Kiếm Tiên Ở Đây (Bản Dịch Full)

Chương 1336 - Chương 1336: Nhân Vật Chính Thực Sự Sẽ Luôn Xuất Hiện Sau Cùng

Chương 1336: Nhân vật chính thực sự sẽ luôn xuất hiện sau cùng

Vèo.

Một luồng kiếm quang màu xanh từ trên trời bắn xuống.

Giống như một phần thiên địa Hồng Mông sơ khai được một luồng ánh sáng thiên địa tách ra. Một kiếm này trực tiếp trảm phá hư không sân thi đấu thứ nhất.

Tất cả mọi người đều có cảm giác, trong tầm mắt của bọn họ dường như có một tấm vải đột nhiên bị một kiếm kinh diễm vô song xé rách.

Khí lãng mắt trần có thể thấy được giống như tách nước biển ra, lăn lộn hai bên kiếm quang.

Hướng kiếm quang lao đến chính là Ngu Thế Bắc.

Ngu Thế Bắc đã từng tu luyện Cực Quang Thần Xạ mấy chục năm trên sa mạc Khúc Ni Mã. Lúc này, sợi dây buộc tóc trên đỉnh đầu của nàng đột nhiên bị đứt. Mái tóc dài màu nâu như thác nước xổ xuống.

Gương mặt Ngu Thế Bắc hiện lên sự khác lạ.

Nàng đưa tay lên, Cực Địa Thần Khấp Cung xuất hiện trong tay của nàng. Ngón tay thon dài nhẹ nhàng quét một vòng.

Ông.

Bỗng nhiên dây cung rung lên.

Khi chấn động tuôn trào, một luồng sức mạnh kỳ lạ bùng phát.

Oành.

Trên không Phong Vân đệ nhất đài giống như có một kiếm từ cửu tiêu phá thiên chém xuống. Kiếm quang màu xanh hơi dừng lại, sau đó tiếp tục ép xuống, khi còn cách lôi đài hai mươi mét thì đột nhiên vỡ ra.

Năng lượng kinh khủng khiến hư không như bị bóp méo.

Khí lưu màu xanh và màu bạc bắn ra.

Cũng may, trong khoảnh khắc này, trận pháp bảo vệ Phong Vân đệ nhất đài đã được mở ra hoàn toàn. Vòng bảo hộ màu cam nhạt lập tức bao phủ lôi đài phạm vi ngàn mét, khiến cho năng lượng hỗn loạn kinh khủng bị chặn lại trên lôi đài, cũng không ảnh hưởng đến người đang quan chiến xung quanh khán đài.

Trong chớp mắt đó, tất cả mọi người đều có cảm giác hồi hộp, lông tóc dựng đứng.

Ai cũng không nghĩ đến, trong khoảnh khắc tiếng chuông cuối cùng vang lên, một cảnh tượng hãi hùng lại phát sinh.

Trên lôi đài.

Năng lượng khí lưu bạo loạn dần dần bình phục, ánh mắt của hơn sáu mươi vạn người rốt cuộc cũng nhìn thấy Lâm Bắc Thần toàn thân áo trắng xuất hiện trên lôi đài.

Dưới ánh mặt trời, một thiếu niên tuấn dật vô song, hoàn mỹ đến mức không chân thực, giống như thần tử nương theo một kiếm vừa rồi từ thần giới giáng xuống.

Một khoảng lặng ngắn ngủi.

Sau đó là tiếng reo hò như núi lửa bộc phát.

Hơn sáu mươi vạn người Bắc Hải đang quan sát lôi đài khó mà ngăn chặn được nội tâm kích động, điên cuồng nhảy cẫng lên.

Bọn họ ký thác tất cả hy vọng vào người nào đó xuất hiện, đợi trái đợi phải người này cũng không xuất hiện. Khi cảm xúc chờ đợi kéo đến cực hạn sắp sửa chuyển hóa thành thất vọng, người kia rốt cuộc cũng chân đạp đám mây đủ màu xuất hiện, sáu mươi vạn người Bắc Hải đã thật sự cảm nhận được một cách rõ ràng cảm giác đó.

Tâm trạng của bọn họ trong nháy mắt không thể ngăn chặn được, nhanh chóng bộc phát ra. Trong sân thi đấu thứ nhất giống như có một ngọn núi lửa đang phun trào.

Trên gương mặt Lâm Bắc Thần đã nở sẵn nụ cười.

