Vương Trung vội vàng nói qua một lần.
Bao gồm hoàng cung lần lượt phái người đưa đến đan dược, lão gia tử Lăng phủ Lăng Thái Hư cũng đưa đến bảo dược, phủ Tả Tướng liên thủ với Tiêu phủ xuất động đội quân tinh nhuệ đóng giữ bên ngoài Thượng Chuyết Viên.
Đương nhiên, ông ta cũng không quên nói cho hắn biết Dạ Vị Ương đã đến.
“Nói như vậy, là Tiểu Dạ đã chữa khỏi thương thế cho ta đêm qua?”
Lâm Bắc Thần hơi hiểu ra.
Thật ra, là Kiếm Chi Chủ Quân.
Cực Địa Thần Khấp Cung chính là binh khí trấn quốc, thương thế tạo thành không đơn giản, sợ là Kiếm Chi Chủ Quân đã dùng thần thuật nhổ thanh hàn băng tiễn kia ra, sau đó để hắn dùng điện thoại Tử Thần thăng cấp app, tiến tới chữa trị thương thế hoàn toàn cho hắn.
Hắc hắc.
Lúc trước, Kiếm Chi Chủ Quân vừa thấy mặt đã muốn giết hắn.
Kết quả bây giờ, nàng lại là người đầu tiên cứu hắn, không để hắn chết.
Có phải là bị thu phục rồi không?
Có thể thấy được, dáng dấp đẹp trai, côn pháp mạnh, đúng là có thể làm gì thì làm.
Ngay cả thần minh cũng chạy không thoát mị lực mê người đáng chết của ta. Lâm Bắc Thần cười rất vui vẻ.
“Nào, chúng ta đến xem lão Cao một chút.”
Hắn thay quần áo, tranh thủ thời gian đến cứu Cao Thắng Hàn.
“Đúng rồi, từ giờ trở đi, đóng cửa từ chối tiếp khách, người nào cũng không cho vào. Tin tức ta khôi phục cũng đừng truyền ra ngoài, cứ để thế cục trong thành tiếp tục lên men. Ta ngược lại muốn nhìn xem còn có ai nhảy ra.”
Lâm Bắc Thần phân phó.
Còn trong Thượng Chuyết Viên, tất cả đều là người một nhà.
Cho nên không cần lo lắng tin tức bị tiết lộ.
Thủy Liệu Thuật quả nhiên thần kỳ.
Lâm Bắc Thần nhẹ nhàng chữa khỏi cho Cao Thắng Hàn.
Tin tức này cũng được giữ bí mật một cách nghiêm ngặt.
Lão Cao nhặt về được một cái mạng, thực lực cũng khôi phục bảy tám phần, nhưng vẫn tiếp tục giả chết trong Thượng Chuyết Viên.
Tin tức Thượng Chuyết Viên đóng cửa từ chối tiếp khách rất nhanh đã được lan truyền trong một phạm vi nhất định.
Dẫn đến một trận bàn tán.
“Xem ra Lâm Bắc Thần không ổn rồi.”
“Ừm, trước đó Tam Diệu Thánh Thủ đều nói hắn đã vô phương cứu chữa, hết cách xoay chuyển.”
“Đây là một ván cờ tồi. Cường giả bên cạnh Lâm Bắc Thần đoán chừng sắp phát điên, cho nên bọn họ mới sử dụng hạ sách đóng cửa Thượng Chuyết Viên. Đồ ngốc cũng có thể đoán được Lâm Bắc Thần chết rồi.”
“Thật đáng tiếc.”
“Đúng là đáng tiếc, nhưng chết thì cũng đã chết. Tiếp theo chính là lúc an bài hậu sự. Một đám cao thủ bên cạnh Lâm Bắc Thần chính là từng khối thịt mỡ. Nếu ai có thể thu nhận, người đó nhất định nhất phi trùng thiên.”
“Khó lắm. Thu phục Đại Tông Sư đỉnh phong đã rất khó, thu phục Thiên Nhân khó càng thêm khó.”
“Nghe nói Thần Chiến Thiên Nhân Quý Vô Song đã buông lời, cho dù Lâm Bắc Thần chết rồi cũng phải điều tra chuyện Thiên Nhân Sinh Tử Chiến trước đó.”
Thủ lĩnh các thế lực lớn bắt đầu giao lưu với nhau.
Cùng một thời gian.
Tiêu phủ.
Một cuộc hội nghị lâm thời được triệu tập khẩn cấp giữa hội trưởng lão cao tầng. “Lão gia tử, ta phản đối truyền chức gia chủ cho Tiêu Dã.”
“Không sai. Điều bây giờ chúng ta cần làm chính là tận lực cắt đứt quan hệ với Lâm Bắc Thần. Bây giờ không giống như ngày xưa.”
