Kiếm Tiên Ở Đây (Bản Dịch Full)

Chương 454 - Chương 454: Đột Biến Không Thể Nào Tin Nổi

Chương 454: Đột biến không thể nào tin nổi

"Những người này đều là bị Lâm Bắc Thần giết."

Đàm Cổ Kim nhìn gần mười ngàn thị dân trên quảng trường, trong giọng điệu mang theo vẻ cảm khái mê hoặc, nói: "Các ngươi có dám nghĩ đến không? Một thiếu niên tưởng rằng chỉ là một đứa trẻ tinh nghịch phá phách, trên thực tế lại là một kẻ sát nhân lòng dạ độc ác, hàng trăm mạo hiểm giả ở Thạch thành, mặc dù đều là kẻ ác, nhưng đều bị tàn sát như vậy, cho dù đã chết, còn bị chặt đầu và đâm thủng tim... "

Sắc mặt của các thị dân ngay lập tức đều thay đổi.

Thực vậy.

Lời của Đàm Cổ Kim đã đánh trúng nội tâm của bọn họ.

Lý do khiến nhiều người thay đổi cách nhìn về Lâm Bắc Thần là bởi vì cuộc thi Thiên Kiêu Tranh Bá lần này được phát sóng trực tiếp, màn biểu diễn của Lâm Bắc Thần khiến người ta sáng mắt lên, giống như đứa trẻ bướng bỉnh nhà mình, mặc dù nghịch ngợm nhưng lại rất chân thành.

Nhưng nhìn thấy cảnh tượng giống như thảm sát của địa ngục, ‘hình tượng nhân vật’ của Lâm Bắc Thần trong tâm trí của bọn họ bỗng chốc đã sụp đổ.

Một kẻ sát nhân điên cuồng như vậy, hắn thật sự không phải là Thiên Ngoại Tà Ma sao?

Cho dù Sở Ngân, Phan Nguy Mẫn có lớn tiếng giải thích nguyên nhân hậu quả, nhưng vẫn không thể thay đổi chuyển biến tâm trạng của các thị dân dưới cú sốc thị giác quá lớn vào lúc này.

Lâm Bắc Thần đứng trên bục trao giải, đột nhiên thở dài một hơi.

Con chó già Đàm Cổ Kim này, thật quá nham hiểm.

Thi triển ra bộ combo cú đấm này, thực sự là khiến người ta khó mà trở tay.

Hắn lúc này, hoàn toàn chính là đũng quần bị bùn vàng bôi bẩn, không phải phân thì cũng là phân rồi.

Không có đạo lý.

Đàm Cổ Kim thân là quan hành chính đứng đầu Phong Ngữ hành tỉnh, tốt xấu gì cũng là ông lớn cấp tỉnh, tại sao nhất định phải gây khó dễ với một con cá ướp muối nhỏ bé ở tiểu thành biên cương như mình chứ?

Ta cũng không đào mộ tổ tiên của nhà ông ta lên.

Đương nhiên, các thị dân suy nghĩ như thế nào về hắn, hắn không hề quan tâm chút nào.

Vấn đề đặt ra là bây giờ làm sao nghĩ cách giải quyết mối nguy lần này. Ngay khi Lâm Bắc Thần đang vắt óc suy nghĩ.

Một sự cố đáng sợ đã xảy ra.

"Aaaaa......"

"Ưm aaaaa!"

Hai tiếng rống kỳ dị từ trên bục trao giải truyền ra.

Âm thanh này kỳ dị đến cực điểm, giống như tiếng gào thét kêu rên của dã thú khi chết, lại giống như tiếng reo hò của ác ma khi cánh cổng địa ngục được mở ra.

Chỉ nhìn thấy hai người Nhạc Hồng Hương và Mễ Như Yên, một khắc trước vẫn còn bình thường, trên người đột nhiên bốc ra làn khói màu đỏ sẫm kỳ dị.

Là ma khí!

