“Ha ha ha, có giỏi đừng chạy...”
“Bổn tiểu thư đã nói rồi, nếu như đổi vai thì ta sẽ cho các ngươi biết thế nào là
tàn nhẫn.” Kiếm Tuyết Vô Danh tay chống eo, ngửa đầu cười to.
Bây giờ nàng đã thay da đổi phận, áo giáp cổ bì cũ nát trên người đổi thành chiến giáp thần khí Chu Tước Chí cấp một mới nhất trong dãy đồ nữ của Thiên Công thần điện.
Loại chiến giáp nữ này dùng hỏa chi tinh kim tạo thành, theo thứ tự là mũ của chu tước, giáp tay, bảo vệ tay và vai từ hỏa dực, hỏa diễm trước sau bảo vệ ngực, hỏa hôn tôn dáng lưng, đuôi chu tước làm váy cùng với giày chiến đấu bằng móng chu tước, kỹ thuật cấp đại sư, màu đỏ ướt át.
Loại chiến giáp này cực kỳ thịnh hành ở nơi đây, nó vừa có thể phác họa ra vòng eo gợi cảm mê người của nữ thần, cũng có thể kích phát nụ hôn Chu Tước của chiến giáp, giúp cho thần lực tăng gấp mười lần.
Phía đối diện.
Một đám người mặc áo giáp phổ thông đang hoảng hốt chạy trốn.
“Các con của Vũ thần hệ à, tiếp lấy sự phán xét chính nghĩa của ta đi, ha ha.”
Kiếm Tuyết Vô Danh dùng 1000 điểm giá trị tín ngưỡng mua thần khí Chu Tước Kiếm cấp 1, nàng vận chuyển thần lực không chút do dự kích phát nụ hôn Chu Tước đặc biệt của Chu Tước Chí.
Một kiếm chém ra.
“Phập!” Ảo ảnh Chu Tước thiêu đối hỏa diễm báo thù xé rách không trung.
“A...”
“Đồ quỷ nghèo đó lấy đâu ra những thần khí này chứ?”
“Nhanh chạy đi.”
Người vốn đuổi giết giờ đây chật vật vô cùng, hét lên chạy trốn.
Cuối cùng các quyến giả của Vũ thần hệ chỉ còn lại mấy cỗ thi thể đen như than, bàng hoàng chạy trốn.
Kiếm Tuyết Vô Danh không tiếp tục đuổi theo.
“A, không ngờ tới bổn tiểu thư lại có một ngày có thể lười biếng trở mình, dùng được thần khí cấp một, há há, lần này mình thật sự phát tài rồi.” Nàng thở hổn hển nói.
Tiêu hao khi thôi động thần khí cấp một quả không dễ dàng mà.
“Để xem sau này đám đần của Vũ thần hệ kia còn dám làm khó bổn tiểu thư hay không.” Kiếm Tuyết Vô Danh vẻ mặt hưng phấn. Suy nghĩ vừa động thì thân ảnh màu đỏ lóe sáng.
Giáp Đế và Thần Kiếm hóa thành hai đạo hồng mang lần lượt vây quanh cổ tay trái và phải, ngưng tụ thành hai cái vòng tay màu đỏ tươi tạo hình giống con chu tước, nó mang theo hơi thở nhạt nhòa khiến cho da thịt của Kiếm Tuyết Vô Danh trắng nõn như tuyết, làm nổi bật nên ánh sáng tản phát ra, sáng đến mức có chút lóe mắt.
“Đậu má... trễ giờ rồi, trước đó đặt tiền cọc ở hiệp hội trợ giúp Bưu thần hệ, chắc là người bọn họ cử tới sửa chữa thần điện sắp đến... mình phải tranh thủ quay về mới được.”
Nàng vận chuyển thần lực, sau lưng bung ra một đôi cánh kiếm, bay giữa trời không.
Tiếng gió vù vù.
Sau một lát, trang viên và thần điện rách nát của nàng đã hiện ra trước mắt.
Bên ngoài trang viên có mười mấy thợ thủ công của Bưu thần hệ đang chờ đợi.
Năm nam năm nữ, mang theo hơi thở uy nghiêm đặc thù của thần quyến Bưu thần hệ.
“Ấy, xin lỗi, trễ mười 15 phút rồi...” Kiếm Tuyết Vô Danh đáp xuống đất mỉm cười xin lỗi.
