"Đồ không có vấn đề gì chứ?”
Lâm Bắc Thần đã chụp hình ảnh ký nhận, gửi nó đi, sau đó gửi một tin nhắn WeChat hỏi.
"Dùng cách nói của ngươi, quả thực là OK."
Kiếm Tuyết Vô Danh đang online ngay lập tức trả lời tin nhắn, cách màn hình cũng có thể cảm nhận được niềm vui của cẩu nữ thần này, nàng nói: "Oh ho ho ho, hàng thật 100%, tác dụng của thuốc thật kinh người, ta mới dùng một chút xíu đã cảm nhận được hiệu quả rồi."
"Ngươi dùng?"
Lâm Bắc Thần từ từ đánh một dấu chấm hỏi to tướng.
Kiếm Tuyết Vô Danh nói: “Đương nhiên, thân là sủng thần của Kiếm Chi Chủ Quân, ta phải thử thuốc trước để chắc chắn rằng nó có hiệu quả và không có độc, mới có thể để đại thần sử dụng chứ... Lời giải thích này của ta có phải là hợp tình hợp lý, không chê vào đâu được không?"
Lâm Bắc Thần suy nghĩ một chút, thấy cũng hợp lý con mẹ nó.
Trong các bộ phim truyền hình cổ trang trên trái đất, đều diễn như vậy.
Trước khi hoàng đế ăn thứ gì, đại thái giám đều phải thử độc.
Xem ra Kiếm Tuyết Vô Danh hiện tại thực sự là rất được Kiếm Chi Chủ Quân tín nhiệm, đã có được địa vị thân tín có thể sánh ngang với đại thái giám.
"Trước tiên đừng vội bế quan."
Lâm Bắc Thần trên Wechat rất trịnh trọng nói: "Ba ngày sau, ta sẽ gặp một rắc rối lớn. Nếu như không đánh lại đối phương, phải nhờ ngươi mời Kiếm Chi Chủ Quân miện hạ ra tay, gia trì thần lực cho ta và cùng ta ... "
Hắn đem chuyện ước định của mình với Lương Viễn Đạo kể ra một lượt.
Kiếm Tuyết Vô Danh vừa nghe xong, lập tức tức giận không có chỗ phát tiết: "Còn có loại cháu rùa không có mắt như vậy à? Ngươi báo địa chỉ ra, ta trực tiếp kêu miện hạ hạ một đạo Thần Lôi, trực tiếp đánh chết hắn."
Ờ......
Lại có thể có nghĩa khí như vậy sao?
Hơn nữa cẩu nữ thần này sao càng ngày càng ăn nói thô lỗ vậy chứ?
Một số từ...
Hình như là những từ mà trước đó khi tức giận ta đã dùng để mắng nàng ta? Học hư rồi, cẩu nữ thần.
Lâm Bắc Thần âm thầm phỉ nhổ, trả lời tin nhắn, nói: "Không, loại chuyện nhỏ nhặt này, không đến vạn bất đắc dĩ, kinh động đến Kiếm Chi Chủ Quân miện hạ nhiều không tốt. Tốt hơn hết là nên đợi đến khi ta không thể tự mình giải quyết được mới đến giúp đỡ.”
Bản thân ta hẹn... ờ, việc tỏ vẻ của ta đương nhiên phải do ta diễn rồi.
Nếu không lại bị chia tín ngưỡng đi.
Hơn nữa, khó khăn lắm mới lừa gạt được Kiếm Tuyết Vô Danh để nàng ta giúp đỡ ba lần miễn phí, đã vì Thần Dụ khai giảng ngày hôm nay mà dùng mất một lần rồi, mỗi một lần đều là tiền, vẫn nên dùng tiết kiệm một chút.
"Vậy được rồi, tự mình cẩn thận nhé."
Kiếm Tuyết Vô Danh với vẻ quan tâm nói.
Lâm Bắc Thần ngạc nhiên hỏi: "Bây giờ ngươi lại quan tâm đến ta như vậy sao?"
Kiếm Tuyết Vô Danh nói: "Ô ho ho ho, tiểu ca ca không có lương tâm nhà ngươi, không lẽ ngươi không phát hiện ra, từ trước đến nay ta đều luôn quan tâm ngươi sao?"
