Kiếm Tiên Ở Đây (Bản Dịch Full)

Chương 732 - Chương 732: Con Thỏ Sợ Hãi

Chương 732: Con thỏ sợ hãi

Với sự hiểu biết về Lâm Bắc Thần, thì Tiêu Bính Cam đưa ra quyết định trong nháy mắt.

Không sao hết, hiện tại hắn là dáng vẻ của ca ca, cho dù có bỏ chạy thì người khác cũng chắc chắn cho rằng là Lâm Bắc Thần, sẽ không hủy hoại danh tiếng của hắn.

Suy nghĩ của đồ mập này rất rõ ràng, có đồ ngốc mới ở lại đây chôn cùng. Hắn nói với chính bản thân.

Nhưng cho dù xây dựng tâm lý cỡ nào, bước chân của hắn lại giống như không nghe lời nói của hắn, căn bản không hề động đậy tý gì.

Hắn yên tĩnh đứng trên bậc thang, bên cạnh là Hải lão nhân và nữ thần của Hải tộc.

Đằng sau là thần điện, trong thần điện là hơn bốn mươi sáu thiếu nữ thượng tế xinh như hoa, trong sạch như băng, thuần khiết như ngọc.

“Lâm Bắc Thần?” Đám người Hải An Vương lao đến dưới bậc thang thần điện, liền trông thấy thiếu niên đứng sừng sững trên cao kia, bọn họ không khỏi đồng loạt dừng bước.

Cái gọi là tên của người, bóng của cây.

Trước đó Lâm Bắc Thần tàn sát khắp nơi, làm cho Giang Tự Lưu bị thương nặng, giết chết Khuất Sơ Hiểu, để lộ ra thực lực cấp bậc tông sư, đặc biệt là một chiêu Kiếm Ấn Thiệu Thủ càng tựa như thần quỷ khó đoán, chỉ vào ai là người ấy chết.

Khi bọn họ xông lên núi Thần Điện lại quên mất ngoài cửa thần điện còn có một con chó giữ cửa hung ác.

Hải An Vương liếc nhìn ‘Lâm Bắc Thần’, ánh mắt hắn đỏ bừng, sự căm hận bùng nổ.

Đứa cháu đích tôn Dư Vạn Lâu mà mình yêu thương nhất đã chết trong tay tên tiểu tạp chủng này.

Hôm nay nhất định phải báo mối thù đó. Hắn vẫy tay.

“Lên... giết chết đồ tạp chủng này.” Các thị vệ mặc áo xám bên cạnh hắn lập tức rút trường kiếm ra, xông đến chỗ Lâm Bắc Thần.

Tiêu Bính Cam ngoáy đầu liếc nhìn ‘sư nương’ và Hải lão nhân.

Hắn không thể nói chuyện, cho nên chỉ có thể dùng ánh mắt.

Trong đôi mắt ấy mang theo một sự khẩn cầu thần khiết.

Giống như người ngoài hành tinh đến ăn xin, tý nữa thì lè ra đầu lưỡi nhỏ đáng yêu vô cùng.

Cơ mà...

“Đừng nhìn nữa, công chúa điện hạ và ta không thể nhúng tay vào việc của

hôm nay, ngươi tự giải quyết đi.” Hải lão nhân từ chối vô tình.

Nữ thần Hải tộc với nét mặt bình tĩnh, rõ ràng cũng đồng ý với lời nói của Hải lão nhân.

Tiêu Bính Cam tức giận đến nỗi muốn chửi cha chửi mẹ.

Ca ơi, sư nương của ngươi đúng là không đáng tin cậy.

Đừng nói là tình cảm tan vỡ đấy nhé?

Quay về phải bảo sư phụ ngươi cố gắng hỏi ra rốt cuộc xảy ra chuyện gì đấy.

Liếc nhìn những thị vệ áo xám khí thế hừng hực xông lên đây, Tiêu Bính Cam có chút sợ hãi, cả người hắn đều đang run rẩy.

Hắn vốn là kẻ nhát gan, đây cũng là nguyên nhân quan trọng thứ hai vì sao hắn không nhảy cấp đến học viện Trung Cấp, cũng không gia nhập vào quân đội.

Bởi vì Tiêu Bính Cam sợ muốn chết.

Nhưng hắn không có ý định chạy trốn, mà Tiêu Bính Cam lại giơ tay lên làm một thủ thế.

Đám người áo xám từ phía dưới xông tới lập tức như thấy rắn rết, bọ họ chợt lùi ra sau như thủy triều.

Ấn kiếm một tay.

Bây giờ Tiêu Bính Cam đang bắt chước động tác của Lâm Bắc Thần lúc cầm Tuyết Vực Chi Ưng.

Người bên ngoài không nhìn thấy Tuyết Vực Chi Ưng, chỉ cho rằng động tác cầm súng của Lâm Bắc Thần chính là loại kiếm ấn thần kỳ nào đó, được rất nhiều người nghiên cứu nó, có thể nói động tác này trong thời gian gần đây là tư thế được rất nhiều cường giả võ đạo thuộc nằm trong lòng.

Cho nên lúc Tiêu Bính Cam cơ giơ tay làm trạng thái cầm súng, khiến các thị vệ áo xám ngay lập tức sợ hãi.

Một kiếm ấn, một võ đạo tông sư.

Bọn họ chỉ là võ sư mà thôi, sao dám dây vào mũi nhọn chứ?

Tiêu Bính Cam lại giơ tay chỉ vào Hải An Vương.

Sắc mặt Hải An Vương lập tức thay đổi, ông ta thi triển thân pháp lùi về phía sau.

“Bảo vệ vương gia...” Các thị vệ áo xám hô lên.

Nhưng kẻ thật sự xông qua đó lại rất ít.

Gần trăm vị cường giả võ đạo khác đều đồng loạt né tránh. Phong cách bên ngoài thần điện vô cùng kỳ lạ.

Tiêu Bính Cam giữ nguyên tư thế đần độn kia, tùy tiện tách một ngón tay ra chỉ về phía đám người, những kẻ đó nháy mắt ầm ầm tránh ra, sợ hãi bản thân bị khóa chặt.

Tiêu Bính Cam nở nụ cười.

Một đám ngu si.

Hắn dùng một bàn tay khác chỉ vào đám người đang ngoan cố xông lên kia.

Bởi vì hắn biết biểu hiện của bản thân nhất định rất kiêu ngạo. Phải bày ra dáng vẻ đặc biệt khủng bố mới được.

Thiết lập này phù hợp với anh trai kia.

Bằng không thì hôm nay sẽ không làm màu nổi mất.

“Giết giết giết...”

“Giết hắn cho ta, phần thưởng là năm cân huyền thạch, mười vạn kim tệ...” “Ban thưởng chức quan...” Hải An Vương ánh mắt đỏ bừng gào thét nói. Dưới trọng thưởng như thế này tất nhiên sẽ có dũng phu.

Có bốn gã thị vệ mặc áo xám cuối cùng cũng không nhịn nổi mà thi triển ra thân pháp, bọn họ giống như con bướm không ngừng dịch chuyển khắp nơi, thân ảnh khó nắm bắt được nhanh chóng áp sát tới ‘Lâm Bắc Thần.’

Bình Luận (0)
Comment