Trên bầu trời.
Biểu cảm trên khuôn mặt của Liên Sơn tiên sinh vốn đã được kiểm soát, trong nháy mắt biến thành một nỗi kinh hoàng, hắn nhìn thấy Tương Chiến kết giới ở chiến trường đã bị phá vỡ, trong lòng nổi lên sóng gió.
Không thể được, sức mạnh của kết giới này, ngay cả những giáo chủ thần điện thần lực tuyệt vời thậm chí cả Giáo Hoàng người tự luyện nó cũng không thể phá vỡ, đây chính là thứ kết giới thần đồ dành riêng cho Kiếm Chi Chủ Quân.
Nhưng chẳng biết từ đâu xuất hiện một tên biến thái, phá hư nó giống như xé giấy vậy, chẳng lẽ tên thích cởi chuồng chạy nhảy này cũng là một Thần Linh sao?
Không thể nào.
Ánh mắt của Liêu Sơn tiên sinh bám theo bóng dáng tên nam tử cởi chuồng đó, muốn biết thân phận của hắn, kết quả phát hiện người này rất cẩn thận, sau khi ra kết giới, hắn tránh đông tránh tay rồi biến mất vào khu rừng rậm.
Chẳng những không thấy người, mà ngay cả khí tức cũng biến mất sạch sẽ, một người to lớn như vậy, lại giống như một cái rắm, tan biến trong không khí.
Tiếp theo, Liêu Sơn tiên sinh lại thấy Tiêu Bính Cam từ dưới núi xông lên, vọt tới quảng trường thần điện, đại khai sát giới, giải cứu nguy nan cho thần điện, giết chết tất cả đám người Hải An Vương.
Lại là một tên ẩn giấu thực lực, tuy nhiên, giết Hải An Vương, nếu sự việc này truyền ra ngoài tên khốn kiếp Tiêu Bính Cam dù có trường sinh bất tử cũng phải bị lột mười lớp da.
Chết tiệt, kế hoạch thất bại rồi.
Vẻ mặt Liêu Sơn tiên sinh âm u, hắn cúi xuống nhìn kết giới chiến trường số ba, cuộc chiến của vị kia cùng Dạ Vị Ương vẫn chưa kết thúc, hai người vẫn ở đó chiến đấu ác liệt.
Dao động năng lượng bộc phát ngày càng mạnh, càng lúc càng kinh người, kết giới thần lực cũng bị chấn động mà lung lay.
“Nữ tế tư nhỏ bé của thần điện này thật sự có tiềm lực vô hạn, xem ra người kia muốn nhân cơ hội này giết chết hoàn toàn mối đại hoạ trong lòng này, nhưng không thể dùng toàn lực được, trong lúc nhất thời không cầm được...”
“Ừm, không được, không thể chậm trễ.” Liên Sơn tiên sinh vừa nghĩ đến đây lập tức liền thần dụ trong tay truyền đi một tin nhắn.
Trong kết giới chiến trường số ba, bầu trời âm u và tối đen, không có ánh sáng nhật nguyệt.
“Hả?” Nữ Tử thần bí đột nhiên thốt lên một tiếng bất ngờ, Huyền Dực màu xanh đậm chấn động một cái,t rực tiếp lùi ra xa.
Ở phía đối diện, bốn đôi Kiếm Dực của Dạ Vị Ương mở ra, tỏa ra thần lực vô tận, thần uy hoang mang giống như một vị thần tới.
Tương Chiến kết giới chiến trường ở Thần Vực đã hoàn toàn bị đánh hư, nơi nơi tan hoang, tựa như là nơi bị huỷ diệt qua mười ngàn lần nghiệp chướng, không có một chút sinh khí.
“Hì hì, vốn là muốn ở đây chém ngươi, để cho dòng máu thần ở thần điện nhiễm bụi trần, nhưng không ngờ... Bên ngoài xảy ra chút chuyện rắc rối, thứ lỗi cho ta không thể tiếp được nữa, lần sau gặp mặt, ta sẽ lại giết ngươi...” Bóng dáng của đối thủ bí ẩn nhanh chóng lùi về sau.
“Kẻ xấu xa xảo quyệt, dừng lại.” Giọng nói của Dạ Vị Ương giống như kim loại va chạm, không có bất kỳ cảm xúc nào, đôi mắt nàng lạnh lùng, không nhìn thấy ý cười như ngày thường, trong mắt chỉ có sát khí vô tận, giống như cỗ máy chiến đấu.
