Kiếm Tiên Ở Đây (Bản Dịch Full)

Chương 1025 - Chương 1025: Bốn Đạo Thần Dụ

Chương 1025: Bốn đạo Thần Dụ

Buổi lễ trên đài.

Cái miệng đang há hốc của Lâm Bắc Thần cuối cùng cũng từ từ khép lại.

Bình tĩnh, đây chỉ là một cảnh tượng bình thường mà thôi.

Lâm Bắc Thần tự an ủi trong lòng, không thể để người khác nhìn ra hắn cũng đang ngơ ngát.

Nhưng mà chuyện gì đang diễn ra thế này? Thần Dụ đầu tiên chắc chắn đến từ Kiếm Chi Chủ Quân miện hạ, Thần Dụ thứ hai hẳn là đến từ ‘Dạ Vị Ương’, Thần Dụ thứ ba...

Hừm.

Là của ai?

Cho dù bây giờ Lâm Bắc Thần cũng có thể nói là cao thủ thần đạo cấp cao rồi, nhưng hắn vẫn không nhìn ra bất kỳ manh mối nào.

Ba thần lực chói lọi, thuộc tính sức mạnh, màu ánh sáng, khí tức dường như đều giống nhau, giống hệt với dấu hiệu hiển linh của Kiếm Chi Chủ Quân miện hạ, người ngoài không thể phân biệt được cho nên mới nói Kiếm Chi Chủ Quân miện hạ đã ban ra ba Thần Dụ.

Chí ít về phương diện giả vờ thì nhất định vô cùng hiệu quả, nhưng vấn đề là, cho dù là Kiếm Chi Chủ Quân thần quốc hay là Kiếm Chi Chủ Quân tiền nhiệm đều tuyệt đối không thể đưa ra hai Thần Dụ... Như vậy Thần Dụ thứ ba tới từ ai?”

Lâm Bắc Thần có một suy đoán trong lòng, nhưng không chắc chắn. “Khụ khụ...”

Lâm Bắc Thần hắng giọng nói: “Mọi người cũng thấy rồi đấy, Kiếm Chi Chủ Quân miện hạ vĩ đại tôn quý chí cao vô thượng vô cùng coi trọng học viện Sơ cấp Vân Mộng này, nếu không sẽ không hạ xuống liên tiếp ba...”

Lời còn chưa dứt.

Bùm!

Lại một luồng thần lực tráng lệ khác tràn ngập ở thành khu số 4, ánh sáng sáng chói như vầng trăng tròn hiện lên trên bầu trời thành khu số 4, sau đó, biến thành một chùm ánh sáng, phá không đi xuống.

“Oa, Thần Dụ thứ tư.”

“Nhiều quá.”

Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người đang xem buổi lễ đều chết lặng.

Lần này Lâm Bắc Thần không giấu nổi sự bàng hoàng, hắn há to miệng, như thể có thể nhét được quả trứng vỉ, quai hàm muốn nứt ra.

Lại tới nữa?

Bộ não của hắn gần như muốn nổ tung thành một mớ hỗn độn, tình hình gì thế này?

Về Thần Dụ thứ ba, nói thật có thể đoán bừa được một chút...dẫu sao người giả Thần Dụ của Kiếm Chi Chủ Quân miện hạ vẫn còn Bạch Khâm Vân đã rời khỏi Triều Huy thành.

Bạch phú bà là Tà Thần đứng sau Vệ thị của Thiên Thảo hành tỉnh, trước đó đã từng giả mạo Kiếm Chi Chủ Quân miện hạ rồi, cho nên theo lý thuyết có thể giải thích được vấn đề Thần Dụ thứ ba, nhưng Thần Dụ thứ tư này...không thể giải thích nổi.

Chẳng lẽ trong Triều Huy thần còn ẩn nấp một tà thần, nhưng nếu là tà thần không phải nên ngoan ngoãn mà rụt đầu trốn sao? Sao có thể dám lộ diện chứ? Đây chẳng khác nào tìm đường chết cả. Hơn nữa một tà thần làm sao có thể tuỳ tiện mà giả mạo Kiếm Chi Chủ Quân miện hạ chứ?

Rốt cuộc là Kiếm Chi Chủ Quân không cầm nổi kiếm hay là tà thần quá mạnh?

Bùm!

Chùm ánh sáng Thần Dụ từ trên trời trực tiếp bao trùm Lâm Bắc Thần, toàn thân hắn đều đắm chìm trong thần mang, giống như Kiếm Thần xuống trần vậy.

“Mau nhìn kìa, lần này Thần Dụ trực tiếp chiếu xuống hiệu trưởng Lâm.”

