Trở lại trong đại trướng, Lâm Bắc Thần ngay lập tức triệu tập Tiểu Thôi thành chủ. “Tiến độ đăng ký thế nào?” Hắn vội vàng hỏi.
“Có 379 học viên trong độ tuổi đến trường ở trong doanh trại cùng 410 người Vân Mộng đăng ký, còn thiếu 211 nữa mới đủ chỉ tiêu 1.000, trước mắt thì khu vực thành thứ 3 và số 4 vẫn chưa có ai đăng ký.”
Thôi Minh Quỹ không hổ là thiếu niên mang trong mình dòng máu thành chủ đại nhân, số lượng rất rõ ràng.
Vẫn còn thiếu hơn hai trăm nữa? Lâm Bắc Thần tính toán một chút, cảm thấy con số này không lạc quan cho lắm.
“Vẫn còn một số thiếu niên trong độ tuổi đi học ở trong đám người Vân Mộng mới không ghi danh vì có hai nguyên nhân, một là gia đình nghèo, không thể trả dù chỉ một đồng bạc cho một học kỳ, hai là một số phụ huynh nghĩ rằng con cái của họ đi học cũng vô dụng, không bằng đi làm kiếm tiền mua Bắc Thần Dược Hoàn và các nhu cầu thiết yếu hàng ngày...” Thôi Minh Quỹ nói.
Lâm Bắc Thần không kiềm được phải nhìn vị tiểu quản gia này bằng một con mắt khác, không hổ danh là CEO đào tạo học viên trong tương lai của doanh trại Vân Mộng, ngay cả lý do mọi người không đăng ký cũng được phân tích.
Hắn cẩn thận suy nghĩ, tư tưởng của một số lưu dân vẫn cần được thay đổi, quá thiển cận.
“Dán một thông báo, bắt đầu từ hôm nay, doanh trại Vân Mộng và doanh trại Vân Mộng mới thực hiện giáo dục bắt buộc ba năm, nếu gia đình nào có trẻ em và thiếu niên trong độ tuổi đi học mà không vào học viện học sẽ trực tiếp hủy bỏ tư cách thuê phòng rẻ của cha mẹ, trong ngoài doanh trại Vân Mộng cũng sẽ không thuê những người này làm công...” Lâm Bắc Thần quyết đinh cương quyết.
Thôi Minh Quỹ ghi lại, hơi cau mày nói, “Nhưng mà thật sự có một ít gia đình lưu dân thật sự không không đủ khả năng chi trả học phí...”
Lâm Bắc Thần xua tay, nói: “Không sao, lấy danh nghĩa của ta thành lập một ngân hàng tư nhan, tất cả những gia đình lưu dân ở khu vực thành thứ 2 thật sự không có tiền đóng cho những đứa trẻ đi học, có thể đăng ký một khoản vay không lãi suất, đến khi tốt nghiệp từ từ trả dần.”
Thôi Minh Quỹ kinh ngạc nhìn Lâm Bắc Thần, cách này tại sao mình lại không nghĩ tới chứ? Hơn nữa, đối với hắn dường như Lâm đại thiếu đã sớm chuyện chuyện này sẽ xuất hiện vậy, chuẩn bị trước chiến thuật.
Hay, đúng là chiến thuật hay, ngay khi chính sách cho vay không tính lãi được ban hành, nó có thể giải quyết dứt điểm vấn đề trẻ con lưu dân khó đến trường, số lượng học viên tới học chắc chắn sẽ tăng vọt, đây cũng là một dạng hành động nhân ái vạn gia sinh Phật, có thể hình dung ra việc này sẽ thay đổi số phận của rất nhiều học viên nghèo khó.
“Nhưng mà có một việc cần phải lưu ý.”
Lâm Bắc Thần nghiến răng nói: “Tất cả đều là tiền ta vất vả kiếm được cho nên nhất định phải nghiêm khắc kiểm duyệt, chỉ những học viên nghèo khó ở khu vực thành thứ 2 , những người thực sự không đủ tiền đóng học phí mới có thể nộp đơn.
Nếu ai đó gian lận vượt qua được vòng kiểm duyệt, lừa được tiền vay, vậy thì đám người xét duyệt các ngươi phải tìm cách gom tiền bồi thường gấp đôi cho ta.”
