“Được rồi, miễn cưỡng tha thứ cho ngươi.”
Lâm Bắc Thần gửi tin nhắn: “Nhưng mà ngươi bị đuổi giết, ta cho ngươi mượn tiền vàng, sợ là ngươi có mạng cầm nó mà không có mạng tiêu thôi.”
Kiếm Tuyết Vô Danh nói: “Vậy thì ngươi không biết rồi, có tiền vàng, ta có thể đi mua vài món giống thần khí một chút, sau đó quay đầu hành mẹ hắn thật đã.”
“Thần khí của Thần giới có thể dùng tiền vàng mà mua được sao?” Lâm Bắc Thần khó tin hỏi.
Kiếm Tuyết Vô Danh trả lời: “Những tiền vàng mà các ngươi kính dâng đến Thần giới sẽ biến thành một thứ gì đó rất có giá trị... Đấy, dù sao có thể mua được thần khí là được rồi, đừng nói nhiều nữa, lão nương sắp cúp máy rồi, rốt cuộc ngươi có cho mượn không?”
Lâm Bắc Thần suy nghĩ một lúc, hắn vẫn còn chút sợ hãi về những cạm bẫy trước đó, nhưng mà hắn cũng nghĩ lại, tuy Kiếm Tuyết Vô Danh chỉ là một nữ thần thực tập nhưng cũng là một nhân vật trong Thần giới, thông qua nàng có thể liên hệ với Thần giới, lỡ sau này có tìm tên Tử Thần kia thì cũng dễ dàng, bảo vệ cái mạng chó của nàng cũng có chút cần thiết.
“Nói trước đã, ngươi muốn mượn bao nhiêu?” Hắn hỏi dò.
“Ba vạn?” Kiếm Tuyết Vô Danh cũng thử thăm dò.
“Lên đường bình an, ngày này năm sau ta sẽ thắp hương cho mộ phần của ngươi.” Lâm Bắc Thần sắp tức chết rồi.
“Vậy thì hai vạn năm? Hai vạn cũng được...” Kiếm Tuyết Vô Danh trả lời.
Lâm Bắc Thần nói: “Sao ngươi không đi cướp luôn đi.”
Kiếm Tuyết Vô Danh tức giận nói: “Vớ vẩn, sở dĩ lão nương bây giờ bị người khác đuổi giết cũng chính là vì đi cướp hai tấm thông giới phù.”
“Hả... Ngươi thật sự đã đi cướp rồi.” Lâm Bắc Thần xem như phục rồi, ngươi không phải là nữ thần thực tập, nhưng là thổ phỉ thực tập mới đúng.
“Nhân tiện có thể giúp ta mua một ít thần khí không?” Lâm bắc Thần đầy mong chờ hỏi.
Nếu có được một hai thần khí, lão tử cũng có thể làm một vố lớn, làm cả đoàn điều tra cùng Bạch Hải Cầm ra bã, xem sau này ai còn dám chọc ta?
“Mau dừng lại đi, thứ nhất ngươi không biết dùng thần khí, thứ hai, thần khí không thể đưa xuống hạ giới được... Chết tâm đi, tiểu đệ đệ.” Kiếm Tuyết Vô Danh không khách khí cự tuyệt.
Lâm Bắc Thần vô cùng thất vọng.
“Được rồi, vậy nói chuyện chính đi, ngươi có thể liên hệ với Kiếm Chi Chủ Quân đại thần?” Lâm Bắc Thần thay đổi ý định, gửi một tin nhắn hỏi.
“Hả? Ngươi tìm nàng làm gì?” Kiếm Tuyết Vô Danh hỏi.
Lâm Bắc Thần nói: “Không dấu gì ngươi, vì ta quá đẹp trai cho nên hiện giờ cũng bị người khác đuổi giết, sắp chết rồi, cần liên lạc với Kiếm Chi Chủ Quân đại thần để chứng minh sự trong sạch của mình.”
“Cái này sao...”
