Kiếm Tiên Ở Đây (Bản Dịch Full)

Chương 1343 - Chương 1343: Trọng Điểm Bảo Vệ

Chương 1343: Trọng điểm bảo vệ

“Mau gọi y sư...”

“Mau đưa Lâm Bắc Thần đến hoàng cung, mời ngự y ngay.”

Có người hô to.

Lúc này, mặc kệ chuyện gì phát sinh, phải cứu người trước đã.

Trước đó, Lâm Bắc Thần còn ăn nói lưu loát, trạng thái không tệ, còn tưởng rằng thương thế không nghiêm trọng, không nghĩ đến hắn nói ngã liền ngã.

Lão hồ ly như Tả Tướng và Tiêu Diễn cũng phải lộ ra vẻ kinh ngạc. Có người tiến về phía Lâm Bắc Thần.

Trong hỗn loạn, Quang Tương gầm lên một tiếng.

Chít chít chít.

Lông màu bạc toàn thân dựng đứng, giống như một con nhím đang phát cuồng, cổ họng phát ra tiếng gầm nhẹ. Một sự hung hãn và ngang ngược trước nay chưa từng có bạo phát từ trong cơ thể con chuột màu trắng bạc không đuôi.

Mọi người theo bản năng lui lại.

“Thiếu gia của chúng ta phải quay lại Thượng Chuyết Viên.”

Một bóng người quỷ mị cao lớn chui ra từ trong hư không, ôm Lâm Bắc Thần đang hôn mê vào ngực.

Đây là một nam nhân to lớn có gương mặt bình thường, mái tóc để theo kiểu Địa Trung Hải. Chân trái của hắn và hai tay tráng kiện khác hẳn người bình thường.

Không ai thấy rõ hắn xuất hiện như thế nào.

“Ngươi là ai?”

Tả Tướng cau mày, nhìn chằm chằm người đàn ông kia.

Người đàn ông có kiểu tóc Địa Trung Hải thản nhiên đáp: “Ta là thị vệ thiếp thân của thiếu gia. Ta tên Cung Công.”

“Không đúng.”

Tả Tướng lắc đầu, giọng nói bén nhọn: “Theo như ta được biết, bên cạnh Lâm Bắc Thần hoàn toàn không có ai như vậy. Ngươi đang nói láo.”

Cung Công: “....”

Phải giải thích vấn đề này như thế nào? “Hắn nói đúng đấy.”

Một giọng nói truyền đến.

Mọi người nhìn thấy lão quản gia Vương Trung được Tiêu Bính Cam dìu đến, nhảy lên lôi đài, lớn tiếng nói: “Hắn là thị vệ thiếp thân thiếu gia nhà ta, ta có thể làm chứng. Thiếu gia không cần đến hoàng cung, cũng không cần đến y quán, chỉ cần về Thượng Chuyết Viên là được.”

Lông mày đang nhướng lên của Tả Tướng chậm rãi giãn ra.

Ông ta biết người này, đây chính là lão quản gia mà Lâm Bắc Thần tín nhiệm nhất.

Mặc dù theo tin tức biết được, thực lực của nam nhân trung niên này rất thấp, nhân phẩm cũng chẳng tốt đẹp gì, thói quen của Lâm Bắc Thần đa số là nhiễm từ người này. Nhưng không biết vì sao, sau khi Lâm Bắc Thần quật khởi, vẫn cực kỳ tin tưởng ông ta.

Nếu ông ta đã nói như thế...

“Vậy các ngươi nhanh chóng đưa Lâm Thiên Nhân về Thượng Chuyết Viên đi.” Tả Tướng lớn tiếng nói.

Cung Công ôm Lâm Bắc Thần đang hôn mê, chuẩn bị rời khỏi.

“Khoan đã.”

Phi Sa Thiên Nhân Sa Tam Thông vẫn luôn cười lạnh đột nhiên lên tiếng quát bảo ngưng lại: “Liên quan đến chân tướng Thiên Nhân Sinh Tử Chiến còn chưa điều tra rõ ràng, ta không cho phép bất kỳ ai rời đi.”

“Họ Sa kia.”

Thất hoàng tử bước ra, nghiêm túc quát lớn: “Ngươi cho rằng ngươi là sứ giả thì có thể muốn làm gì thì làm ở đế quốc Bắc Hải ta sao?”

Sa Tam Thông khẽ giật mình, chợt nổi giận.

Nhưng Quý Vô Song khoát tay, ngăn lại hành động tiếp theo của hắn.

“Lâm Bắc Thần có thể mang về trị thương nhưng không cho phép rời khỏi kinh thành. Chờ sau khi hắn tỉnh lại, hắn phải phối hợp điều tra với chúng ta.” Quý Vô Song nhìn thì giống như lui một bước nhưng sau đó lại cười như không cười: “Nhưng hắn phải để lại Cực Địa Thần Khấp Cung.”

