Kiếm Tiên Ở Đây (Bản Dịch Full)

Chương 1316 - Chương 1316: Chào Hỏi Các Vị Trong Kinh Đi

Chương 1316: Chào hỏi các vị trong kinh đi

Đương nhiên là Cung Công.

Cánh tay và chân máy đến từ Chính Thần Giới, dường như trong quá trình dung hợp thân thể đã xảy ra biến hóa kỳ lạ khiến tứ chi của hắn thoạt nhìn hơi khác với thường nhân cường tráng.

Lại phối hợp với kiểu tóc đặc trưng của Địa Trung Hải, vị đầu lĩnh của đám lưu manh trong thành Tích Nhân Vân Mông này bình tĩnh đứng trong bóng râm, vô thanh vô tức nhưng lại tản mát ra một loại cảm giác vô cùng hoang dã.

“Ta muốn ra tay, bảo mọi người tập kết ở bộ phận cảnh vụ.”

Lâm Bắc Thần sắc mặt bình tĩnh, thế nhưng lồng ngực lại phập phồng.

Hắn nói ra một câu đánh dấu sự mở màn của đại mạc kinh thành, từng chữ từng câu nói ra: “Chào hỏi một phen với các vị trong kinh thành đã bắt chúng ta tới đi.”

“Vâng, thiếu gia.”

Thanh âm của Cung Công trong trẻo mà lạnh lùng tựa như hai khối băng đang ma sát vào nhau.

Thế nhưng những người thực sự quen biết hắn sẽ nghe ra, bên trong thanh âm này rõ ràng còn mang theo một tia hưng phấn khó nén, chỉ tiếc là người hiểu hắn đều sắp quên hắn đi.

Sau khi Cung Công tuân mệnh liền lui về sau một bước.

Thân thể cao lớn tựa như một đám khói bay đi theo cơn gió, chỉ có một luồng khói dung nhập vào bên trong bản thân, nháy mắt sau đó liền biến mất hoàn toàn.

Trong toàn bộ quá trình, phản ứng của hai người Lý Tu Viễn và Liễu Văn Tuệ cực kỳ kỳ quái.

Mới đầu thì cảm thấy vô cùng kinh ngạc, thế nhưng sau khi thân ảnh Cung Công biến mất. hai người lại quay qua nhìn nhau.

Gì thế?

Mời vừa xảy ra chuyện gì vậy?

“Chúng ta lên đường đi.”

Lâm Bắc Thần đưa tay bắt lấy vai của hai học viên.

Vút!

Ba người hóa thành một vệt sáng phóng ra khỏi tửu lâu, phóng lên cao.

Lý Tu Viễn và Lý Văn Tuệ sút chút nữa kinh hô thành tiếng.

Bọn hắn chưa từng trải nghiệm ‘lên trời’ như thế nào?

Chỉ cảm thấy tiếng gió thổi vù vù, cảnh sắc xung quanh bay ngược ra sau với tốc độ cực nhanh.

Đợi tới khi hai người phục hồi tinh thần lại thì cũng đã ở trên không trung cách mặt đất mất trăm thước.

Quan sát xuống dưới.

Trong kinh thành, lầu các và tòa nhà sừng sững như rừng, kiến trúc chằng chịt kéo dài đến tận chân trời, liếc mắt không thấy được bờ.

Kiến trúc dưới chân dần thu nhỏ lại.

Dưới góc độ quan sát này, mọi thứ phảng phất như một sa bàn Huyền trận to lớn.

“Bộ phận cảnh vụ ở hướng nào?”

Lâm Bắc Thần hỏi.

Hai người Lý Tu Viễn đầu óc hơi choáng váng, đặc biệt là bọn hắn chưa từng nhìn kinh thành với góc độ như thế này, trong thời gian ngắn không phân biệt được phương vị tuyến đường.

“Quên đi, ta tự mình tới vậy.”

Hắn ở trong đầu triệu hoán trợ lý giọng nói thông minh Tiểu Cơ, mở APP ra trực tiếp tìm nha môn của bộ phận cảnh vụ.