Kiếm Tuyết Vô Danh do dự một lúc rồi gửi một tin nhắn: “Ta thật ra có biết Kiếm Chi Chủ Quân, nhưng mà người ta là đại thần cực mạnh, cao cao tại thượng, vĩ đại toàn năng ở Thần giới, cho dù ta vứt mặt mũi xinh đẹp này mà đến cầu xin người ta thì người ta cũng không sẵn sàng giúp ngươi.”
“Nghĩ chút biện pháp đi.”
Lâm Bắc Thần đột nhiên dấy lên một tia hy vọng, trực tiếp chuyển một trăm tiền vàng qua.
Leng keng!
Đối phương đã xác nhận nhận tiền.
Kiếm Tuyết Vô Danh gần như nhận tiền với tốc độ ánh sáng 0.01 giây. “Có tiền có thể sai ma đẩy quỷ.”
Kiếm Tuyết Vô Danh gửi tin đến: “Nếu muốn một siêu thần như Kiếm Tuyết Vô Danh ra tay thì cần một phí ra tay rất lớn, cũng như các chi phí khác để mở các mối quan hệ lớn, khoảng bốn trăm vạn tiền vàng đi.”
Lâm Bắc Thần: “???”
Mẹ nó bốn trăm vạn cái mặt ngươi.
“Ngươi sẽ không lòng dạ thâm độc mà chém giá đấy chứ?” Hắn tức giận nói.
Kiếm Tuyết Vô Danh lập tức trả lời: “Chém giá có gì không đúng sao? Mặt của ta không đáng tiền à? Ta không được tính tiền cho những việc lặt vặt ư?”
Lâm Bắc Thần không phản bác được.
“Quá nhiều, nhiều tiền vàng như vậy ta lấy đâu ra chứ.” Hắn trả lời.
“Đệ đệ, ta lần này không phải lừa tiền ngươi, tỷ tỷ hiện tại cũng đang gặp nguy hiểm, cho dù có lấy được tiền cũng phải giải quyết nguy cơ của mình trước, rồi mới đi cầu kiến đại thần đứng đầu được... Thế này đi, giá cuối, ba trăm năm mươi vạn tiền vàng, không thể ít hơn được, nếu không thật sự hết cách.” Kiếm Tuyết Vô Danh chân thành đáp.
Lâm Bắc Thần xem giọng điệu của cẩu nữ thần này hình như đã đến giá thấp nhất rồi, xem ra, để nhờ đại thần làm việc quả là tốn kém.
Hắn không bỏ cuộc, lại nói ra một cái giá: “Ba trăm năm mươi vạn tiền vàng.”
“Thành giao.” Kiếm Tuyết Vô Danh thẳng thắn nói.
Lâm Bắc Thân: “???”
Đồng ý nhanh như vậy sao? Hình như có gì đó không đúng
“Ngươi chuẩn bị tiền đi, chỉ cần tiền của tiểu đệ đệ ngươi gửi đúng lúc, tỷ tỷ ta cam đoan sẽ làm cho ngươi thoải mái, hiện tại ta sẽ chạy trốn đến thần điện của
Kiếm Chi Chủ Quân, có thể trong hôm nay gửi ba trăm năm mươi vạn không?” Kiếm Tuyết Vô Danh nhiệt tình lên kế hoạch.
“Có thể...” Đầu óc của Lâm Bắc Thần vẫn còn chút hỗn loạn.
“Được.”
Kiếm Tuyết Vô Danh khí khái nói: “Vậy thì quyết định rồi đấy, dám làm khó tiểu đệ đệ của Kiếm Tuyết Vô Danh ta, quả nhiên là tìm đường chết, đợi ta tìm đến Kiếm Chi Chủ Quân đại thần sẽ trừng trị hết đám người ngốc nghếch đó.”
Nói xong liền ngoại tuyến.
Lâm Bắc Thần đóng wechat lại, ngơ ngác đứng tại chỗ.
Mọi chuyện dường như đã thay đổi, nếu có thể liên hệ được với Kiếm Chi Chủ Quân, trực tiếp đánh xuống một thần dụ, vậy thì tội danh trên người hắn có thể lập tức rửa sạch, nhưng vẫn cảm thấy hình như có gì đó kỳ lạ, bản thân rốt cuộc không để ý đến cái gì đây?