“Không sao, dựa theo thỏa thuận thù lao mà ngài đã ký, chỉ cần trả thêm một tín ngưỡng phí chờ đợi là được...” Một nữ thần quyến mặt vuông trong đó lấy ra hiệp nghị rồi nói: “Mời xác nhận chữ ký.”
Kiếm Tuyết Vô Danh: “...”
Quả thực không thể giao tiếp nổi với đồ đầu đất của Bưu thần hệ.
Nàng ký xong tên, sau đó nói: “Bắt đầu xây dựng căn cứ theo bản thiết kết thần điện Sơ Cấp đã chọn trước đi, tầm bao lâu mới có thể hoàn thành?”
“Một nén nhang.” Nữ thần quyến mặt vuông đưa ra đáp án rất chính xác. “Bao gồm tu sửa trang viên, tuyến đường trận pháp khởi động à?”
“Việc này cần trả thêm 100 tín ngưỡng nữa.”
“Vậy dịch vụ sửa chữ sau bán thì sao?”
“Quý khách có thể chọn ba gói dịch vụ với thời hạn 100 năm, 300 năm và 600 năm, giá cả lần lượt là 20, 30, 50 tín ngưỡng...”
“Ồ, sau khi bán còn muốn thu cái khác? Suy nghĩ của Bưu thần hệ các ngươi xảy ra vấn đề hả, càng ngày càng giỏi đấy, so với đám thần quyến có lông của Chiến Đấu thần hệ càng giống khỉ hơn...”
Rất nhanh, một nén nhang đã trôi qua.
Trong khi Kiếm Tuyết Vô Danh lải nhải không ngừng thì bỗng dưng trước mặt thần điện Sơ Cấp màu trắng được dựng lên, trang viên chỉnh tề ngăn nắp, cùng với trận pháp tiếp nhận tín ngưỡng cơ bản vận hành hoàn hảo...
Ngay lập tức, nàng bỗng dưng ngây dại.
Nhìn thần điện từ đống hoang tàn lại sống lại, trong lòng nữ thần trào dâng
sự cảm khái.
Có gió chậm rãi thổi qua, một giọt nước mắt trong suốt trượt từ khóe mắt
nàng.
“Quý khách, ngươi phải thanh toán phần tiền cuối cùng.” Thợ thủ công mặt vuông không thức thời thúc giục.
Trạng thái cảm xúc của Kiếm Tuyết Vô Danh bị cắt đứt nhưng nàng lại không hề tức giận, gương mặt nở nụ cười xuất phát từ đáy lòng như trăm hoa đua nở.
Vô số huyền nữ, thần nữ, tiên nữ của thần điện có dung mạo xinh đẹp, mà thần quyến giả của Bưu thần hệ nổi danh đầu đất.
Nhưng lúc này nhìn thấy nụ cười của Kiếm Tuyết Vô Danh, mấy người thợ thủ công này đều không khỏi ngây ngốc, chỉ cảm thấy vị thần sa sút trước mắt này đánh gục họ ngay lập tức so với bất kỳ nữ thần nổi danh về nhan sắc từng gặp trong đời họ.
“Chờ đã.” Kiếm Tuyết Vô Danh nói, nàng mở hệ thống siêu dẫn mini của kỳ lân đời thứ tám vừa dùng sau đó gửi đi một tin nhắn.
“Gom đủ tiền chưa?” “Gom đủ rồi.”
“Được, trước tiên chuyển cho ta 10000 đi, ta trả tiền giữa hạn, còn lại thì... đợi phiền phức bên ngươi kết thúc lại chuyển cho ta.”
“Hửm? Nay ngươi đổi tính à? Trước đây không phải muốn hết sao?”
“Ha ha, tỷ đây bỗng dưng cảm thấy tín nhiệm mới là cơ sở để người và thần
hợp tác, cho nên tỏ lòng thành của chị ấy mà.”
“Thôi, không phải ngươi muốn lừa một vố lớn sau này chứ? Ta nói cho ngươi
biết, lần này ngay cả quần lót gốc cũng bán mới gom đủ nhiều tiền thế...” “Không tin ta? Vậy chuyển hết cho ta đi.”
“Đừng đừng, tin tin, ngươi là tỷ ruột ta mà.”