Kiếm Dực huy động, tám kiếm khí khổng lồ màu trắng bạc phóng ra từ đôi cánh, nhanh chóng đuổi chém, giống như một sự trừng phạt của Thần giới, xé nát hư không, nhưng đối thủ bí ẩn cũng rất nhanh, trực tiếp rút lui ra ngoài Tướng Chiến kết giới.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Trong tích tắc, tám thanh kiếm khổng lồ màu bạc chém lên kết giới quang mô, những gợn sóng run lên, kết giới giao động, nhưng sau tất cả, nó cũng không thể bị cắt.
Dạ Vị Ương đuổi theo, lúc này mới nhận ra nàng không thể lao ra khỏi kết giới.
“Hèn hạ.” Giọng nói lạnh lùng và tàn nhẫn như kim loại vang lên trong khoảng không.
Dạ Vị Ương thi triển Kiếm Dực, oanh kích liên tục, nhưng kết giới quang mô từ đầu đến cuối tuy có hỗn loạn nhưng vẫn không vỡ.
Trong một lúc, nàng không thể lao ra ngoài.
......
Lâm Bắc Thần đứng ở trước cửa thần điện, nhìn đống hài cốt cùng huyết dịch chưa khô hết trên quảng trường, trong lòng cũng dấy lên một nổi sợ hãi.
Suýt chút nữa là mắc một sai lầm lớn, giống như dự đoán trước đây của hắn, bọn Tần chủ tế quả nhiên bị vây trong Tương Chiến kết giới ở Thần vực, phải mau đi cứu bọn họ ra.
Trong lòng Lâm Bắc Thần nghĩ, nhưng lo lắng sau khi hắn rời đi sẽ bị kẻ trộm giấu mặt lợi dụng cơ hội tấn công, sư nương và Hải lão nhân không ra tay, một mình Tiêu Bính Cam thì có chút khó khăn, còn nếu sử dụng danh tính của Lâm Bắc Thần một lần nữa, thi triển Kiếm Dực dễ thương kia thì tất cả mọi người sẽ biết hắn là nam tử cởi chuồng đại tông sư kia...
Vậy chẳng phải là quá xấu hổ sao.
Hắn hơi cân nhắc, trong đầu đột nhiên nảy ra một giải pháp.
“Thiếu chút nữa quên mất tính năng này... He he.” Hắn ngay lập tức triệu tập điện thoại.
Mặc dù không có thời gian tự mình đi phá lớp màng kia, thả bọn người Tần chủ tế ra, nhưng ta có thể dùng điểm phát sóng WIFI di động để truyền sức mạnh của đôi cánh nhỏ xinh xắn qua.
Nhắc tới thì cũng thật là kì lạ, theo lý mà nói, hai người Tần chủ tế cùng Dạ Vị Ương cũng có thể thi triển sức mạnh Kiếm Dực của Chủ Quân Tí Hộ Chi Quang và tự mình xuyên thủng tầng mô kia chứ, tại sao bây giờ vẫn không thấy?
Hỏng bét, chẳng lẽ cả hai đều bị đánh chết rồi?
Đầu óc Lâm Bắc Thần quay cuồng, đột nhiên có chút lo lắng và bối rối, hắn vội vàng mở điểm phát WIFI di động lên tìm kiếm các tín hiệu có thể kết nối, nhất thời một loạt cái tên hiện ra, Tiêu Bính Cam, Trương Thiến, Lâm Mỹ Nhi, Kim Khả, Mạnh Vân, Hàn Thư Nhan, Thượng Quan Phi...
Đợi đã? Cái quái gì đây? Tại sao ta lại không biết tên vài người trong này? Rõ ràng chỉ những người vô cùng tin tưởng ta, có quan hệ tốt mới tìm được mà.
Lâm Bắc Thần sờ cằm, suy nghĩ trong chốc lát, đột nhiên nhận ra, đây đều là nữ tế tư của thần điện?
Trước đó Tiêu Bính Cam có ‘cải trang’ thành hắn, ở thần điện điên cuồng chiến đấu, thề sống chết bảo vệ thần điện, thoáng cái làm các nữ tế tư chưa trải sự đời cảm động rơi nước mắt, hoàn toàn trở thành người hâm mộ hắn.