Kiếm Tiên Ở Đây (Bản Dịch Full)

Chương 1024 - Chương 1024: Lâu Ngày Sinh Tình

Chương 1024: Lâu ngày sinh tình

Lâm Bắc Thần nói: “Ta nói nhiều như vậy, có thể có người không tin, nếu không tin ta thì cũng không sao cả, nhưng chẳng lẽ không tin Lương thành chủ, không tin Cao Thiên Nhân sao? Bọn họ có thân phận gì? Chẳng lẽ lại đi lừa các ngươi sao?

Tất nhiên, những vị khách quan trọng nhất của ngày hôm nay vẫn chưa xuất hiện.” Cơ thể Lâm Bắc Thần tràn ngập nhũ bạch sắc thần thánh.

Hắn chỉ tay lên trời, nói: “Tiếp theo chính là thời khắc chứng kiến điều kỳ diệu, hãy để Kiếm Chi Chủ Quân miện hạ vĩ đại tôn quý của chúng ta hạ xuống thần dụ, gửi lời chúc phúc cho sự ra đời của học viện Sơ cấp Vân Mộng.” Biểu hiện của Lâm Bắc Thần thánh thiện như một trinh nữ.

Những lời này làm tất cả mọi người chấn động, ngay cả Lương Viễn Đạo cùng Cao Thắng Hàn cũng đều ngẩn ra.

Thần dụ? Một lễ khách thành của một trường học lại triệu được thần dụ? Về điểm này Lâm Bắc Thần không nói trước.

Giữa những tiếng reo hò như sóng thần, trên bầu trời hơi trong xanh, một vầng trăng tròn màu trắng xuyên thủng bầu trời, từ sâu trong vũ trụ bắn thẳng xuống...

“Đó là...”

“Kiếm Chi Chủ Quân miện hạ thần dụ.”

“Ha, thực sự là lời chúc phúc từ thần quốc.”

“Nghe nói hiệu trưởng Lâm là Thần Quyến Giả.”

“Ngay cả học viện cũng được Kiếm Chi Chủ Quân miện hạ ban phúc, e rằng sắp bay lên trời rồi.”

“Đúng thế, nghĩ lại lúc Hải tộc vây đánh Triều Huy thành, Kiếm Chi Chủ Quân miện hạ còn không thể hiện sức mạnh của mình.”

“Suỵt, im lặng đi, sao ngươi dám chỉ trích thần linh.”

Đám đông hò reo như sấm.

Vầng trăng tròn rạng rỡ đó, từ sâu thẳm của bầu trời chiếu xuống, chiếu thẳng lên pho tượng ‘chim điểu đọc sách’ nổi tiếng ở lối vào của học viện Sơ cấp Vân Mộng, gia trì thần mang sáng chói, nhất thời, pho tượng thiếu nữ xinh đẹp có con chim trên cánh tay rực rỡ, phảng phất giống như sống dậy, thần lực dâng trào và rộng lớn gần như bao trùm toàn bộ sân trường.

Thấy cảnh tượng này, biểu cảm của Lương Viễn Đạo cùng Cao Thắng Hàn đều khác nhau.

Lâm Bắc Thần vô cùng hài lòng, một trăm ngàn kim tệ quả không uổng phí, xét về việc lấy tiền làm việc, gây khó dễ của cẩu nữ thần Kiếm Tuyết Vô Danh thì vẫn rất đáng tin cậy.

Hắn không tin sau những nỗ lực cực nhọc của bản thân để kinh doanh như vậy mà học viện Sơ cấp Vân Mộng còn không nổi tiếng? Khi trường học nổi tiếng, giá bất động sản xung quanh, khu phòng học chẳng phải sẽ tăng vọt sao?

Ha ha ha.

Ngoài người Vân Mộng và những lưu dân đã đóng góp xây dựng doanh trại Vân Mộng cùng học viện Sơ cấp Vân Mộng- còn được gọi là ‘người Vân Mộng mới’ ra, thì những người ở khu thành số 3 số 4 muốn gửi con cái của họ đến học viện phải mua một căn phòng của khu học, hoặc phải trả học phí cao...chính sách như vậy vừa đưa ra, kinh phí hoạt động của trường sau này không phải được giải quyết rồi sao?Việc hoàn thành nhiệm vụ KEEP chỉ trong tầm tay.

Hắn đang tự mãn thì đột nhiên xảy ra một chuyện, chỉ thấy từ hướng núi thần điện của Triều Huy thành, một đạo thần quang chói lọi đột nhiên xuất hiện, cũng từ trên trời cao phá hư không chiếu vào bức tượng ‘Kiếm Chi Chủ Quân’ ở ngoài cổng trường.

Thần lực gia trì, thần huy sáng ngời.

