Câu này cũng là câu hỏi lớn nhất trong lòng của rất nhiều người.
Trong quá trình theo dõi trận chiến ngày hôm qua, khi nhìn thấy bốn người Mễ Như Yên nghiền áp bốn người Lâm Nghị, tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc.
"Là bởi vì Lâm học trưởng đã thi triển Giá Y Thần Công, chia sẻ tu vi trong thời gian ngắn.”
Mễ Như Yên lớn tiếng phản bác.
"Giá Y Thần Công?"
Bạch Hải Cầm nói: "Ta đã ở Bạch Vân thành nhiều năm như vậy, nghiên cứu đủ loại chiến kỹ bí thuật khác nhau. Tại sao chưa từng nghe nói về loại công pháp này?"
Sở Ngân không nhịn được lớn tiếng nói: "Trên đời này có hàng ngàn công pháp, một người làm sao có thể biết hết chứ? Hơn nữa, loại bí tịch chiến pháp tương tự như Thông Huyền Thuật, Liên Thằng Bí Thuật, v.v..không phải là chuyện không thể, đem điểm này ra mà phán đoán bọn họ nhập ma, có phải quá cực đoan rồi không?”
Lúc này, Thất hoàng tử người nãy giờ đều im lặng, cuối cùng cũng bày tỏ thái độ.
Hắn gật đầu, nói: "Đúng vậy, các chiến kỹ như Thông Huyền Thuật, Liên Thằng Bí Thuật...quả thực có thể mượn được một bộ phận tu vi của người mạnh nhất trong phạm vi nhỏ. Sở giáo viên nói không sai, hơn nữa, điều khiến ta nghi hoặc là, nếu như nói thực lực tăng lên rất nhiều thì biểu hiện của bạn học Tào Phá Thiên và đồng đội của hắn trong trận chiến đoạt cờ đoàn đội, dường như phạm vi thực lực cũng vượt xa rõ ràng so với trước đó.”
Thất hoàng tử tuy còn trẻ nhưng dù sao hắn cũng là hoàng thất quý tộc.
Những lời như vậy từ trong miệng hắn nói ra, sức nặng đương nhiên là khác hẳn.
Lăng Quân Huyền cũng không để mất thời cơ, gật đầu nói: "Đây cũng là điều mà ta muốn hỏi Bạch sư phụ, lệnh đồ tại sao cũng chỉ qua một đêm đã có tu vi cảnh giới võ sư cấp bốn?"
Bạch Hải Cầm cười lạnh, nói: "Bí thuật của Bạch Vân thành." "Bí thuật gì?"
Lăng Quân Huyền truy hỏi.
Bạch Hải Cầm nói: "Tuyệt mật của môn phái, không thể nói ra."
Sắc mặt của Lăng Quân Huyền liền trở nên lạnh lùng, đang định nói gì đó.
Đàm Cổ Kim ho nhẹ một tiếng, hất tay cắt ngang nói: "Được rồi, chúng ta vẫn nên thảo luận chính sự đi... Rốt cuộc là Thông Huyền Thuật hay là ma thuật, không phải các ngươi nói là được, vẫn nên nhờ Tần chủ tế đến phân biệt rõ ràng đi.”
Đề nghị này là hợp lý 100%, khiến cho Thất hoàng tử và Lăng Quân Huyền đang chuẩn bị nói thêm điều gì đó, lại lần nữa nuốt những lời đó xuống.
Ánh mắt của mọi người theo bản năng toàn bộ đều tập trung vào người nữ chủ tế trẻ tuổi, phong hoa tuyệt thế kia.
Tần chủ tế không nói gì.
Dưới hàng ngàn con mắt dõi theo, nàng từ từ đến chỗ bốn người Bạch Khâm Vân, lần lượt dùng ngón tay thon dài trắng nõn đặt lên trán của bốn người, thi triển thần thuật, bắt đầu thăm dò.
Sau khoảng ba nhịp thở.
Nữ chủ tế đưa ra phán đoán, nói: "Trong cơ thể của bốn người bọn họ không có khí tức của tà ma."
