Kiếm Tiên Ở Đây (Bản Dịch Full)

Chương 568 - Chương 568: Ngươi Lại Có Thể Áp Chế Hàn Băng Kiếm Khí?

Chương 568: Ngươi lại có thể áp chế Hàn Băng Kiếm Khí?

Tại giây phút này, thời gian dường như quay chậm lại.

Hắn cản không nổi.

Trong đầu Lâm Bắc Thần nảy lên suy nghĩ này.

Thực lực của kiếm đạo siêu phàm thoát tục, cũng không phải là cái mà võ sư cấp ba như hắn có thể ngăn cản.

Treo máy cũng không được.

Thế mà cơ thể đã hành động trước suy nghĩ.

Thân hình hắn khẽ động, nhanh chóng bật ngửa ra sau.

Bộp!

Kiếm quang dường như xẹt qua tóc mai hắn.

Xoẹt!

Cảm giác lạnh lẽo lướt qua thái dương.

Vài sợi tóc bay bay trong không trung.

“Lão Ngu!” Trong mắt Dư Vạn Lâu ánh lên tia sáng vui mừng.

Giữa ranh giới sự sống và cái chết, hắn nắm được cơ hội này cũng không để ý điều gì khác nữa, một con lừa lười biếng lăn lộn kéo dãn khoảng cách với Lâm Bắc Thần, hắn lao về phía vách tường mà kiếm quang trước đó đâm thủng.

Lâm Bắc Thần hơi cau mày lại, có điều hắn không đuổi theo.

Hắn cảm nhận được, cỗ kiếm ý lạnh lẽo kia bơi lượn theo vết thương nhỏ bên tóc mai.

Vừa nãy nãy hắn né khỏi rất nhanh, nhưng vẫn bị kiếm khí làm cho bị thương.

Hắn giơ tay sờ chỗ vết thương, đầu ngón tay đỏ sậm. Chảy máu rồi.

Có điều phiền phức không phải vết thương da thịt, mà là cỗ kiếm khí lạnh lẽo kia.

Kiếm khí theo miệng vết thương bắt đầu xâm nhập vào trong người hắn.

Kiếm khí của cường giả cấp bậc kiếm đạo đại tông sư sao lại khủng bố đến vậy?

Theo lý mà nói thì bị kiếm khí làm cho bị thương, cường giả cảnh giới võ sư cấp ba hoàn toàn không thể chống đỡ, hộp sọ lập tức vỡ vụn, não bộ trong hộp sọ sẽ nổ tung mà chết.

Có điều Lâm Bắc Thần chỉ cảm thấy hơi mát lạnh.

Hắn vô thức vận chuyển Huyền khí vờn quanh hộp sọ, ánh sáng

màu cam lóe lên thì loại cảm giác mát lạnh này liền biến mất.

Miệng vết thương nhỏ xíu bên tóc mai ngược lại vẫn hơi rỉ máu.

Huyền khí thuộc tính thủy trước đó là chữa trị.

Huyền khí thuộc tính hỏa bây giờ hình như là luyện hóa? Loại bỏ? Tẩy rửa?

Tạm thời còn chưa chắc lắm.

Cơ mà uy năng thần bí của nó tuyệt đối không kém Huyền khí thuộc tính thủy.

Lâm Bắc Thần suy nghĩ, sau đó cẩn thận cảm ứng, xác định cỗ kiếm khí lành lạnh kia thật sự bị xóa bỏ hoàn toàn mới thở phào nhẹ nhõm.

Rầm!

Vách tường của phòng bao bị uy lực mạnh mẽ đập vỡ.

Một lão giả cao lớn đầu tóc xám trắng mang theo Dư Vạn Lâu bay vào.

Lão giả này thân cao phải hai mét, thể hình khôi ngô, tóc tai xám trắng, gương mặt bình thường, nhưng lại có một vết kiếm bổ từ lông mày tới nghiêng sang phải khiến người ta trông thấy mà giật mình, gần như chém cả gương mặt hắn thành hai phần, hiện tại vết thương khép lại vẫn khiến người ta nhìn mà hãi hùng, có thể tưởng tương thương thế lúc trước nặng cơ nào.

Sát khí ghê đấy.

Lâm Bắc Thần âm thầm kinh ngạc.

Lão nhân khôi ngô mở trừng con mắt, tia sáng trong đó như kiếm quang, lúc nhìn hắn tựa như là vô số lợi kiếm đâm đến, khiến cho Lâm Bắc Thần có cảm giác trái tim run rẩy nhói đau.

