Lăng Quân Huyền lại nói: “Mọi chuyện tiếp theo, đều được tiến hành theo các quy định và quy trình đã thống nhất, Lăng phủ ta sẽ không tham gia và can thiệp quá nhiều, chư vị đều là những người có tên tuổi, chắc hẳn sẽ không làm những việc vi phạm các quy tắc, mời.” Nói xong thì ngồi xuống.
Thái độ của ông ta thể hiện rõ sự không hài lòng đối với việc mở rộng quy mô của cuộc hẹn ước đấu kiếm này của Bạch Hải Cầm.
Nhóm thiếu niên không cảm nhận được, nhưng nhóm tiền bối lại như gương sáng trong lòng, chỉ là không quá để bụng.
Lần này đến đây ngoài việc được chứng kiến trận chiến của hai đại danh kiếm của Bạch Vân thành, còn hy vọng rằng những hậu bối mà chính mình dẫn dắt có thể giành được giải nhất trong cuộc thi thiếu niên thử kiếm này.
Phần thưởng ngược lại không quan trọng, mấu chốt chính là vị trí thứ nhất của cuộc thi, nhận được hạng nhất có thể có được cơ hội vào Bạch Vân thành học tập. Đây mới là động lực lớn nhất thu hút họ đến đây.
Nếu hậu bối thiên tài mà tiền bối mang theo có thể vào Bạch Vân thành, bọn họ không chỉ có thể nhận được sự hướng dẫn của những vị đại sư nổi tiếng, tu vi được nâng cao, mà quan trọng hơn là có thể nhận được tài nguyên nhân mạch không gì sánh kịp.
Trong Bạch Vân thành có rất nhiều hoàng thân quốc thích, nghe đồn ngay cả hoàng thái tử đương triều, cùng các chư vị hoàng tôn đều học tập ở Bạch Vân thành, hơn nữa, con em quyền quý ở trung tâm đế quốc cùng với phần đông các con em của các đại quan biên giới ở chín tỉnh lớn, một khi vào Bạch Vân thành, cho dù học không giỏi, nhưng chỉ cần có thể kết giao với những con cháu quyền quý thì tương lai sau này sẽ suôn sẻ vô cùng.
“Cảm ơn chư vị đã đến tham gia cùng bọn ta, ta thay mặt Bạch Vân thành kính chư vị một ly rượu.” Bạch Hải Cầm cầm rượu đứng dậy.
Lại một màn âm thanh đáp lễ.
Theo lý mà nói, chủ nhân, chủ khách lần lượt kính rượu, sau đó là Đinh Tam Thạch ngồi bên trái chủ khách kính rượu.
Nhưng lão thầy lại ngồi ngay ngắn như chó già, không có ý định đứng dậy chút nào.
Bạch Hải Cầm không quan tâm, đặt ly rượu xuống và nói: “Nếu Đinh sư huynh không muốn nói nhiều, vậy trực tiếp bắt đầu đi, lần đại hội hẹn ước đấu kiếm này chia làm hai hạng, hạng thứ nhất là thời gian thi đấu thể thao của những thiếu niên, quy tắc cụ thể thế nào, chắc các vị đều đã hiểu...”
Tất cả mọi người đều gật đầu.
Bọn họ đều đã hiểu hết quy tắc.
“Lão phu nói thêm vài câu, thiếu niên hạng nhất của cuộc thử kiếm có thể có cơ hội trực tiếp tiến vào học ở Bạch Vân thành, hạng hai có thể lấy được công pháp tu luyện huyền khí tam Tinh, cùng với một bộ kiếm kĩ tam Tinh, hạng ba nhận được một thanh Bạch Vân Kiếm, một thẻ bài Bạch Vân...”
Bạch Hải Cầm thông báo phần thưởng trước.
Lúc này hai mắt đám thiếu niên long lanh, hô hấp cũng trở nên gấp gáp. Giải thưởng lớn quá, đều là công pháp độc môn của Bạch Vân thành.
