Kiếm Tiên Ở Đây (Bản Dịch Full)

Chương 1342 - Chương 1342: Không Có Đạo Lý

Chương 1342: Không có đạo lý

Sắc mặt Ngu Thân Vương lăng lệ, mày kiếm như dao.

Ông ta hít vào một hơi thật sâu: “Thắng bại đã phân, chúng ta đã bại, tất nhiên không có dị nghị, nhưng trước mắt bao người, Lâm Bắc Thần sai chiến thú dưới trướng làm nhục thi thể Thiên Nhân đế quốc Cực Quang ta, đúng là phát rồ. Mọi người nhất định phải cho chúng ta một công đạo.”

Là lão hồ ly đắc đạo, Ngu Thân Vương trong nháy mắt đã tìm được lý do nổi lên.

Dù sao, động tác liếm bao vừa rồi của Quang Tương đúng là quá đáng.

Tả Tướng cười lạnh: “Được làm vua, thua làm giặc. Hơn nữa, bên thắng lục soát chiến lợi phẩm vốn là chuyện hợp tình hợp lý. Nắm lấy điểm này để làm lý do, Ngu Thân Vương ngươi không khỏi quá ngây thơ rồi.”

Ngu Thân Vương nghiến răng, nắm chặt lấy lý do duy nhất này, bi tráng chất vấn: “Ngây thơ? Trận chiến đấu vừa nãy, vô số dân chúng hai nước Bắc Hải và Cực Quang đều quan chiến, lại có sứ giả sứ đoàn liên minh đế quốc trung ương tham dự. Lâm Bắc Thần thắng thì cũng đã thắng, nhưng lại dùng thủ đoạn ti tiện, vô sỉ như vậy làm nhục thi thể của một nữ Thiên Nhân, đây là điều mà một kiếm sĩ chân chính nên làm?”

“Ngươi muốn thế nào?”

Sắc mặt Lâm Bắc Thần trắng bệch, chậm rãi lên tiếng hỏi.

Ngu Thân Vương lên tiếng: “Ngươi phải nhận lỗi với thi thể Ngu Thiên Nhân, sau đó trả lại Cực Địa Thần Khấp Cung. Yêu cầu của ta không quá phận, xin thần sứ thượng quốc chủ trì công đạo cho chúng ta.”

Nói xong, ông ta quay người hành lễ với phòng khách quý. “Lẽ ra là như thế.”

Giọng nói của Thần Chiến Thiên Nhân Quý Vô song truyền ra từ trong phòng, vang vọng giữa đất trời.

Đám người Tả Tướng biến sắc.

Thần sứ liên minh đế quốc Trung Ương muốn nhúng tay?

Ánh sáng chập chờn.

Ba bóng người lóe lên, xuất hiện bên trên Phong Vân đệ nhất đài.

“Ba vị sứ giả, dựa theo quy củ Thiên Nhân Sinh Tử Chiến, bên thắng ăn sạch, tức là có thể thu lấy tất cả trang bị và tài nguyên của người bại vong.”

Sắc mặt Tả Tướng hiện lên sự không vui.

Thần Chiến Thiên Nhân Quý Vô Song thản nhiên nói: “Lâm Bắc Thần chiến thắng như thế nào, tạm thời còn chưa thể xác định hoàn toàn. Cuộc chiến vừa rồi rất quỷ dị, cần tiến thêm một bước bình phán.”

“Cái gì?”

“Đây là đạo lý gì vậy?”

“Không được tính sao?”

Cường giả Bắc Hải lập tức như ong vỡ tổ.

Nghe ý của Quý Vô Song, dường như ông ta đang chỉ trích Lâm Bắc Thần gian lận? Còn có thuyết pháp như vậy sao?

“Sứ giả ăn nói cho cẩn thận.”

Sắc mặt Tiêu lão thái gia cũng trở nên khó coi: “Trận Thiên Nhân Sinh Tử Chiến được tiến hành dưới vạn chúng chú mục, không có bất kỳ thế lực bên ngoài nào tham gia. Đại nhân nói như vậy phải chịu trách nhiệm cho lời nói của mình.”

Thiên Nhân Sinh Tử Chiến là truyền thống thần chiến của Đông Đạo Chân Châu. Tất cả quy củ đều đã được định sẵn.

Không có chứng cứ, tùy tiện chỉ trích, mặc kệ là ai, tất cả đều phải chịu trách nhiệm cho lời nói của mình.

Quý Vô Song cười lạnh, hỏi ngược lại: “Ồ, ngươi đang chỉ trích ta sao?” Tiêu lão thái gia cau mày.

Quý Vô Song lại hùng hổ dọa người chất vấn: “Ngươi là ai? Chức quan gì? Ngươi đại diện cho chính ngươi hay là đế quốc Bắc Hải?”

Mày trắng Tiêu Diễn nhướng lên.

Tả Tướng nhẹ nhàng kéo tay áo của ông lão.