Hai cao thủ của đội điều tra đang bắt giữ bọn họ còn chưa kịp phản ứng lại thì đã bị làn khói màu đỏ sẫm này xâm nhiễm, còn chưa kịp rút lui đã bị bao phủ hoàn toàn, thốt ra một tiếng thét chói tai. Khoảnh khắc tiếp theo liền giống như quả cam mất nước, nhanh chóng khô quắt đi với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được, bị hút cạn tất cả năng lượng trong cơ thể ...

Còn hai luồng sáng ẩn chứa tinh hoa khí huyết được hút ra, giống như cái vòi voi hút nước, tràn vào miệng của Mễ Như Yên và Nhạc Hồng Hương...

Trong cổ họng của hai nữ nhân phát ra tiếng gầm trầm thấp.

Trên mặt, cổ và cánh tay của bọn họ, từng đường ma văn màu đỏ đen dần dần xuất hiện, cơ thể bắt đầu căng phồng ra, áo choàng rách toác, để lộ ra phần dưới của cơ thể đáng ra phải trong suốt như ngọc bích nhưng giờ đây da thịt lại bị ma sương màu đen quấn quanh, chỗ các khớp xương sinh trưởng ra gai xương, móng tay của mười ngón phát triển với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, trong nháy mắt đã dài tới hơn một mét, biến thành một cốt đao sắc bén vô song...

Xoẹt xoẹt!

Cốt đao vung vẫy.

Hàn quang loé lên.

Hai cao thủ còn lại của đội điều tra đến cả tiếng gào thảm cũng chưa kịp phát ra đã biến thành mấy chục đoạn, bị phanh thây, phun ra máu tươi rồi ngã xuống.

Sự biến hoá đột ngột này khiến tất cả mọi người có mặt đều kinh ngạc. Ngay cả Lâm Bắc Thần cũng choáng váng.

Tình huống gì thế này?

Đây... hình như là nhập ma?

Lúc đó ở trong vòng dự tuyển, khi Thẩm Phi nhập ma, cũng đã dùng phương thức này để nuốt chửng Đào Vạn Thành và Lý Đào, trực tiếp hút hai huynh đệ kết bái này thành người khô.

Khung cảnh trước mắt giống với ngày đó đến thế nào chứ?

Hơn nữa, sự thay đổi về ngoại hình, sức mạnh của Nhạc Hồng Hương và Mễ Như Yên còn kịch liệt hơn nhiều so với những thay đổi khi Thẩm Phi nhập ma.

Khí tức huỷ diệt khủng khiếp giống như tử thần giáng lâm, từ trong cơ thể của hai nữ nhân sau khi ma hoá này lan tràn ra.

"Mễ tỷ tỷ, tỷ..."

"Hồng Hương, ngươi làm sao vậy?"

Bạch Khâm Vân và Hàn Bất Phụ, những người ở khoảng cách gần nhất với bọn họ cũng sững sốt.

Hai người vô thức lao về phía Nhạc Hồng Hương và Mễ Như Yên. Tình bạn trong khoảng thời gian dài như vậy đã thôi thúc bọn họ khiến bọn họ ngay lập tức phản ứng lại, không phải là mở rộng khoảng cách mà muốn ngăn cản hai người tiếp tục giết chóc.

Lâm Bắc Thần vong hồn đại mạo.

Hắn đã từng chứng kiến cảnh Thẩm Phi ma hoá giết chết Đào Vạn Thành và Lý Đào không chút thương tiếc, người sau khi nhập ma, đối với những người thân thiết năm xưa, cũng sẽ không có chút lưu tình.

"Không được......"

Lâm Bắc Thần hét lớn, bộc phát toàn lực bay vụt qua.

Nhưng đã quá trễ.

Xoẹt xoẹt!

Hàn quang của cốt đao loé lên.

Trong không khí, máu bắn tung tóe.

Thân thể của Hàn Bất Phụ và Bạch Khâm Vân cứng đờ, trên mặt hiện ra vẻ khó tin.

Bình Luận (0)
Comment