“À, ta hiểu rồi, người mà Kiếm Chi Chủ Quân miện hạ coi trọng nhất vẫn là hiệu trưởng Lâm.”

“Đúng vậy, chẳng qua việc gia trì học viện Sơ cấp Vân Mộng giống như việc yêu ai yêu cả đường đi lối về, vì hiệu trưởng Lâm mà làm thôi.”

Nhiều người “chợt nhận ra”, nhất thời hò hét.

Lâm Bắc Thần còn đang khiếp sợ, cảm giác được luồng sức mạnh này không có ác ý với mình... Đương nhiên cũng không có tác dụng như gia tăng thần lực, nhưng lại tạo ra một luồng khí tức cực kỳ thiêng liêng và bất khả xâm phạm, hắn nhận ra cơ hội của mình đang đến.

Cuộc sống giống như một vở kịch, tất cả đều phụ thuộc vào diễn xuất, Lâm Bắc Thần lập tức chắp hai tay trước ngực, trông như một tín đồ sùng đạo.

Một lúc sau, hắn mở mắt ra.

“Lời dạy dỗ của miện hạ, ta nhớ kỹ rồi, ta nhất định sẽ cố gắng hơn, khiến cho học viện Sơ cấp Vân Mộng trở thành học viện Sơ cấp đệ nhất đế quốc Bắc Hải, Thần Dụ của ngài ta vĩnh viễn ghi nhớ trong lòng.”

“Hiểu rồi, tất cả những những ai dám chống lại học viện Sơ cấp Vân Mộng, bất kể họ là ai, đều là tà ma, là tà tín đồ, nhất định không thể tha thứ, ta sẽ không lưu tình, nhất định sẽ siêu độ cho bọn họ.”

“Đúng thế, tất cả học viên học ở học viện Sơ cấp Vân Mộng đều là những đứa trẻ yêu thương của ngài, ta sẽ che chở bọn họ, dẫn dắt bọn họ...”

Hắn làm bộ ngạc nhiên mừng rỡ như thể hắn đang nhận được truyền âm từ Kiếm Chi Chủ Quân miện hạ vậy.

Đám lưu dân xung quanh hò reo, biểu hiện của Lương Viễn Đạo cùng Cao Thắng Hàn cũng khác nhau, đối với những chuyện xảy ra hôm nay, trong lòng bọn họ đều vô cùng khiếp sợ, điều này hoàn toàn bất thường.

Họ biết một số bí mật mà người ngoài không biết, vì vậy cũng mơ hồ đoán được, ý nghĩa của bốn Thần Dụ này chắc chắn không thể đơn giản được.

Hai người trước sau thay mặt quân đội và chính phủ nói lời chào tạm biệt và rời đi.

“Buổi lễ kết thúc, bây giờ có thể bắt đầu ghi danh rồi, nói cho mọi người một tin tốt, nếu trong vòng hai giờ này đăng kí thì có thể được hưởng giá ưu đãi, sẽ không phải trả thêm phí chọn trường...” Lâm Bắc Thần mắt thấy mọi người đang cảm xúc dâng trào, lập tức tuyên bố chính sách và kết thúc buổi lễ ra mắt.

Đám đông đổ xô như lũ bão đến ghi danh, năm trăm đội quân khai thác đã đứng đợi để duy trì trật tự.

Đánh giá về hình thức thì buổi khai mạc học viện này đã thành công tốt đẹp. “Xin chúc mừng, hiệu trưởng Lâm.”

“Đâu là chút lòng thành của bổn quan tư nhân, chúc mừng chúc mừng.”

“Ha ha, từ nay về sau, tiểu huynh đệ chính là hiệu trưởng, học trò khắp thiên hạ đấy, quà mừng nho nhỏ, bất thành kính ý, hiệu trưởng Lâm xin nhận lấy.”

Một đám nhà giàu quyền quý thấy Lâm Bắc Thần cuối cùng cũng xong, lập tức ùa lên bao vây hắn, trước tiên tới chúc mừng Lâm Bắc Thần, thuận tay đút vài bao lì xì.

Ngay cả người đứng đầu Nguy Sơn Chiến Bộ Khấu Trung Chính lúc trước bị bắt chẹt năm trăm vạn cũng chảy máu mắt mà rút ra một bao lì xì chứa một ngàn kim tệ.

Bây giờ mọi người đều biết hiệu trưởng Lâm là người yêu tiền, cái này gọi là hợp ý,

Cho dù không thể cùng vị tân quý Triều Huy thành này trở thành bạn tốt thì ít nhất cũng có thể kết được chút thiện duyên, đầu tư trước thời hạn, sau này sẽ có ích.

Bình Luận (0)
Comment