“Chính là hắn... Lão Ngu, làm thịt hắn cho ta.” Dư Vạn Lâu đứng bên cạnh lão giả khôi ngô, trông y hệt giã thú bị thương gầm lên.

Lão giả khôi ngô đó chính là Lão Ngu, thủ vệ của hắn.

Ánh mắt lão Ngu dời khỏi người Lâm Bắc Thần, sau đó đảo qua căn phòng bát đũa lẫn lộn, rồi lại nhìn cỗ thi thể bị chém làm hai mảnh của Chu Chí Văn, lại nhìn tiếp mấy thanh niên quý tộc bị chém chết, con ngươi của hắn co rút lại.

“Những người này đều là ngươi giết?” Hắn một lần nữa liếc nhìn Lâm Bắc Thần.

“Đúng vậy thì sao?” Lâm Bắc Thần cười lạnh đối mặt với hắn.

“Người trẻ tuổi ra tay độc ác như thế, sát tính quá nặng, nếu để ngươi sống sót trưởng thành thì không phải là muốn máu chảy khắp thiên hạ sao, trở thành ma tinh một đời? Không thể tha cho ngươi được.”

Lão Ngu tu thái như bề trên, hờ hững nói: “Có điều niệm tình ngươi là Thần Quyến Giả, ngươi tự sát đi, lão phu để cho ngươi một thi thể vẹn toàn.”

Lâm Bắc Thần mỉm cười.

Hắn dựng ngón tay giữa...

“Ngu ngốc.”

Cái lời nói vô liêm sỉ như thế mà cũng nói ra được à? Kiếm đạo tông sư không ngờ lại như thế.

Trên gương mặt Lão Ngu hiện lên sự tức giận.

Biểu cảm thay đổi khiến cho cơ thịt chỗ vết kiếm trở nên đỏ tươi, nộ khí dày đặc, hắn nói: “Không biết điều, mặc dù ngươi là Thần Quyến Giả nhưng tạo ra sát nghiệt như này, kể cả là Thần Điện cũng không bảo vệ được ngươi, ta vốn tính nể mặt Thần Điện chút ít, cơ mà bây giờ... ngươi chết đi!”

Tách.

Hắn giơ tay búng một cái. Động tác cực kỳ quen thuộc.

Lâm Bắc Thần liếc nhìn Dư Vạn Lâu ở bên cạnh.

Tìm ra nguyên nhân rồi nha.

Thủ đoạn làm màu cấp thấp đó hóa ra được di truyền.

Dư Vạn Lâu kinh thường cười to: “Ha ha, đồ họ Lâm kia, vừa nãy ngươi trúng một kiếm của lão Ngu, kình khí là hộp sọ, chỉ cần lão Ngu dẫn phát ra là ngươi sẽ phải...”

Nói đến đây, hắn bỗng dưng biến sắc ngừng lại.

Bởi vì Lâm Bắc Thần vẫn bình yên đứng tại chỗ, hộp sọ không bị nổ tung, thậm chí ngay cả nét mặt đau đớn cũng không có.

Hắn lập tức nhớ tới bản thân của trước đó, lợi dụng Chân Long Tử Viêm búng tay để giết chết Lâm Bắc Thần, khi ấy cũng như thế này, không có bất kỳ phản ứng nào.

Không khí đột ngột tĩnh lặng.

Lão Ngu cứng đơ người, gương mặt lộ ra thần sắc kinh ngạc: “Ngươi lại có thể có thể áp chế Hàn Băng Kiếm Khí của ta?”

Áp cái mụ nội ngươi.

Lâm Bắc Thần hạn héo lời.

Chủ nhân và thủ vệ quả nhiên đều là do quỷ cơ bắp đưa đến đầu thai.

“Thôi, nếu như đã không biết hối cải như thế vậy lão phu sẽ tự mình ra tay thành toàn cho ngươi.” Lão Ngu vẻ mặt lạnh lùng.

Hàn ý lưu chuyển.

Từng đạo băng tinh lục lăng dựa vào mắt thường có thể thấy được bỗng dưng ngưng kết, tựa như tuyết linh hoa tinh bay lượn xung quanh người hắn.

Thuộc tính hàn băng.

Nữ tử cao ngạo ở bên cạnh trông thấy cảnh tượng này không khỏi

mở to mắt.

Huyền khí hàn băng thuộc cấp bậc kiếm đạo tông sư đối với việc lĩnh ngộ và khống chế lực lượng đều vượt qua nàng, vừa vặn có thể học hỏi mô phỏng một phen.

Ngoài ra tận mắt nhìn thấy đồ tạp chủng Lâm Bắc Thần chết trước mặt cũng là việc khiến người ta vui vẻ.

Bình Luận (0)
Comment