Tiêu Diễn thở dài một tiếng, nén giận lại.

Ánh mắt Quý Vô Song lộ ra sự mỉa mai không hề che giấu.

Ánh mắt của hắn quét qua, nói tiếp: “Vừa rồi song phương giao chiến, sau đó biến mất trên lôi đài, tình huống rất quỷ dị. Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Vì sao Ngu Thiên Nhân lại chết? Những thứ này cần phải điều tra. Là sứ giả sứ đoàn liên minh đế quốc Trung Ương, ta nhất định phải chịu trách nhiệm cho sự công bằng và công chính của Thiên Nhân Sinh Tử Chiến. Chờ điều tra rõ ràng điểm mấu chốt bên trong, chúng ta tất nhiên sẽ cho các ngươi một công đạo.”

“Ngươi muốn điều tra như thế nào?” Lâm Bắc Thần nhịn đau lên tiếng hỏi.

Quý Vô Song nhìn băng tinh tiễn cắm sâu vào ngực phải Lâm Bắc Thần: “Tối thiểu ta phải biết vì sao hai người các ngươi lại đột nhiên biến mất khỏi lôi đài?”

“Không cần điều tra, ta có thể nói cho ngươi biết ngay bây giờ.”

Lâm Bắc Thần lạnh lùng nói: “Là thần thuật do Kiếm Chi Chủ Quân Miện Hạ ban thưởng. Ha ha, sứ giả đại nhân tôn quý, ta lấy thần thuật đánh bại kẻ địch cũng bị xem là gian lận sao?”

“Lấy thần thuật đánh bại kẻ địch đương nhiên không tính là gian lận.”

Quý Vô Song mỉa mai: “Nhưng người nào có thể chứng minh nó có phải là thần thuật hay không?”

“Có phải ngươi cảm thấy sau khi thi triển thần thuật một lần thì không cách nào thi triển lần thứ hai?”

Ánh mắt Lâm Bắc Thần càng lúc càng băng lãnh. Quý Vô Song khẽ giật mình.

Đúng là hắn đã nghĩ như vậy.

Hắn suy đoán, Lâm Bắc Thần hẳn đã đạt được trận pháp thần dụ nào đó hoặc thần thuật chỉ dùng được một lần, cho nên mới may mắn đánh bại Ngu Thế Bắc.

Thứ đó không thể sử dụng lần thứ hai.

Cho nên, chỉ cần cắn chặt phương thức chiến đấu có vấn đề, trận đại thắng của đế quốc Bắc Hải sẽ trở nên vô dụng.

“Ngươi muốn nói điều gì?”

Ánh mắt Quý Vô Song và Lâm Bắc Thần đối diện nhau. Chẳng lẽ không phải như hắn đã nghĩ?

Lâm Bắc Thần mặt quan như ngọc, ánh mắt như kiếm, thản nhiên nhả ra từng câu từng chữ: “Kiếm Chi Chủ Quân Miện Hạ truyền thụ môn thần thuật này cho ta có thể sử dụng lặp đi lặp lại. Nếu sứ giả đại nhân muốn lĩnh ngộ một chút, ta có thể thả ngươi vào không gian vong giả vô cùng vô tận, để ngươi có thể cảm nhận được cảm giác người chết sống lại.”

Quý Vô Song chấn động trong lòng.

Hắn đang bị uy hiếp?

Đúng là can đảm.

Thân phận của ta là gì, vì sao lại phải sợ? “Tốt, tiểu tử, vậy nguơi...”

Quý Vô Song đang định lên tiếng.

Phốc.

Lâm Bắc Thần đột nhiên biến sắc, phun ra một ngụm huyết tiễn.

Máu tươi từ trong miệng bắn ra ngoài, phát ra hàn khí, hóa thành băng tinh giữa không trung, rơi xuống mặt đất bể nát như huyết ngọc.

Một cảm giác suy yếu mê man truyền đến. Lâm Bắc Thần mềm nhũn ngã xuống.

“Mẹ nó, lại quên tiếp tục duy trì cho mình rồi.” Hắn đã kịp phản ứng.

Cực Địa Thần Khấp Cung đã tạo thành thương thế quá đáng sợ, không ngừng nuốt lực sinh mệnh của con người.

Cao Thắng Hàn chính là ví dụ tốt nhất.

Lâm Bắc Thần bị cái miệng ba hoa vô sỉ của Quý Vô Song làm cho quên mất phải bổ sung cho mình. Lực sinh mệnh tiếp tục giảm xuống.

Trước khi ý thức biến mất, hắn dùng chút sức mạnh cuối cùng uống một ngụm Thủy Hoàn Thuật, sau đó bất tỉnh nhân sự.

Nhất thời, hắn nghe được tiếng kêu kinh ngạc vang lên khắp nơi. Lâm Bắc Thần đột nhiên hôn mê khiến cho tất cả đều ngây người.

Bình Luận (0)
Comment