Thời gian từng giây từng phút trôi qua.
Trời càng ngày càng về trưa.
Cuộc công điện nghiệm thần sẽ bắt đầu vào buổi trưa. Xung quanh Vân Mộng thành đã bóng người trùng trùng. Vô số công dân Vân Mộng thành tự phát mà đến.
Bọn họ đứng dưới chân núi của thần điện, nhìn lên ngôi thần điện vốn không cao ngất ngưởng nhưng từ đầu đến cuối vẫn sừng sững ở trung tâm Vân Mộng.
Có người nhắm mắt, cúi đầu cầu nguyện.
Càng ngày càng có nhiều thị dân tham gia.
Hầu hết các thị dân đều không hiểu được âm mưu quỷ quyệt của cuộc chiến tranh thượng tầng.
Bọn họ chỉ đơn giản là cầu xin Kiếm Chi Chủ Quân miện hạ bớt giận, đơn thuần là đang cầu nguyện cho các tế tư trong Vân Mộng thần điện, hy vọng rằng những thiếu nữ đáng yêu này có thể được thần tha thứ và chấp nhận một lần nữa.
Còn hầu hết các võ giả từ bên ngoài đến lại mang theo sự mong chờ vào 6 trận chiến kinh điển sẽ được ghi vào sử sách này.
Đương nhiên, có những người ôm mục đích khác.
Ví dụ, phía Liên Sơn tiên sinh ba ngày trước, đã đưa ra thông báo cho các đại thế lực, sau khi công điện nghiệm thần, kẻ thất bại sẽ trở thành nô lệ, được bán đấu giá ngay tại chỗ. Các nữ tế tư của thần điện có thể nói là băng thanh ngọc khiết, chắc chắn là mục tiêu thèm muốn của các thế lực quyền quý.
Càng huống hồ, chủ tế của Vân Mộng thần điện đã từng được mệnh danh là đệ nhất mỹ nhân của các tỉnh phía bắc, nghe nói đến cả thần cũng phải ghen tỵ với vẻ đẹp của nàng, nếu là trước kia, cho dù những người quyền quý đứng đầu đế quốc có thèm nhỏ dãi cũng không dám biến thành hành động.
Nhưng bây giờ đã khác.
Một khi Vân Mộng thần điện bị công phá, phượng hoàng rớt giá không bằng một con gà.
Tới lúc đó, có thể tranh đoạt một trận rồi.
Đại quân tinh nhuệ tiến vào thành từ sáng sớm đã bao vây toàn bộ ngọn núi.
Hai ngàn người tách ra một bộ phận nhỏ, phối hợp với Vân Mộng Vệ nhằm duy trì trật tự xung quanh núi thần điện để tránh người vây xem quá nhiều dẫn đến hỗn loạn.
Còn bộ phận lớn khác lại bắt đầu bố trí kết giới, trận pháp ở bốn phía của ngọn núi, giả thiết Huyền Văn trọng khí, bố trí quân trận, lại là thái độ giống như đối với kẻ địch, hiển nhiên là muốn đề phòng có người trên núi trốn xuống.
Về phần đang phòng ai?
Người có mắt đều có thể đoán ra.
Đây là muốn đuổi cùng giết tận Vân Mộng thần điện, không giữ lại một lối thoát nào. "Là Tân Tân Vệ của Tân Tân Lĩnh."
"Khoảng thời gian trước, Lâm Bắc Thần đã giết con trai của Tân Tân lĩnh chủ..."
"Ha ha, tên quần là áo lượt đó thật sự là đang tự đào mồ chôn mình. Có vẻ như Tân Tân lĩnh chủ đang nhân cơ hội quan báo tư thù, đến cả Vân Mộng thần điện cũng bị liên luỵ... tự tạo nghiệt mà."
"Ngươi nhìn mấy cỗ xe ngựa ở đằng kia, có phải là ký hiệu của đoàn săn nô lệ lớn nhất dưới danh nghĩa của Hải An Vương không?"
"Thật sự là ... đoàn săn nô lệ Hải An Vương khét tiếng."
"Có vẻ như Hải An Vương cũng đã để mắt đến các nữ tế tư của Vân Mộng thần điện... tạo nghiệt mà."
"Suỵt, cẩn thận lời nói."
"Đây có tính là gì chứ? Sáng nay ta đã mơ hồ nhìn thấy bóng dáng các thành viên Ám Vệ dưới trướng của Tân Tân lĩnh chủ đã bí mật bao vây học viện Số 3. Chỉ e rằng một khi cuộc công điện nghiệm thần kết thúc thì sẽ triển khai một số hành động nữa."
"Ôi, đây là nỗi xót xa của kẻ yếu mà."
Các cường giả và cao thủ từ bên ngoài đến xem chiến bàn tán sôi nổi.
Ở phía xa, một vài chiếc xe ngựa to lớn và lộng lẫy dừng lại trên con đường chính dẫn đến Vân Mộng thần điện. Trên càng xe có những ký hiệu kỳ lạ và cổ xưa. Hàng chục người mặc y phục màu xám với khí chất hung tợn, vẻ mặt ác liệt vây quanh xe ngựa.
Phía sau xe ngựa là cái lồng giam với hàng rào thép được Tật Hành Thú kéo.
Cái lồng giam trống rỗng.
Giống như đói khát, mở to miệng nhe răng nanh chờ đợi để cắn xé và nuốt chửng con mồi.
"Cuối cùng cũng sắp bắt đầu rồi."
Một cỗ xe ngựa khổng lồ nguy nga lộng lẫy ở phía trước, cửa xe mở ra, một ông lão râu tóc bạc phơ từ bên trong bước xuống, dáng người cao to, khuôn mặt uy phong, lông mày dài màu tím, trong mắt ẩn chứa sát khí.
Khoác lên mình bộ nhuyễn giáp màu tím vô cùng tinh xảo, càng làm nổi bật khí thế uy nghiêm của ông lão ở thượng vị đã lâu này một cách tinh tế.
Khi ông ta bước xuống xe, những người mặc y phục màu xám xung quanh lập tức bao vây, bảo vệ ông ta ở bên trong.
Ông lão nhìn về phía Vân Mộng thần điện, trên mặt lộ ra vẻ u ám và căm hận.
"Là Hải An Vương."
"Ông ta lại có thể đích thân tới đây?"
"Xem ra rất có lòng báo thù cho đích tôn. Có thể tưởng tượng được, một khi Lâm Bắc Thần rơi vào tay người này, e rằng muốn sống không được, muốn chết không xong.”
Mọi người xung quanh đều kinh ngạc.
Không ngờ rằng Hải An Vương, người trước giờ luôn cấm cung trong nhà, lại đích thân xuất hiện.
Đây là muốn tự tay giết chết Lâm Bắc Thần sao?
Chính vào thời điểm phong vân tụ hội này——
Ầm ầm ầm ầm ầm ầm!
Trên bầu trời, đột nhiên vang lên từng đợt sấm sét.
Những đám mây đen đột nhiên cuồn cuộn, giống như một đại dương mênh mông lơ lửng trên bầu trời.
Sáu vòng xoáy mây khổng lồ dần hình thành.
Giống như sau tầng mây, có một sự tồn tại đáng sợ nào đó sắp giáng lâm.
Tia chớp lóe lên.
Chỉ thấy một bóng người giống như thần minh, đang từ từ hiện ra trên bầu trời. Hắn giơ cao một vật gì đó trong tay.
Uy áp khó bề hình dung từ trên vật này lan tràn ra.
Trên bầu trời, từng đạo Thần Văn nổi lên, lưu chuyển như những gợn sóng. Tựa như thần lâm.