"Bây giờ càng quan tâm hơn so với trước đây."
"Oh ho ho, dù sao thì bây giờ ngươi có thể giúp ta mua được tài nguyên thảo dược của Thần giới."
"Ý của ta là..."
"Ô hô hô, ngươi nên cảm thấy vui vẻ đi, tiểu ca ca, nhân tài có giá trị sẽ được coi trọng, tại sao ngươi không thấy ta đi quan tâm đến người khác chứ? Trước giờ, ngươi đều dám giận mà không dám nói đối với bổn nữ thần, không phải là vì bổn nữ thần có thể giúp được ngươi sao?"
"Thật có lý, dĩ nhiên là không phản bác được.”
"Đương nhiên... ô ô ô hô, nếu không phải là hai người chúng ta đã sớm có cuộc gặp gỡ thành khẩn, ta cũng sẽ không nói chuyện thoải mái với ngươi như vậy ..."
Nhìn thấy Kiếm Tuyết Vô Danh lại đề cập đến ca từ ‘cuộc gặp gỡ thành khẩn’ này, Lâm Bắc Thần không khỏi đỏ mặt tía tai một trận.
Cái gọi là ăn tủy biết vị.
Trước đó không suy nghĩ quá nhiều là bởi vì không biết được chỗ vi diệu bên trong.
Kể từ khi 'Dạ Vị Ương' cưỡng chế giúp hắn mở ra cánh cửa đến một thế giới mới, Lâm Bắc Thần nhớ lại cảnh mà hắn vô tình nhìn thấy trong cuộc gọi video WeChat, không khỏi nảy sinh một số suy nghĩ trong đầu.
Kiếm Tuyết Vô Danh trong video thực sự quá xinh đẹp.
Thân thể hoàn hảo, không có bất kỳ một khuyết điểm nào, mỗi một tấc da, mỗi một đường cong, gần như đều là kiệt tác của tạo hóa, hoàn mỹ đến mức gần như không chân thật, nhưng lại là sự tồn tại chân thật.
Đặc biệt là đôi chân dài trắng như tuyết đó.
Tăng một phân thì béo, giảm một phân thì gầy, không tăng không giảm vừa vặn xinh đẹp đến cực điểm.
Nếu như một đôi chân to trắng nõn như vậy, kẹp lấy eo của ngươi, sau đó...
Chậc chậc chậc.
Trong lòng của Lâm Bắc Thần chỉ là ý niệm rung động một chút, đột nhiên cảm thấy xấu hổ.
Tạo nghiệt.
Hắn vội vàng lắc đầu, xua tan những suy nghĩ ngọt ngào trong lòng. Tốt hơn hết là nên nhanh chóng đổi chủ đề.
"Đúng rồi, lần trước ngươi nói đợi đến khi ta tu luyện được Huyền khí ngũ hành thuộc tính, thì có thể một bước tiến vào cảnh giới thiên nhân, hiện tại ta đã tu luyện qua hết một lượt rồi, làm sao mới có thể tiến vào cảnh giới thiên nhân, ngươi dạy ta đi.”
"Hả? Ta đã từng nói lời này sao?"
"Chết tiệt ...đã từng nói, ngươi đừng dùng chiêu này với ta, ta sẽ trở mặt, trở mặt theo kiểu 180 độ mà ta đã từng nói với ngươi đấy”
"Ơ ... để ta nghĩ xem."
"Lúc đó không phải là ngươi vì ứng phó với ta, tuỳ tiện qua loa lấy lệ đấy chứ?"
"Đương nhiên...... Không phải. Thần công ngũ hành hợp nhất, Kiếm Chi Chủ Quân miện hạ đã từng đề cập qua với ta, như vậy đi, ngươi đừng lo lắng, ta sẽ đi tìm Kiếm Chi Chủ Quân miện hạ hỏi thử, đợi đến khi ta nhận được cuốn bí tịch công pháp, sẽ ngay lập tức truyền cho ngươi.”
"Thật sao?"
"Đương nhiên, chờ tin tức của ta, ta nhất định sẽ cho ngươi một câu trả lời hoàn hảo."
Nói xong, Kiếm Tuyết Vô Danh đã ngoại tuyến.