Mặc dù chỉ là tam Tinh, nhưng so với võ học tam Tinh của các đại học viện, tư thục cùng bang phái khác thì tinh tế hơn rất nhiều, là công pháp tu luyện tốt nhất trong cảnh giới võ sư, được gọi là công pháp tiền tam tốt nhất cho khả năng tăng tiềm lực và củng cố nền tảng thích hợp nhất cho cảnh giới võ sư ở Bắc Hải đế quốc, mọi người đều cực kì ao ước.
Tuy nhiên hai môn công pháp này, ngoại trừ danh sách những học viên trong Bạch Vân thành, những người khác chỉ có thể sau khi được Bạch Vân thành đồng ý mới có thể tu luyện, nếu không sẽ bị đuổi giết, vì vậy cho dù có công pháp lưu truyền ở bên ngoài thì người bình thường cũng không dám tu luyện.
Còn nếu có thể ở đây so kiếm mà đạt được thì có thể quang minh chính đại mà tu luyện.
Về phần Bạch Vân Kiếm, mặc dù nó không mạnh bằng Huyền Thiên Kiếm, được đúc ở một trong ba thánh địa được mệnh danh là nơi đúc kiếm đỉnh của đế quốc Bắc Hải, nhưng nó cũng là sản phẩm tốt nhất nhì trong số các loại kiếm tiêu chuẩn của đế quốc, so với Thanh Điểu Kiếm của bậc thầy đúc kiếm ‘Phạm đại sư’ thì mạnh hơn một chút.
Hơn nữa, từ trước đến nay chỉ được cung cấp chủ yếu cho nội bộ, hiếm khi bán ra bên ngoài, giống như các công pháp của Bạch Vân thành, nếu không được cho phép thì người bình thường cũng không dám sử dụng.
Thẻ bài Bạch Vân lại có chức năng có thể nhờ các học viên gần Bạch Vân thành giúp đỡ trong trường hợp nguy hiểm.
Tính ra phần thưởng ngàn năm có một được bái nhập Bạch Vân thành của hạng nhất, cộng với hai bộ công pháp, một kiếm một thẻ bài...
Phần thưởng cho lần hẹn ước đấu kiếm này quả thật xưa nay chưa từng có. Đám thiếu niên đều xoa tay, kích động.
Lâm Bắc Thần nghe xong lại vô cùng hờ hững.
Loại công pháp tu luyện này đối với hắn mà nói chẳng có ý nghĩa gì.
Dù sao bản thân hắn là một hacker, công pháp dạng gì đều có thể dùng ứng dụng tu luyện đến cực điểm, vẫn còn rất nhiều cơ hội trong tương lai.
Ngược lại Tiểu Loli thanh khiết Bạch Khâm Vân ngồi bên cạnh hắn, lại có vẻ mặt phấn khích, nắm tay lại, không ngừng cổ vũ bản thân. Nàng hiển nhiên rất muốn phần thưởng như vậy.
Điều này không có gì khó hiểu, bởi vì ngoài Lâm Bắc Thần vượt qua bằng cách hack thì tất cả kiếm sĩ trẻ của đế quốc Bắc Hải, nơi phong trào luyện kiếm thịnh hành, đều sẽ cuồng nhiệt cùng sùng bái thánh địa kiếm đạo Bạch Vân thành như vậy.
Chốc lát sau, cuộc thi so kiếm chính thức bắt đầu.
Vệ sĩ của thành chủ phủ dựng lên mười hai chiếc bàn đá vuông ở chỗ đất trống trước bữa tiệc.
Sau đó mười hai tiền bối được mời đứng dậy, tới trước bàn vuông, mỗi người đặt một số thanh kiếm khác nhau trên đó.
Trong số đó có Sở Ngân của học viện Sơ Cấp Số 3.