“Đưa cho hắn đi.”

Vương Trung thản nhiên nói.

Quang Tương kêu chít chít nhưng vẫn nghe lời vứt Cực Địa Thần Khấp Cung xuống đất.

“Chúng ta đi.”

Đám người Quang Tương mang theo Lâm Bắc Thần nhanh chóng rời đi.

Trước mắt, chỉ có thương thế của Lâm đại thiếu mới là quan trọng nhất.

Về phần những cái khác đều có thể bỏ qua.

Cũng may Lâm Bắc Thần bất tỉnh thật sự, không còn ý thức.

Chỉ cần còn chút cảm giác đối với thế giới bên ngoài, trong khoảnh khắc Vương Trung bỏ qua Cực Địa Thần Khấp Cung, chỉ sợ hắn đã nhảy dựng lên như xác chết vùng dậy.

Khi đoàn người Lâm Bắc Thần rời đi, trên đài sân thi đấu thứ nhất vẫn còn ồn ào tiếng bàn tán.

Hơn sáu mươi vạn người trên khán đài không ngừng phát ra tiếng la ó.

Quý Vô Song vẫy tay một cái, chộp lấy Cực Địa Thần Khấp Cung, nét mặt đạm mạc không gợn sóng, ánh mắt như sóng nước bao phủ từng tấc thân cung. Hắn cẩn thận quan sát, khóe môi hơi nhếch lên.

“Bổn tọa trước giữ lại cây cung này làm bằng chứng.”

Hắn trực tiếp thu thanh binh khí trấn quốc vào túi trữ vật.

Ngu Thân Vương biến sắc, nhưng vẫn cố nén không nói câu nào. “Mau mang thi thể Ngu Thiên Nhân về.”

Quý Vô Song nhìn nữ thi thể đã không còn khí tức trên mặt đất, khẽ lắc đầu. Người này cũng là một nhân vật, đáng tiếc còn chưa chân chính quật khởi đã chết mất. Nếu không, với tu vi và thiên phú của Ngu Thế Bắc, nàng có thể tạo ra được thành tựu trong đế quốc Trung Ương.

Người của đế quốc Cực Quang đã mang thi thể của Ngu Thế Bắc rời đi.

“Đúng rồi, lão Sa, ngươi hãy đích thân đến Thượng Chuyết Viên một chuyến đi. Liên quan đến chân tướng của trận chiến này, trước khi điều tra ra, tuyệt đối không được để Lâm Bắc Thần chạy trốn.”

Quý Vô Song nói.

Sa Tam Thông lập tức mỉm cười.

“Yên tâm đi, ta sẽ luôn để mắt đến. Ai dám chạy trốn, ta giết chết người đó ngay tại chỗ.”

Phi Sa Thiên Nhân đến từ Lưu Sa quốc lạnh lùng nói.

Sắc mặt đám người Tả Tướng lập tức trở nên khó coi.

Lời này hiển nhiên cố ý nói cho bọn họ nghe.

Nói xong, ba vị sứ giả của liên minh đế quốc Trung Ương hóa thành lưu quang biến mất ngay tại chỗ.

“Chúng ta đi thôi.”

Tả Tướng lên tiếng, mang theo quý tộc đế quốc Bắc Hải cùng nhau rời đi.

“Tiêu lão gia tử, ngươi hãy chọn bốn ngàn tử sĩ tinh nhuệ từ Lục Thập Lục Vệ thủ vệ Thượng Chuyết Viên, bất kỳ người nào cũng không được phép ra vào. Sau đó, phái người chọn thuốc và thức ăn, nhất định phải trải qua mười khâu kiểm nghiệm, xác nhận không có gì bất ổn mới được đưa vào.”

Tả Tướng thấp giọng nói.

Tiêu Diễn gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.

Lần này, các phương đế quốc Bắc Hải đều muốn chung sức hợp tác.

Hoàng thất bảo vệ Lâm Bắc Thần càng thêm nghiêm ngặt.

Bất luận bỏ ra cái giá như thế nào, nhất định phải chữa trị khỏi cho Lâm Bắc Thần. Vị thiên tài đế quốc đó tuyệt đối không thể chết được.

Hoàng thất sợ là sẽ vận dụng Thiên Nhân bảo vệ Lâm Bắc Thần.

Cũng may dưới trướng Lâm Bắc Thần dũng mãnh vô địch, bản thân hắn còn là thế lực cường hoành một phương. Trừ phi Thiên Nhân đỉnh cấp đánh vào, bằng không, người bình thường không uy hiếp được hắn.

Hoặc thông qua thủ đoạn âm mưu khác ám toán.

Đây là khu vực trọng yếu mà hoàng thất và quan chức cần bảo vệ.

Bình Luận (0)
Comment