Kiếm Tiên Ở Đây (Bản Dịch Full)

Chương 701 - Chương 701: Sao Ngươi Có Được?

Chương 701: Sao ngươi có được?

Kiếm Tuyết Vô Danh lau vết máu đen trên khoé miệng, khuôn mặt xinh đẹp trắng nõn không tì vết, tương phản với vết máu đen, tông màu đen trắng tạo thành một vẻ đẹp chết người.

Đến lúc này, nàng ngược lại rất bình tĩnh, pháo hoa dù rực rỡ đến đâu cũng sẽ có một khoảnh khắc yên lặng, có lẽ nên buông xuống chấp niệm báo thù, chấp nhận kết quả như vậy sẽ tốt hơn.

Ong ong ong, hệ thống vi siêu dẫn Kỳ Lân thế hệ thứ tám run lên.

“Nếu như ta muốn giúp Kiếm Chi Chủ Quân miện hạ thì có thể làm cái gì?” Là tin nhắn của đệ đệ thối.

Kiếm Tuyết Vô Danh cười một tiếng: “Nói với ta bằng giọng điệu này, ngươi không sợ ta lại lừa kim tệ của ngươi sao?” Nàng trả lời hắn.

“Nói nhảm cái gì vậy? Trực tiếp trả lời câu hỏi của ta đi.” Đệ đệ thối trả lời lại rất nhanh.

Aiyo? Nóng nảy thế.

Kiếm Tuyết Vô Danh trong lòng thầm nguyền rủa, nhưng trên khuôn mặt trắng như tuyết xinh đẹp sáng ngời như tiên tử vô song kia, lại mang theo một nụ cười ấm áp, giống như gợn sóng từ từ nhộn nhạo lên.

“Trừ khi có thể tìm được Trọng Lâu.”

Nàng trả lời: “Đệ đệ thối, biết cái gì gọi là Trọng Lâu không? Một loại thần thảo chỉ có trong truyền thuyết, đệ đệ thối ngươi cho dù là đại thần chuyển kiếp của Thần giới cũng chưa từng nghe qua tên này đúng không, ha ha ha, cho nên thôi đi, đợi ta giúp ngươi vượt qua lần khó khăn này sẽ nhanh chóng tìm cách chuồn đi...”

Thần cách vỡ tan, chỉ có thần thảo Trọng Lâu mới có thể tự chữa, thế giới ban đầu nàng ở, thần thảo này tuy không phải nói là hiếm, nhưng cũng ít thấy, còn đối với thế giới này, Trọng Lâu chính là một dạng trân bảo, mà ở hạ giới thì lại chính là càng khó kiếm... Tuyệt đối không thể tồn tại..

Giống như không thể có cá voi trong sa mạc.

Nói như vậy là vì để cho Lâm Bắc Thần biết khó mà lui, quả nhiên không thấy Lâm Bắc Thần gửi tin nhắn qua nữa, Kiếm Tuyết Vô Danh đột nhiên cảm thấy có chút tiếc nuối.

“Thực ra thì nên gặp mặt đệ đệ thối một lần...ha ha, dù sao hắn cũng là người đầu tiên nhìn thấy thân hình mảnh mai của ta, chỉ tiếc là không còn cơ hội nữa rồi.”

Nàng cầm một vò rượu trống rỗng bên cạnh, há miệng ngửa cái cổ trắng nõn mềm mại như thiên nga cả nửa ngày, nhưng một giọt rượu cũng không rơi xuống...

Ném vò rượu sang một bên, nàng dựa vào sô pha, dùng ý chí chống lại cơn đau dữ dội trong người, mái tóc đen dài nhuốm máu lướt xuống người, khung cảnh quá khứ hiện ra trước mắt, nhấp nháy như một chiếc đèn lồng quay.

Nàng nhìn những phế phẩm khác nhau trong đại điện, cười tự giễu, trong lòng thầm tính có lẽ có thể bán một số thứ, đợi đến lúc mở được Phá Giới Phù sẽ giao hết cho đệ đệ thối là xong chuyện.

Dù sao cũng coi như hồi báo hắn nhiều lần trực tiếp đáp lại tín ngưỡng.

Ong ong ong.

Hệ thống siêu dẫn Kỳ Lân thế hệ thứ tám lại rung lên, đệ đệ thối lại gửi một tin nhắn.

Sao vậy? Vẫn không bỏ cuộc? Kiếm Tuyết Vô Danh hờ hững cười một tiếng, cầm lấy hệ thống, đang định muốn trêu đùa đệ đệ thối mấy câu, nhưng ngay khi nhìn thấy tin nhắn, khuôn mặt tươi cười của nàng bỗng trở nên ngẩn ra.