Tiếng ồn ào vang lên trong đám đông.
Lăng Quân Huyền, Sở Ngân và những người khác nghe vậy, lần lượt thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Tần chủ tế chính là một nhân viên thần chức cai quản thần điện một phương, có quyền uy cao nhất về phương diện phân biệt Thiên Ngoại Tà Ma.
Đặc biệt là vị nữ chủ tế trẻ tuổi này chính là một nhân vật truyền kỳ trong thần điện của Kiếm Chi Chủ Quân, đừng nói là ở Vân Mộng thành, ngay cả trong tín ngưỡng thần minh Kiếm Chi Chủ Quân nhất mạch này, cũng có quyền phát ngôn cực nặng.
Đây cũng là nguyên nhân lớn nhất tại sao lần này Phong Ngữ hành tỉnh cử đội điều tra đến Vân Mộng thành để điều tra việc Phương Chấn Nho bị tà ma giết hại, nhưng lại không có nhân viên thần chức đi cùng.
Lúc này, Tần chủ tế lại đi tới chỗ bốn người Lâm Nghị.
Sau khi thăm dò một lượt, nàng đưa ra cùng một kết luận, nói: "Ma khí trong cơ thể bọn họ thực sự là bị ngoại tà đả thương, cũng không phải nhập ma."
Hai nhóm người đều không nhập ma sao?
Trong đám đông lại vang lên tiếng bàn tán xôn xao.
Đàm Cổ Kim khẽ gật đầu.
Đối với kết luận này, ông ta sớm đã có sự chuẩn bị tâm lý.
Sau đó, Tần chủ tế lại kiểm tra Tào Phá Thiên, đồng thời sử dụng thần thuật để giảm nhẹ cơn đau của hắn và đưa ra kết luận.
Tào Phá Thiên cũng không chủ động nhập nha, mà là bị tà ma đả thương.
Bạch Hải Cầm khẽ thở phào nhẹ nhõm một hơi.
"Hả? Không đúng, hóa ra Tần chủ tế có thể trấn áp lực tà ma, vậy tại sao trước đó nàng lại không chủ động ra tay giúp Tào Phá Thiên chữa trị chứ?"
Lâm Bắc Thần nhìn thấy cảnh này thì rất kinh ngạc.
Nếu như ra tay sớm hơn chút, ngay cả khi không thể chữa trị hoàn toàn cho Tào Phá Thiên đã bệnh nặng nguy kịch thì ít nhất cũng có thể giảm bớt một phần đau đớn.
EMMMM ...
Có ý tứ!
Ngay khi hắn đang suy nghĩ lung tung, những ngón tay mảnh mai và mềm mại của Tần chủ tế đã ấn lên mi tâm của hắn.
Lâm Bắc Thần dường như theo bản năng muốn đánh ra, sợ chuyện mình xuyên không bị bại lộ.
Nhưng cuối cùng hắn vẫn nhịn được.
Ta đã đến thần điện vài lần, nhưng đều bình an vô sự, cho nên bí mật của mình chắc không thể nào bại lộ, đúng chứ?
Lúc này, nếu như kháng cự cuộc thăm dò, ngược lại Bạch Hải Cầm và những người khác sẽ tìm được cái cớ.
Có một cảm giác ấm áp từ mi tâm truyền đến.
Hơi ấm từ ngón tay của nữ chủ tế mang đến có chút trơn nhẵn, khiến trái tim của Lâm Bắc Thần rung lên.
Có lẽ là bởi vì trước khi xuyên không, hắn là một trạch nam đến tuổi, cho nên càng thích nữ nhân trên hai mươi tuổi hơn, cái độ tuổi hoa tươi nở rộ giống như Tần chủ tế, ngược lại càng dễ khiến tim hắn đập thình thịch, còn những thiếu nữ như Lăng Thần, Dạ Vị Ương, mặc dù xinh đẹp kiều diễm, trong sáng động lòng người, nhưng lại không cách nào khiến Lâm Bắc Thần nảy sinh xung động này đối với các nàng.