Bức tượng khổng lồ và uy nghiêm này toát lên một khí tức linh thiêng và trang nghiêm, bất khả xâm phạm, giống như Kiếm Chi Chủ Quân miện hạ đang đích thân tới vậy.

“A, thần dụ thứ hai tới.”

“Kiếm Chi Chủ Quân miện hạ lại xuống một lời thần dụ rồi, nàng thật sự xem trọng học viện này.”

“Không được, ta phải yêu cầu con trai ta chuyển trường ngay lập tức, báo danh vào học viện Sơ cấp Vân Mộng, lão Vương, nể tình chúng ta là hàng xóm cách vách, con trai chúng ta cũng có chút giống nhau, ta nhắc nhở ngươi một chút, nhanh chóng chuyển trường cho con trai ngươi tới đây đi, đừng bỏ lỡ cơ hội này, mất rồi không trở lại được đâu.”

“Ha ha, nói thật với ngươi, ta đã báo danh cho con trai ta trước rồi.”

Trong đám đông vang lên những tiếng thảo luận, trên lễ đài Lâm Bắc Thần cũng không kiềm được mà ngẩn ra, chuyện gì vậy? Ta chỉ trả tiền cho một lần thần dụ thôi mà, thần dụ thứ hai này...

Hả? Bay từ hướng thần điện trên núi, chẳng lẽ là ‘Dạ Vị Ương’? Kiếm Chi Chủ Quân tiền nhiệm lạnh như băng cũng ban thần dụ?

Chà chà chà, lúc tu luyện, ta cũng chỉ thuận miệng nói với nàng vài câu mà thôi, cũng không yêu cầu nàng phải ban thần dụ, cho dù là thời điểm tu luyện đỉnh cao, nữ thần này giống như có thể trở mặt bất cứ lúc nào.

Bây giờ lại...chẳng lẽ là lâu ngày sinh tình rồi?

Thật sự không nhìn ra, hay là nàng muốn tranh đoạt tín ngưỡng?

Lâm Bắc Thần sờ trán, cảm thấy chuyện này có chút kỳ quái, nhưng hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới còn có chuyện quỷ dị hơn xảy ra.

Khoảnh khắc tiếp theo, tất cả mọi người đều bị sốc bởi những gì họ nhìn thấy.

Lại một chùm tia sáng màu trắng thần huy từ trên bầu trời phương bắc chiếu xuống, thần huy chói mắt, thần thánh mà lại mênh mông, năng lượng và ánh sáng quen thuộc này chắc chắn lại là năng lượng của Kiếm Chi Chủ Quân miện hạ.

Chùm ánh sáng chiếu vào một bức tượng khác trong học viện Sơ cấp Vân Mộng, đó là bức tượng của Lâm Bắc Thần.

Lúc xây trường, người khiêm tốn như Lâm Bắc Thần cuối cùng không ngăn được ý dân, đành tạo cho mình một bức tượng ở trước cổng trường, chính hắn thiết kế tạo hình.

Một mỹ thiếu niên đang cầm điện thoại di động điên cuồng gọi về nhà, hắn đặt tên cho nó là “cừu non đi lạc”.

Cột ánh sáng thần huy này cuối cùng cũng đáp xuống bức tượng, ngay lập tức bức tượng Lâm Bắc Thần tràn ngập thần lực, phảng phất như thể sống lại, bắt đầu phóng ra những vòng tròn ánh sáng, thần uy mênh mông, giống như đến từ thần quốc vậy, không thể nhìn rõ.

“A, Thần Dụ thứ ba.”

“Ngươi đã từng nghe qua Kiếm Chi Chủ Quân miện hạ một lần phát ra ba đại Thần Dụ chưa?”

“Chưa nghe.”

“Các ngươi không để ý sao? Ánh sáng của Thần Dụ này trực tiếp chiếu vào bức tượng của hiệu trưởng Lâm, điều này có nghĩa là gì?”

“Nghĩ là gì?”

“Ta cũng không biết...”

“Phụt...”

“Không được cười, ít nhất điều đó chứng minh Kiếm Chi Chủ Quân miện hạ rất tin tưởng hiệu trưởng Lâm, nếu không sao có thể gia trì thần lực vào bức tượng đó chứ? Hoàng đế khai quốc cũng chưa từng được hưởng loại vinh dự này, đúng không?”

“Đúng thế.”

Trong đám đông khiếp sợ, hàng loạt những tiếng bàn luận vang lên, đặc biệt là có sự sắp xếp trước của lão quản gia Vương Trung, một số thành viên thành quản đại đội lẫn trong đám đông rải rác ở các khu vực khác nhau, ra sức thổi phồng, làm các loại suy đoán dần dần cùng một quan điểm... Hiệu trưởng Lâm thật tuyệt vời.

Nếu đám trẻ không đến học viện Sơ cấp Vân Mộng thì cha mẹ giống như phạm tội vậy.

Bình Luận (0)
Comment