“Sao lại...”

Tin nhắn là một bức ảnh, trong ảnh có một quả trông giống như một quả cà chua khô, màu đỏ sẫm, hoa văn ngay ngắn, kích thước bằng nắm tay của một đứa trẻ, đó là... Là thần thảo nàng cần nhất.

“Là vật này à?”Kèm theo đó là một đoạn tin nhắn của đệ đệ thối.

Kiếm Tuyết Vô Danh dụi mắt, một lúc lâu sau mới định thần lại, nói: “Ngươi... đã từng nhìn thấy loại thần thảo này rồi sao?”

“Xem ra chính là nó.” Tin nhắn của đệ đệ thối lại gửi qua, hỏi: “Chỉ cần có thứ này, Kiếm Chi Chủ Quân miện hạ có thể đảo ngược tình thế, phải không?”

“Đúng...nhưng mà, ngươi...tại sao có được?” Kiếm Tuyết Vô Danh không biết phải trả lời như thế nào, nàng rơi vào nghi ngờ.

“Nói nhiều làm gì, đừng hỏi cũng không nên hỏi, ngươi chỉ là nữ thần thực tập mà thôi, giúp ta hỏi một chút, miện hạ cầm được thần thảo thì cần bao lâu mới có thể đảo ngược tình thế?” Đệ đệ thối hỏi.

“Thần thảo tới tay, trong vòng một giờ sẽ có thể xoay chuyển tình thế.” Kiếm Tuyết Vô Danh dâng lên một tia hy vọng trong lòng.

“Được, vậy ngươi nói địa chỉ đi.” Đệ đệ thối nói.

Kiếm Tuyết Vô Danh do dự một lúc, gửi tọa độ của nàng qua.

“Chờ đi, khoảng mười một giờ nữa, Trọng Lâu sẽ được giao đến.” Đệ đệ thối mang giọng điệu ‘mọi việc đều nằm trong tầm kiểm soát’.

Vân Mộng thành.

“Xác nhận rằng địa chỉ này có thể được gửi đi, phải không?”

Sau khi đóng WeChat, Lâm Bắc Thần lại mở ra bộ phận chăm sóc khách hàng của Thổ phỉ ca tiểu điếm trên Jing dong ra hỏi.

“Có thể.” Dịch vụ chăm sóc khách hàng Thổ phỉ ca trả lời ngắn gọn xúc tích.

“Chắc chắn sẽ đến đó trong vòng mười một giờ chứ?” Lâm Bắc Thần xác nhận lại một lần nữa, việc này rất quan trọng hắn phải thật cẩn thận.

“Vâng.” Phong cách trả lời của Thổ phỉ ca cực kì ngắn gọn.

“Được, vậy ta sẽ trả tiền, chỉ cần Huyền thạch thôi đúng không?” Lâm Bắc Thần trong lòng thở phào nhẹ nhõm.

“Hai ngàn cân Huyền thạch hoặc là các tài nguyên khoáng sản khác.” Thổ phỉ ca trả lời.

Lâm Bắc Thần nghiến răng, trực tiếp đặt hàng và thanh toán hàng, cũng may là đồ chó Ưng Vô Kỵ, mấy ngày nay cố gắng đào mỏ, hơn hai ngàn cân Huyền thạch đã được đào lên, chưa kịp chở ra ngoài thì đã rơi vào tay Lâm Bắc Thần rồi.

Vừa đủ trả tiền hàng, địa chỉ đương nhiên là toạ độ mà Kiếm Tuyết Vô Danh gửi qua.

Lần này thật sự rất may mắn, vừa rồi sau khi Kiếm Tuyết Vô Danh mô tả cái gọi là thần thảo Trọng Lâu trên wechat, trong lòng Lâm Bắc Thần thật sự nguội lạnh một nửa, hắn bắt đầu suy nghĩ xem có cách nào thuyết phục đám người Tần chủ tế trực tiếp chạy trốn.

Nhưng ngay sau đó, trong đầu hắn chợt lóe lên một tia sáng, dường như đã thấy loại thần thảo này ở đâu đó rồi? Hắn mơ hồ có chút ấn tượng, lập tức mở Kinh Đông Thương Thành trên điện thoại di động ra, trong APP này cho đến nay, chỉ có hai cửa hàng được mở cho hắn, một cái là của cẩu nữ thần Kiếm Tuyết Vô Danh, cái còn lại là một cửa hàng mới tên là Thổ phỉ ca tiểu điếm được thưởng mở ra sau khi cập nhật hệ thống điện thoại di động.

Bình Luận (0)
Comment