Có người kìm nén không được muốn khai thác hành động.
Giống như nhiều gia tộc lớn khác, Tiêu gia cũng chia thành các chi mạch khác nhau. Tổng cộng có bảy phòng.
Trong đó, có quyền chen mồm vào cũng chỉ có ba phòng.
Tiêu lão thái gia là đích tôn, tiếp theo là Tiêu Dật nhị phòng, Tiêu Nguyên tứ phòng. Thế lực ba phòng này là lớn nhất.
Có lực ảnh hưởng rất lớn trong triều và trong quân đội.
Về phần tam phòng Tiêu Linh, ngũ phòng Tiêu Thần, lục phòng Tiêu Chấn, thất phòng Tiêu Hồ kém xa ba phòng kia rất nhiều. Quyền lên tiếng không đủ nhưng cũng quản lý rất nhiều sản nghiệp của Tiêu gia, chiếm định mức nhất định.
Cuộc họp khẩn cấp lâm thời là do nhị phòng và tứ phòng triệu tập, khiến cho lão thái gia Tiêu Diễn trở tay không kịp.
Yêu cầu của bọn họ cũng rất đơn giản.
Cắt đứt quan hệ với Lâm Bắc Thần.
Hủy bỏ quyết định bổ nhiệm Tiêu Dã làm Tộc trưởng.
Yêu cầu như vậy rõ ràng là nhị phòng và tứ phòng mưu đồ đã lâu, liên hợp khởi xướng tấn công, là một tín hiệu đoạt quyền rõ ràng.
Nhất thời, đại diện các phòng có mặt trong đại sảnh đều biến sắc. “Ta ủng hộ.”
Tam phòng Tiêu Linh là người đầu tiên tỏ thái độ.
“Ta cũng ủng hộ. Lâm Bắc Thần chết rồi, hắn lại là mầm họa, trêu chọc sứ giả sứ đoàn liên minh đế quốc Trung Ương. Đừng nói Tiêu gia chúng ta, ngay cả hoàng thất sợ là cũng không dám đảm bảo cho hắn. Nếu còn gút mắc với hắn, họa diệt môn đang nằm ngay trước mắt.”
Ngũ phòng Tiêu Thần cũng lên tiếng. Trong đại sảnh, mọi người bàn tán ầm ĩ.
Lúc này, thất phòng Tiêu Hồ nhịn không được tức giận nói: “Tiêu gia ta sao có thể mượn gió bẻ măng, là cỏ đầu tường được chứ? Thiếp mời đã phát ra ngoài, bây giờ toàn bộ giới quý tộc kinh thành đều biết việc này. Nếu chúng ta đổi ý, chẳng phải sẽ trở thành trò cười cho thiên hạ sao?”
Nhị phòng Tiêu Dật cười lạnh: “Trở thành trò cười? Dù sao cũng còn tốt hơn so với tan cửa nát nhà. Chúng ta làm như thế cũng là vì Tiêu gia.”
Thất phòng Tiêu Hồ cười lạnh: “Vì Tiêu gia? Trong thời gian vừa qua, nhị phòng ngươi và tứ phòng âm thầm làm những chuyện bẩn gì, ta không phải không biết. Các ngươi lấy danh nghĩa Tiêu gia làm những chuyện tổn hại công tư, các ngươi có coi mình là thành viên của Tiêu gia không?”
“Làm càn.”
Tứ phòng Tiêu Nguyên vỗ bàn đứng dậy, nghiêm túc nói: “Lão Thất, ngươi nói vậy là có ý gì? Muốn ngậm máu phun người cũng phải có giới hạn chứ?”
“Ta nhổ vào.”
Thất phòng Tiêu Hồ tỏ vẻ khinh bỉ.
Ánh mắt của hắn đảo một vòng, tức giận chất vấn: “Chuyện ngươi làm, tự ngươi biết, đừng tưởng rằng người khác đều là kẻ điếc mù lòa. Chẳng qua lão thái gia không thèm để ý các ngươi mà thôi. Chiếm được tiện nghi thì nên mừng, bây giờ còn lén mưu toan nhúng chàm đại quyền Tiêu gia? Đừng quên, Tiêu gia bây giờ là do lão thái gia từng chút một gầy dựng năm đó. Không có lão thái gia, các ngươi tính là gì? Hiện tại các ngươi còn muốn đoạt quyền? Các ngươi chẳng khác gì bạch nhãn lang.”
“Ngươi... lão Thất, ngươi có ngon thì lấy chứng cứ ra. Nếu không, ngươi nói như vậy, chúng ta sẽ dựa theo gia quy mà xử lý ngươi.”
Nhị phòng Tiêu Dật lạnh lùng nói.