Kiếm Tiên Ở Đây (Bản Dịch Full)

Chương 274 - Chương 274: Bạn Học Lâm Thật Hài Hước

Chương 274: Bạn học Lâm thật hài hước

Còn Thiến Thiến và Thiên Thiên thì bốn mắt sáng lên, bọn họ đã bị con thử vương mũm mĩm và dễ thương này chinh phục rồi, không nhịn được liền muốn bước đến vuốt ve.

Lâm Bắc Thần ra lệnh cho hai tỳ nữ đun nước tắm cho Quang Tương.

Vì hắn muốn giữ Thổ Phát Thử Vương này bên mình, nên việc vệ sinh đương nhiên là phải làm thật tốt.

Loại động vật hoang dã này, ai mà biết được trên người nó mang theo bao nhiêu vi khuẩn, vi rút, tắm rửa sạch sẽ, tiêu độc là những thủ tục cần thiết.

"Cũng không biết, thế giới này có các kỹ thuật thú y đại loại như vắc-xin hay không."

Lâm Bắc Thần suy nghĩ trong tiềm thức.

Chiều nay, hắn lại trốn tiết, chạy đi thăm Sở Ngân.

Sau khi tới thần điện của Kiếm Chi Chủ Quân, không tìm thấy Sở Ngân, nhưng lại lần nữa gặp được thiếu nữ tế tư mang vẻ đẹp thanh xuân Dạ Vị Ương.

Thiếu nữ tế tư xinh đẹp rất nhiệt tình, chủ động nghênh đón, nói: "Bạn học Lâm, ta cũng đã tiến vào trận đấu chính của cuộc thi Thiên Kiêu Tranh Bá. Nếu như gặp mặt trong trận chiến, vẫn xin ngươi thủ hạ lưu tình.”

Lâm Bắc Thần vô cùng kinh ngạc.

Sau khi được Dạ Vị Ương giải thích, hắn mới hiểu rõ ngọn nguồn

Đây là đi cửa sau.

Những người khác cực khổ nào là thi đấu cấp trường, nào là vòng dự tuyển mới giành được một danh ngạch bước vào cuộc thi đấu chính thức.

Tuyển thủ của thần điện, chỉ chào hỏi một cái, đã trực tiếp được ‘đặc tuyển’ rồi sao?

Tuy nhiên, Kiếm Chi Chủ Quân là thần chủ của đế quốc Bắc Hải, rất được tôn sùng, địa vị của thần điện gần như sánh ngang với hoàng thất, được hưởng một số đặc quyền, hình như cũng không phải là chuyện không thể lý giải.

"Nếu như ta may mắn có thể tham gia cuộc chiến cướp cờ đoàn đội, khi bạn học Lâm lựa chọn đồng đội nhất định phải chọn ta đấy.”

Dạ Vị Ương cười ngọt ngào.

Sự chủ động của thiếu nữ tế tư xinh đẹp này khiến Lâm Bắc Thần có chút không đỡ nổi.

"Cuộc chiến cướp cờ đoàn đội?"

Lâm Bắc Thần nói: "Đó là cái gì vậy?"

Dạ Vị Ương ngẩn người, nói: "Không lẽ bạn học Lâm, còn không biết hệ thống thi đấu và quy tắc của cuộc thi Thiên Kiêu Tranh Bá sao?"

"Ờ......"

Lâm Bắc Thần nhìn lên bầu trời.

Bất luận là Sở Ngân, Phan Nguy Mẫn hay Lăng Thái Hư đều chưa từng nói với hắn về điều đó.

Mấy người Bạch Khâm Vân và Hàn Bất Phụ cũng không đề cập đến nó.

Hắn suy nghĩ một chút, đoán chừng có lẽ là bởi vì tất cả mọi người đều cảm thấy loại kiến thức mang tính thường thức này, cho dù không nói ra, hắn có lẽ cũng biết chứ.

Nhưng hắn lại không dung hợp được bao nhiêu ký ức của tiền thân.

"Ta quả thực không biết."

Lâm Bắc Thần suy nghĩ một chút, trên mặt lộ ra vẻ thản nhiên, nói: "Đối với ta mà nói, có biết hay không cũng không quan trọng. Dù sao thì người đi đến cuối cùng, không phải ta thì còn ai chứ?"

