Trên con thuyền lớn giữa biển, thân hình của Chu Bích Thạch nhảy vọt lên, bay lên trên không, vượt qua khoảng cách năm mươi mét, vững vàng đáp xuống mặt biển, đạp sóng dưới chân, Huyền khí lưu chuyển giống như Hải tộc trong lời đồn, dưới chân, một cột nước từ từ bay lên giống như Tiên Đài, nâng ông ta đứng trên mặt biển.
"Đinh Lỗi, thời gian đã đến, hiện thân chịu chết đi!" Chu Bích Thạch nói.
Giọng nói của ông ta như sấm.
Sóng âm phá không trung, trực tiếp nhuộm đỏ hư không trong vòng mấy trăm mét phía trước, nước mưa bị đánh tản hoá thành sương mù mờ mịt, quét qua các phương hướng hải cảng, giống như một con rồng nước sương mù, rất tráng lệ rực rỡ.
"Tu vi Huyền khí thật mạnh mẽ."
"Đáng sợ, không hổ là người đứng đầu tứ đại kiếm nô."
Sắc mặt của những khán giả trên các con thuyền xung quanh không khỏi đại biến.
Chỉ cần một tiếng này, đã có thể thấy được công lực.
Chuyên gia vừa xuất thủ thì chỉ có hay không có.
"Sao sư phụ còn chưa tới?"
Lâm Bắc Thần nhìn thấy con lợn này kiêu ngạo như vậy, trong lòng có chút gấp gáp.
Sư phụ của mình, ông ấy sẽ không bế quan rồi trực tiếp tẩu hoả nhập ma mà chết rồi đấy chứ?
Chính vào lúc này--
Xoẹt!
Một đạo kiếm quang màu trắng dài hàng trăm mét từ phía bến cảng xuyên qua không trung mà tới.
"Thời gian vừa tới, đã gấp gáp muốn chết rồi sao?"
Giọng nói của Đinh Tam Thạch giống như sấm nổ, từ phía bến cảng gào thét mà tới.
Kiếm quang dài hàng trăm mét kia giống như chém mở bầu trời, đem con rồng hơi nước do Chu Bích Thạch gào thét ra trực tiếp chém từ bên trong, dư thế vô tận, lại có thể vượt qua khoảng cách mấy chục dặm, phân tách sóng biển, hình thành một vết kiếm khiến người ta nhìn trân nghẹn lời, thẳng đến chỗ Chu Bích Thạch!
Trong mắt của Chu Bích Thạch đột nhiên lộ ra vẻ kinh ngạc. Ông ta trực tiếp duỗi tay rút kiếm.
Trường kiếm trong tay, một kiếm đâm ra.
Bùm!
Kiếm quang đập vào mặt biển, nổ ra tiếng vang đinh tai nhức óc.
Lực lượng đáng sợ khiến cho trung tâm của mặt nước, nơi bị đập vào, ngay lập tức trũng xuống ba bốn mét, sau đó lại cuồn cuộn nổi lên, từng cột nước giống như thần long ra khơi, nổ lên hàng chục mét!
Hơi nước đầy trời.
Đợi đến khi sóng biển lắng xuống.
Lại thấy cách Chu Bích Thạch ngoài hai mươi mét, một cột nước đường kính bốn mét, hoàn toàn giống như một đài phun nước, nổi lên cao mười mét, trên đó, Đinh Tam Thạch tay cầm Kiếm Đức Hạnh, đứng sừng sững, thân hình gầy gò nhưng lại giống như Thái Cổ Thần Sơn lồng lộng, tựa như đâm thủng bầu trời!
Xung quanh nhiều cường giả võ đạo như vậy, lại không thấy hắn hiện thân như thế nào.
Giống như lái kiếm quang mà tới.
"Đúng vậy, đây mới là phong thái của Kiếm Tiên Bạch Vân thành năm xưa, nhất kiếm tuyệt đỉnh."
Trong mắt của Chu Bích Thạch bùng lên chiến ý hừng hực, đôi mắt phát ra tử quang, giống như hai thần thạch màu tím đang bùng cháy.
Trong vòng mười mét quanh cơ thể, bầu không khí Huyền khí màu tím giống như vũ trụ tinh vân đang từ từ mở ra, bên trong những tia chớp màu tím thoắt ẩn thoắt hiện lưu chuyển, ẩn chứa sức mạnh huỷ diệt đáng sợ.
"Cũng chỉ có như vậy, ngươi mới miễn cưỡng có đủ tư cách chết dưới Tử Điện Thần Kiếm của ta."
Chu Bích Thạch râu tóc tung bay, tư thế tiêu sái đến cực điểm, trở tay đưa ra trong hư không.
Một thanh cổ kiếm đơn giản màu tím, vi quang loé lên, xuất hiện trong tay ông ta.
Thần kiếm màu tím nhạt, chất của nó như đá, có hoa văn như nham thạch, thân đao không sắc bén lắm, nhưng lại tạo cho người ta cảm giác dày nặng ảm đạm.
Đây là Tử Điện Thần Kiếm nổi tiếng của Thiên Thảo hành tỉnh.
Tôn hiệu của Chu Bích Thạch cũng từ thanh kiếm này mà ra.
"Tranh miệng lưỡi cũng vô ích, trường kiếm tự có phân minh.”
Đinh Tam Thạch ung dung mỉm cười, khí chất vốn dĩ không quá xuất trần, lại giống như được thăng hoa, từng luồng tiên khí lưu chuyển.
Khí thế toàn thân mở ra.
Huyền khí hiện lên màu trắng nhạt giống như mây trắng.
Huyền khí giống như đám mây chậm rãi lưu chuyển, tạo ra một tường vân hư ảnh đậm nhạt không đồng nhất, xuất hiện xung quanh cơ thể của ông ta, khiến ông ta giống như một người khổng lồ trong mây.
Kiếm Đức Hạnh trong tay cũng bộc phát linh khí, trực tiếp bay lên giữa không trung, dựng thẳng ẩn nấp sau lưng, khẽ chấn động rồi từ từ bay lên, một mũi kiếm màu bạc xuất hiện sau đầu, phóng ra ánh sáng rực rỡ giống như một vì sao, chiếu sáng thân hình của Đinh Tam Thạch!
Người ở trong mây.
Kiếm ẩn sau lưng.
Giống như một Bạch Vân Kiếm Tiên giữa trời đất.
Cường giả các phương đang vây xem chung quanh cũng không khỏi tâm thần chấn động.
Có người đã từng nghe qua về uy danh của Kiếm Tiên Đinh Lỗi năm xưa, có người thì chưa từng nghe qua.
Nhưng vào lúc này, tất cả những người xem chiến đều ý thức được rằng trận quyết chiến sắp sửa bùng phát này, chắc chắn càng hấp dẫn hơn so với những gì mà họ tưởng tượng trước đó.
Tử Điện Thần Kiếm đứng đầu tứ đại kiếm nô, e là sắp phải nghênh đón một cuộc ác chiến.