Lại nhìn thấy bang chủ Lao Tư của Bích Lan bang từ trên tường ngã xuống với một tụ tiễn cắm nông trên mông, vẻ mặt hờn tủi nhìn hắn, hoá ra là tụ tiễn bị Lâm Bắc Thần chém bay đã bắn trúng mông của hắn khiến toàn thân hắn mềm nhũn ra.
"Phế vật."
Lâm Bắc Thần chửi rủa một câu, bước tới rút mũi tên khỏi mông hắn.
"Aaaa......"
Lao Tư hét lên thảm thiết.
“Đau lắm à?” Lâm Bắc Thần vội vàng cắm trở lại, nói: “Thực xin lỗi.”
Lao Tư đau đớn đến tay chân co quắp, quyết định nhắm mắt lại giả chết. Triệu Vũ Dương không nói lời nào, lại lần nữa vung tay.
Vù vù vù!
Ngay lập tức, sáu bảy mũi tên ở trong ống tay áo bay về phía Lâm Bắc Thần.
Trong số đó có hai cái được chế tạo bằng phương tiện đặc biệt. Trên thân mũi tên ẩn giấu đạo lý huyền diệu, lại khúc xạ ra một vòng cung kỳ dị trong không khí, xoay vòng rồi bắn về hai phía trái phải của Lâm Bắc Thần.
Tiễn thuật rất hiểm độc.
Đôi mắt của Lâm Bắc Thần sáng lên.
Trong lòng hắn đột nhiên có một ý tưởng rất hay——
Mấy ngày trước, bản thân đã bỏ lỡ một nghiệp vụ rất quan trọng trong mạch tư duy về kế hoạch học võ.
ADC!
Xạ thủ tầm xa.
Đã có thể đứng ở rất xa mà giải quyết đối thủ, vậy cớ sao phải tiếp cận mà vật lộn chứ?
Trong rất nhiều game kinh điển ở kiếp trước, đều có cao thủ lợi dụng ưu thế bắn tỉa, không ngừng thả diều, đem hiệu ứng bộc phát lực lượng vượt xa đối thủ của mình để đánh giết.
Mặc dù loại xạ thủ tầm xa này, một khi bị tiếp cận, thường thường chỉ có thể bó tay chịu trói, bị tàn sát, nhưng mà mình sẽ không như vậy.
Bởi vì mình là một kiếm khách.
Hơn nữa còn là một kiếm khách chuyên về sức mạnh phòng thủ với chồng thịt, chồng kháng tính.
Cho dù có bị tiến lại gần, cũng có sức chiến đấu.
Hắn ngay lập tức cảm thấy ý tưởng này rất có triển vọng.
Tinh thần lực phóng ra ngoài.
Quỹ đạo của tất cả các tụ tiễn bay ra đã bị tóm được một cách rõ ràng.
Lâm Bắc Thần thi triển ra Thâu Hương Thiết Ngọc Bộ, thân ảnh giống như dịch chuyển vị trí, lúc trái lúc phải, di chuyển cấp tốc về phía trước, một kiếm đâm ra.
Triệu Vũ Dương lùi lại phía sau. Kiếm sĩ sau lưng hắn xông lên. Phạch phạch.
Tiếng chim vỗ cánh vang lên.
Lâm Bắc Thần chuyển đổi thành thân pháp Vân Trung Phi Vũ, nhảy vọt lên giống như một con chim, trở tay một kiếm chém trên hai bên vai trái và phải của Nhạc Hồng Tuyết- người đang bị treo trên cây hôn mê bất tỉnh.
Trịnh Y Kiếm dù sao cũng là danh kiếm trong cuộc ước hẹn đấu kiếm, hơn nữa còn được đại sư rèn kiếm Phạm Tổ Ngang phú danh, cực kỳ sắc bén, xoẹt xoẹt hai tiếng đã chém đứt chiếc móc sắt xuyên qua xương bả vai của Nhạc Hồng Tuyết.
Lâm Bắc Thần tay trái kéo giữ Nhạc Hồng Tuyết vững vàng tiếp đất. Triệu Vũ Dương với vẻ mặt hung hãn, hai tay đưa lên.
Vù vù vù!
Nhân cơ hội lại dùng ba tụ tiễn đánh lén lần nữa.
Nhưng tinh thần lực của Lâm Bắc Thần đã được kích hoạt hoàn toàn. Hắn cảm nhận được rất rõ ràng về tất cả mọi thứ trong phạm vi mười mét xung quanh, sớm đã có chuẩn bị. Thanh đoản kiếm trong tay phải chấn động, keng keng keng ba tiếng, tia lửa bắn tung tóe, lại lần nữa chém bay ba tụ tiễn.
Kiếm sĩ của thương hội lại xông lên.
"Chư Thuỷ Kiếm Pháp."
Lâm Bắc Thần một tay đỡ Nhạc Hồng Tuyết, một tay vung kiếm.
Huyễn âm thuỷ triều lên xuống xuất hiện trong không khí.
Năm tên kiếm sĩ xông lên lần lượt bay ngược trở lại rồi ngã xuống đất, trường kiếm trong tay đã bị chém gãy.
Khoảnh khắc tiếp theo.
Lâm Bắc Thần buông tay trái ra.
Nhạc Hồng Tuyết đang hôn mê thong thả bay ra ngoài, vừa hay rơi vào trong vòng tay của bang chủ Bích Lan bang- người vừa mới trúng tụ tiễn tẩm thuốc mê không sâu đã khôi phục được một chút sức lực, miễn cưỡng ngồi dậy, phịch một tiếng, Lao Tư lại nằm xuống, giống như một miếng đệm thịt đỡ lấy Nhạc Hồng Tuyết.
Còn Lâm Bắc Thần lại lần nữa thi triển ra Thâu Hương Thiết Ngọc Bộ, trong nháy mắt đã thoát khỏi vòng vây của kiếm sĩ, lao nhanh về phía Triệu Vũ Dương.
Sắc mặt của người sau thay đổi đáng kể.
Lúc này, hắn đã cảm nhận được áp lực.
Thiếu niên anh tuấn trong bộ đồng phục học sinh này, thực lực mạnh mẽ không thể nào tin nổi.
Thân pháp, kiếm thuật đều cực kỳ cao minh.
Còn có sức phán đoán cực kỳ mạnh mẽ và kinh nghiệm chiến đấu điêu luyện không dễ đối phó.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Âm thanh của những mũi tên xuyên qua không khí vang lên.
Các thần tiễn thủ ẩn nấp ở khắp mọi nơi trong trang viên cũng đều bắn tên về phía Lâm Bắc Thần.
Tinh thần lực của Lâm Bắc Thần dốc toàn lực thúc động, hắn nhận thức được tất cả mọi thứ xung quanh, đồng thời thi triển Thâu Hương Thiết Ngọc Bộ đến mức cực điểm, không ngừng thay đổi vị trí, né tránh mũi tên, đột ngột tiến về phía Triệu Vũ Dương.
Đây là phong cách chiến đấu thường thấy của hắn.
Bắn người trước tiên bắn ngựa.
Bắt giặc trước tiên bắt vua.
Chỉ cần Triệu Vũ Dương bị bắt, tất cả mọi vấn đề sẽ được giải quyết dễ dàng.