"Hì hì, bạn học Lâm thật là hài hước."

Dạ Vị Ương cười tươi như hoa, đôi mắt to híp lại, giống như hai vầng trăng khuyết, lông mi dài khẽ rung lên theo nụ cười, thanh xuân áp bức người khác đến cực điểm.

Lâm Bắc Thần: "..."

Đây có tính là bị đánh vào mặt không?

Dạ Vị Ương cười nói: "Trận đấu chính của cuộc thi Thiên Kiêu Tranh Bá chia làm hai phần, thi văn và thi võ..."

Hoá ra còn có thi văn à?

Lâm Bắc Thần không chút khiêm tốn bật cười ngay tại chỗ: "Không phải ta nói mạnh miệng, thứ cho ta nói thẳng, về thi văn, ha ha ha, đệ nhất toàn thành, không phải ta thì còn ai vào đây chứ.”

Thi văn bật hack gian lận, thật là quá sảng khoái.

Dạ Vị Ương cười tươi như hoa nói: "Ta biết, bạn học Lâm trong cuộc thi cấp trường, thành tích thi văn toàn bộ đều là điểm tuyệt đối, điều này đã làm chấn động toàn bộ Vân Mộng thành.”

Chậc chậc chậc. Nghe thử xem.

Vẫn là thấy tế người ta nói chuyện có trình độ cao.

Lâm Bắc Thần giả vờ rất khiêm tốn nói: "May mắn thôi, may mắn thôi."

Dạ Vị Ương lại nói: "Những đề thi trước đó, ta đã xem qua rồi. Nội dung rất đơn giản, nếu như là ta, có lẽ chỉ cần một nén nhang là có thể đạt được điểm tuyệt đối..."

Lâm Bắc Thần rất ngạc nhiên liếc nhìn thiếu nữ tế tư xinh đẹp này.

Một cô nương rất trong sáng và đáng yêu.

Chỉ là thích khoe khoang một chút thôi.

Trình độ nói chuyện không được.

Thật đáng tiếc.

Dường như nhận thấy được biểu hiện của Lâm Bắc Thần, Dạ Vị Ương lại nói thêm một câu: “Đương nhiên, việc bạn học Lâm có thể đạt điểm tuyệt đối trong tất cả các môn đã là một chuyện tuyệt vời rồi...”

Lâm Bắc Thần: "..."

Cô nương này, sao lại làm thầy tế chứ? Có lẽ là đầu óc không được tốt lắm. Là một người bạn cùng chung bệnh.

Liền nghe thấy Dạ Vị Ương tiếp tục hăng hái nói: "Đương nhiên rồi, trong cuộc thi chính thức, bài thi văn chỉ chiếm 20% tổng thành tích, rất khó có thể mở ra khoảng cách về điểm số, cho nên phân cao thấp thực lực vẫn phải dựa vào thi võ.”

Lâm Bắc Thần không nói gì.

Điều này dường như là nằm trong dự liệu của hắn.

Cuộc thi giữa năm-- cũng chính là cuộc thi cấp trường, cũng là như vậy.

Nói thế nào thì đây cũng là một thế giới tôn sùng vũ lực cá nhân.

Dạ Vị Ương, hóa thân thành 'Mã đại tỷ rãnh rỗi', tiếp tục phổ cập kiến thức khoa học cho Lâm Bắc Thần, nói: "Nội dung thi võ tổng cộng được chia thành ba phần lớn. Phần thứ nhất là kiểm tra đơn thể, so tài kiếm pháp, thân pháp, sức mạnh, Huyền khí, Huyền Văn, Đan thảo và các câu hỏi kiểm tra qua các năm đều không giống nhau, còn phần thứ hai là đối chiến, đấu võ đài không chút cầu kỳ, xác định mười thiên tài mạnh nhất toàn thành, phần thứ ba là cướp cờ đoàn đội chiến. Mười thiên tài hàng đầu sẽ thành lập đội của riêng mình, mỗi đội năm người, tiến hành chiến đấu đoàn thể giành lấy vinh quang chí cao vô thượng cuối cùng ... "

Bình Luận (0)
Comment