Sách được làm bởi Nhân
z, vipTruyenGG.com
--------------------------------------
“Chủ Quân miện hạ có thể giúp ngươi lần cuối.” Đây là câu trả lời của Kiếm Tuyết Vô Danh trên WeChat.
Lâm Bắc Thần lập tức mừng rỡ, nói: “Được, ngày mai là thời điểm tấn công thần điện, chỉ cần có thể giữ được Vân Mộng thần điện là được rồi, phí xuất thủ lần này bao nhiêu? Vẫn là ba trăm vạn sao? Có thể rẻ hơn không, dù sao chúng ta cũng là quen nhau lâu rồi.”
Kiếm Tuyết Vô Danh trả lời trong một giây: “Lần này, không muốn tiền vàng.”
Lâm Bắc Thần ngẩn ra, trả lời: “Không muốn tiền vàng? Huyền thạch sao? Không phải là không được, nhưng nói rõ trước, chớ đòi hỏi nhiều, muốn quá tàn nhẫn.”
“Cũng không muốn Huyền thạch.” Kiếm Tuyết Vô Danh nhanh chóng trả lời. “Hả?” Lần này Lâm Bắc Thần thực sự ngạc nhiên.
Hắn thử hỏi: “Vậy muốn cái gì? Chẳng lẽ là trinh tiết của ta sao? Cái giá cũng thật quá đáng, người và thần không thể nào có kết quả đâu...”
“Phi.” Kiếm Tuyết Vô Danh trả lời: “Đệ đệ thúi nhà ngươi nghĩ gì vậy...Kiếm Chi Chủ Quân đại nhân đang ở trong tình thế khó khăn, sau trận chiến này, ước chừng phải chạy trốn ẩn núp một thời gian, ta cũng phải theo nàng, lần này xuất thủ coi như là cho ngươi, dù sao trước kia cũng lừa... Nhận của ngươi không ít tiền vàng rồi, coi như là một khoản giảm giá..”
“Cái gì?” Lâm Bắc Thần còn tưởng mình nhìn nhầm, hắn dụi mắt nhìn vào màn hình điện thoại.
Đúng thế.
Kiếm Chi Chủ Quân miện hạ dù sao cũng là đại thần của Thần giới, đạo đức cao, thần vũ anh minh, có thể nói ra được như vậy Lâm Bắc Thần cũng không bất ngờ mấy, nhưng cẩu nữ thần Kiếm Tuyết Vô Danh này sao lại không nhân cơ hội truyền một thánh chỉ giả, làm người trung gian kiếm chút tiền?
Nếu là trước đây, e rằng không thể ít hơn ba trăm vạn tiền vàng, cuối cùng tất cả đều rơi vào tay nàng ta, vậy mà giờ lại truyền đạt đầu đuôi lời của Kiếm Chi Chủ Quân như thế? Cẩu nữ thần này đổi tính rồi sao?
Trong một lúc, Lâm Bắc Thần sững sờ nhìn vào màn hình điện thoại.
Mọi thứ có vẻ không bình thường, cẩu nữ thần bên kia điện thoại đột nhiên có lương tâm, hoặc là nói, người sắp chết thì đều nói lời lương thiện? Hay là lại đang lừa gạt?
Lâm Bắc Thần có hơi không đoán ra được, nhưng mà, nếu như những gì Kiếm Tuyết Vô Danh nói là sự thật thì việc mất tích mấy ngày nay không có gì nguy hiểm thì có thể lý giải được.
Ngày mai là cuộc công điện nghiệm thần, Lâm Bắc Thần có thể tưởng tượng rằng một khi Vân Mộng thần điện thất thủ, tình hình của chính hắn cũng sẽ đáng lo ngại, danh hiệu Thần Quyến giả trên người có lẽ sẽ đổi thành Bối Thần Giả, còn số phận của đám người Tần chủ tế cũng sẽ vô cùng thê thảm.
Bây giờ hắn có thể chắc chắn rằng Vệ Danh Thần thật sự là Bối Thần Giả, con chó đó, bí mật thông đồng với thần linh hoặc tà ma khác phản bội Kiếm Chi Chủ Quân, muốn làm tu hú chiếm tổ chim khách, tất cả những chuyện xảy ra trên Thần giới có phải có liên quan đến hành động lần này của Vệ Danh Thần không?
