếm tông tọa lạc trên Huyền Thiết Sơn - Thiết Huyết Vực.