Với tư cách là một trong những kiến trúc nổi tiếng của kinh thành, việc tìm tòi cũng trở nên dễ dàng hơn rất nhiều, nhanh hơn nhiều so với việc đi tìm người. Sau khi hắn tìm định vị liền xác định tuyến đường, bắt đầu hướng dẫn.

Vút!

Ba người tựa như đạn pháo cấp tốc xẹt qua hư không.

Một màn này bị cao thủ nơi kinh thành vệ phát hiện, lập tức chặn lại.

Tiếng cảnh báo vang lên liên tục.

...

...

Bộ phận cảnh vụ.

Tại đường cái kiếm khí nơi một vài kiến trúc kiểu pháo đài. Cửa chính ở hướng Đông mở ra.

Hai pho tượng cao một trăm mét, tay cầm thạch kiếm cơ lớn đứng hai bên cửa chính của bộ phận cảnh vụ.

Chúng nó cứ như hai cự nhân đến từ Chính Thần Giới, tay cầm trường kiếm, vẻ mặt kiên nghị và uy nghiêm, mấy trăm năm nay vẫn luôn đứng tại nơi này.

Thân hình khổng lồ, so với pháo đài trên tường thành còn cao hơn. Tượng đá uy nghiêm túc mục, không giận tự uy.

Đây là ‘Bác Hải Kiếm Sĩ Chi Lực’ trong truyền thuyết.

Bộ phận cảnh vụ phụ trách xử lý các án kiện về trị an khắp đế quốc Bắc Hải, cùng với các vụ trộm, phá án, truy lùng hung thủ... Mà hai pho ‘Bắc hải Kiếm Sĩ Chi Lực’, từ lúc pháo đài bộ phận cảnh vụ kiến thành đã thủ vệ ở bộ phận cảnh vụ.

Thạch kiếm trong tay chúng tượng trưng cho Nhân Hoàng sơ đại thần thành của đế quốc, lấy tam đại pháp điển, mười hai luật lệ lớn câu thành công bằng và chính nghĩa.

Ngay cửa có một khoảng sân lớn có thể chứa mười ngàn người.

Trong sân rộng là một pho tượng kiếm sĩ cao hai trăm mét giơ cao kiếm.

Người nó mặc giáp trụ, đầu đội khôi giáp, cầm kiếm giơ lên cao tựa như chiến thần.

Sân rộng ngăn nắp, bốn góc trên lại có tượng đá tạo hình ‘Bắc Hải Kiếm Sĩ Chi Lực’ cao khoảng năm mươi mét, mặt tượng hướng vào trong sân rộng.

Tất cả bọn chúng đều uy nghiêm túc mực, biểu tình lại càng nghiêm khắc, dáng vẻ trợn tròn mắt khiến cho đám người ở quảng trường trong nội bộ cảnh vụ cảm nhận lực lượng chấn đội và sự uy hiếp to lớn ở trong lòng.

Trên cả tòa quảng trường cùng sở hữu ba mươi bảy và hai mươi mốt bức tượng giết chóc.

Mỗi một bức tượng giết chóc cao mười thước, đúc thành từ thanh đồng, đường kính nửa thước. Tuy rằng đã dãi dầm mưa gió nhưng được bảo dưỡng vô cùng tố, vẻ ngoài vẫn lóng lánh sáng chói ánh mắt người khác.

Đáng nhắc tới chính là, trên cán được điêu khắc tất cả bản đồ của bảy mươi hai đế quốc lớn nhỏ khác nhau khi thi hành án phạt.

Hình ảnh đủ loại cực hình áp dụng lên trên người phạm tội, thoạt nhìn vô cùng tàn nhẫn, đánh mạnh vào thị giác cùng với lực uy hiếp nặng nề.

Xem qua từng cái trụ nhân thanh đồng sát này, nếu có suy nghĩ vi phạm pháp lệnh, e là sẽ bị dọa đến mức tối ngủ không yên.

Đỉnh sát trụ phân ra sáu nhánh cây đâm ra như hoành điều.

Mỗi hoành điều hướng ra ngoài khoảng sáu mét.

Đây là dùng để treo đầu tù phạm, hoặc là nơi treo các loại hình cụ khác nhau.

Lúc này, trên một trụ giữa mười cái sát trụ đã treo mất chục chỗ thi thể đẫm máu.

Bình Luận (0)
Comment