Ít nhất Vệ Danh Thần đã biết Kiếm Chi Chủ Quân gặp rắc rối, tự lo còn không xong, bằng không, tại sao hắn lại dám trắng trợn phản bội Kiếm Chi Chủ Quân chứ?
Trên đường trở về, Lâm Bắc Thần đã suy nghĩ kỹ càng, sau đó hắn đưa ra một kết luận...
Cứ coi như Kiếm Chi Chủ Quân đã thừa hơi phấn khởi trợ giúp Vân Mộng thầnh điện vượt qua cửa ai khó khăn này, nhưng đó cũng chỉ là giải pháp tạm thời chứ không diệt được tận gốc, bởi vì Vệ Danh Thần nếu một kế không thành sẽ dùng kế khác, dã tâm của hắn sẽ không tắt.
Trừ khi tiêu diệt được hắn, nhưng lần tấn công thần điện này, Vệ Danh Thần sẽ không đích thân ra tay, muốn giết hắn rất khó.
Kiếm Chi Chủ Quân vốn đã khó bảo toàn được bản thân, trợ giúp Vân Mộng thần điện vượt qua khổ sở lần này đã là rất khó rồi, muốn để nàng dưới tình hình không ổn định này bảo vệ thần điện và đánh chết Vệ Danh Thần là rất khó thực hiện, vì thế rắc rối lớn hơn nhiều so với tưởng tượng.
Mà để giải quyết tất cả nguy cơ ngọn nguồn này thì chỉ có một... Kiếm Chi Chủ Quân.
Nếu như vị đại thần này có thể sống sót qua cơn khủng hoảng và lấy lại được chỗ đứng vững chắc thì về sau mọi thứ đều sẽ được giải quyết, nhưng rắc rối của thần, người phàm làm sao giúp nàng được chứ? Giống như một con kiến giúp một con voi bị rơi xuống hố sụt, cố gắng kéo nó ra khỏi hố vậy
Điều này có thể sao?
Lâm Bắc Thần lắc đầu, trong nháy mắt, học viện Sơ cấp Số 3 đã trong tầm mắt.
Mưa to như trút nước, Lâm Bắc Thần cùng Giang Tự Lưu chia ra, hắn không trở lại học viện Số 3 mà trực tiếp ngồi xe ngựa tới Vân Mộng thần điện.
Trên đường đi, hắn vẫn đang nghĩ cách phá thế cục này.
...
Thế giới nào đó.
Cuộc tấn công của Vũ Thần Hệ Quyến tộc lại bắt đầu, những mũi tên chứa đựng thần lực không ngừng bắn phá thần điện, kết giới thần lực giống như một chiếc mặt nạ bạc, bao phủ toàn bộ thần điện, thần tiễn đủ để bắn sụp những ngọn núi đang bắn vào màn hào quang màu bạc của thần điện, gây ra những đợt sóng rung động, sức mạnh tấn công thần điện xuyên thấu kết giới làm cho đại điện run lên như động đất, đất đá khói bụi bay mù mịt.
Trong đại điện.
Kiếm Tuyết Vô Danh ngửa mặt nằm trên tấm thảm dính đầy đất và máu, thần lực trong cơ thể nhàn nhạt lưu chuyển, nàng đang cố gắng giành thời gian để khôi phục lại chút tu vi.
“A, đệ đệ thối này thật sự có thể cho ta một vấn đề khó đấy.”
Nàng từ từ ngồi dậy, há miệng phun một ngụm máu đen, dị lực trong cơ thể cuối cùng theo ngụm máu tươi này ra ngoài, nhưng ba mũi tên gãy vẫn tiếp tục tàn phá cơ thể nàng
“Cũng may, chất lượng kỹ thuật của hệ thống Nghiêu Thần thật sự rất tốt, thần điện có lẽ có thể kiên trì trong mười hai giờ, trước khi thần điện bị công phá, thần lực của ta có lẽ có thể khôi phục đến trình độ thúc giục một lần, đến lúc đó sẽ xuất thủ một lần cuối, xem như đền bù cho đệ đệ thối...”