Thôi Minh Quỹ nói: “Vâng.” Hắn ghi nhớ điều này trong lòng.
Ngừng một chút, Thôi Minh Quỹ lại nói: “khu vực thành thứ 3 và khu vực thành thứ 4 tạm thời cũng không có người ghi danh, cho dù là cho học viên vay mượn e rằng cũng không hấp dẫn lắm.”
Lâm Bắc Thần nói: “Những thứ chó này thậm chí không cho ta mặt mũi.”
Thôi Minh Quỹ không còn cách nào khác đành phải nói: “Cũng không thể trách bọn họ, mặc dù lễ khai giảng hôm nay rất thành công, nhưng vấn đề là những người giàu có và quyền lực không muốn con cái của họ học cùng với những thường dân, dân dên, hơn nữa khu vực thành thứ 2 chỉ cách khu vực thành thứ 1 một bức tường, ấn tượng về sự hỗn loạn trong an ninh không thể thay đổi trong một thời gian ngắn được, chất lượng của đội ngũ giảng viên và tiêu chuẩn giảng dạy của học viện vẫn là một ẩn số, cho nên rất nhiều người ở khu vực thành phía trên đều rất băn khoăn, chúng ta cũng không thể ép bọn họ tới đây học được.”
“Câu này nói sai rồi.” Lâm Bắc Thần lập tức sửa lại: “Tại sao không ép được?”
Thôi Minh Quỹ có chút bối rối, còn có thể ép người khác tới đây học?
Lâm Bắc Thần nói: “Học viện của chúng ta có chất lượng cao và tiềm năng không giới hạn. Việc ép bọn họ tới đây học đã là có lợi cho bọn họ rồi, bây giờ không ghi danh sau này muốn đi vào học thì muộn rồi, tất cả là vì lợi ích của họ, vì vậy phải ép.”
Vừa nói xong, Lâm Bắc Thần lấy ra một danh sách đỏ đã chuẩn bị từ lâu, nói: “Ngươi bảo Thiến Thiến mang theo quân đội khai thác cùng Quang Tương nghĩ cách dụ dỗ Tiêu Dã cùng đi vào thành chiêu sinh, ta có danh sách ở đây, các ngươi dựa theo danh sách này mà tuyển người, mỗi một nhà đều phải đưa được một đứa trẻ đến học viện chúng ta học, nếu từ chối cẩn thận ta tức giận, ta đích thân tới cửa mời...”
Thôi Minh Quỹ nhận lấy danh sách nhìn một cái, nói: “"Sao cái danh sách này nhìn quen vậy?”
“Đương nhiên là quen rồi.”
Lâm Bắc Thần nói như là chuyện đương nhiên: “Đó là những người giàu có và quyền quý trong thành hôm nay đến dự lễ khai giảng của học viện và đưa bao lì xì cho ta đấy.”
Thôi Minh Quỹ: “???” Lâm đại thiếu ngươi thật không biết xấu hổ mà, loại chuyện này mà cũng làm được, người ta chạy lên đưa một phần lễ vật đã là bày tỏ đúng chỗ rồi, ngươi lại muốn ép con người ta tới đi học, đúng là mất trí rồi.
“Được.” Hắn gật đầu nói: “Vậy ta đi làm đây.”
Lâm Bắc Thần dặn dò: “Nhớ bảo Thiến Thiến chọn ra vài kẻ lưu manh có tính khí không tốt, hung thần ác sát, đã từng đi chiến trường và thấy cả máu tươi, trợn mắt liền có thể hù chết mấy tên lưu manh tép riu, sau khi đi thì không nên khách khí, cần đánh thì đánh, cần mắng cứ mắng, dù sao đối xử với đám quyền quý này cứ bày ra vẻ mặt hoà nhã nhất thì bọn họ sẽ nhẹ nhàng ngay thôi.”
Thôi Minh Quỹ: “...”
“Được.” Hắn đồng ý.
Còn có thể nói gì đây? Dù sao Lâm đại thiếu xưa giờ cũng không bao giờ dựa theo quy cũ mà làm, hắn đã quá quen rồi.
“Còn chuyện gì khác sao?” Lâm Bắc Thần hỏi.