Hắn rất tự nhiên vẫy tay với những người xem trên khán đài.

Tiếng hoan hô lại càng lớn hơn.

“Ngươi đến muộn rồi.”

Ánh mắt sắc bén của Ngu Thế Bắc nghiền ngẫm đánh giá Lâm Bắc Thần.

Lâm Bắc Thần vừa phất tay ra hiệu về phía khán đài vừa nói: “Không phải nhân vật chính thực sự mới là nhân vật cuối cùng ra sân sao? Chỉ có vai phụ mới nóng lòng lên sân khấu mà thôi."

Một kiếm vừa nãy...

Cơ mặt Sa Tam Thông trong phòng khách quý khẽ giật giật. Hắn nuốt nước miếng, vẻ kinh ngạc trên gương mặt thật lâu vẫn không biến mất.

Hắn tự hỏi, nếu đổi lại là hắn, đối mặt với Huyền Thiên Nhất Kiếm phá thiên như thế, chỉ sợ đã bại trận rồi.

Tại sao tiểu tạp chủng kia lại mạnh như vậy?

Sắc mặt Sa Tam Thông trở nên âm trầm.

Thần kinh kiêu ngạo nhưng nhạy cảm của hắn đã bị kích thích.

Các quý tộc Bắc Hải trong phòng khách quý lại mừng như điên, có người còn không nhịn được mà phát ra tiếng reo hò.

Mặc kệ chiến cuộc tiếp theo như thế nào, ít nhất một kiếm này của Lâm Bắc Thần đã khiến cho bọn họ nhìn thấy được ánh rạng đông.

Tả Tướng và Tiêu lão thái gia Tiêu Diễn đều thở phào một hơi.

Nhất là khi bọn họ nhìn thấy được đại kiếm miệng rộng màu xanh trong tay Lâm Bắc Thần, lòng tin đối với hắn lại tăng lên mấy phần.

Nắm đấm Tiêu Dã đang nắm chặt hơi thả lỏng.

Mây đen trên mặt Thất hoàng tử tiêu tán, như trút được gánh nặng, liền hôn con gái mình một cái thật kêu.

Bên ngoài khán đài, Viên Vấn Quân, Viên Nông, Độc Cô Dục Anh, Lý Tu Viễn, Liễu Văn Tuệ Cam Tiểu Sương lẫn trong đám người đều thở phào một hơi, khó nhịn được mà hoan hô lên.

Bên trên Phong Vân đệ nhất đài.

Gương mặt Ngu Thế Bắc khôi phục lại sự đạm mạc như trước.

Trước đó nàng kinh ngạc, chẳng qua Huyền Thiên Nhất Kiếm của Lâm Bắc Thần đích thật vượt qua dự kiến của nàng mà thôi.

Nhưng cũng chỉ vẻn vẹn vượt qua dự kiến.

Còn chưa đủ uy hiếp được nàng.

Ánh mắt của nàng rơi vào thanh kiếm màu xanh trong tay Lâm Bắc Thần.

“Ngươi chọn Lục Chi Hồn?”

Hai hàng lông mày nhướng lên cho thấy thái độ kinh ngạc của nàng.

Bắc Hải Nhân Hoàng ban cho Lâm Bắc Thần một thanh vũ khí trấn quốc là chuyện nằm trong dự liệu.

Tuy nhiên, căn cứ theo tin tức báo về, Tiên Thiên Huyền Khí của Lâm Bắc Thần là hệ Kim, khả năng hắn còn nắm giữ Huyền Khí hệ Hỏa cảnh giới nhất định. Hắn hẳn nên chọn Phong Chi Phong hoặc Hỏa Chi Nhiệt Tình, khi đó mới càng phù hợp với thuộc tính Huyền Khí của hắn.

Lâm Bắc Thần dương dương đắc ý, múa may thanh trường kiếm miệng rộng màu xanh: ‘Thế nào, có phải rất uy phong đúng không? Bây giờ đại gia một người một thanh vũ khí trấn quốc, có thể đánh ngang rồi. Ha ha...”

Ngu Thế Bắc không còn gì để nói.

Lâm Bắc Thần cười hắc hắc: “Tuy nhiên, chỉ có đứa bé mới đưa ra lựa chọn như vậy, tất cả người trưởng thành đều sẽ... Ngươi đoán xem, trên người ta tổng cộng có bao nhiêu thanh thần kiếm Bắc Hải?”

Bình Luận (0)
Comment