Kiếm Tiên Ở Đây (Bản Dịch Full)

Chương 744 - Chương 744: Tượng Thần Sống Lại

Chương 744: Tượng thần sống lại

Các nữ tế tư của thần điện cuối cùng cũng từ trạng thái hồn bay phách lạc dần tỉnh táo lại, nhìn đi nhìn lại giữa Lâm Bắc Thần và Liên Sơn tiên sinh, cuối cùng yên vị trên người Lâm Bắc Thần.

Đây là khí tức mà các nàng rất quen, là khí tức mà bọn họ từng cảm nhận được từ Kiếm Chi Chủ Quân miện hạ, cho nên nói, tất cả những hành động trước đây của Liên Sơn tiên sinh đều là giả truyền thần chỉ? Trong tròng mắt các nữ tế tư dần có sắc thái.

Liên Sơn tiên sinh ngửa mặt lên trời cười to.

“Nghiệt chướng, cho dù ngươi có bắt chước giống hơn nữa thì có thể làm được gì chứ? Vẫn muốn lừa dối sao? Hôm nay ta nhân danh Kiếm Chi Chủ Quân miện hạ giết chết ngươi...Chủ Quân Tí Hộ Chi Quang, giết!”

Giọng nói vang lên, Thần Dụ thứ hai trong tay Liên Sơn tiên sinh hóa thành một đạo quang mang màu bạc mênh mông, ngưng tụ thành bốn Kiếm Dực màu bạc, chậm rãi giương ra sau lưng Liên Sơn tiên sinh.

Cánh giương trăm mét, thần uy lầm lẫm lấp đầy thiên địa, tung ra vạn đạo minh huy.

Nếu Lâm Bắc Thần không biết thứ chó này giả truyền thánh chỉ thì không chừng hắn cũng sẽ bị cảnh tượng sống động này đánh lừa mất, giả bộ quá giống, Vệ thị tính cả Nguỵ Thần phía sau bọn họ thật sự đã tính kế từ lâu, chẳng trách cẩu nữ thần Kiếm Tuyết Vô Danh lúc nãy lại nói phiền phức lần này có chút lớn.

“Lâm Bắc Thần, tên phản đồ của Chủ Quân miện hạ, chấp nhận xét xử đi.” Kiếm Dực sau lưng Liên Sơn tiên sinh rung lên, hàng ngàn hào quang kiếm khí tỏa ra, quét về phía Lâm Bắc Thần, ngay cả đám người Thôi Hạo, Đinh Tam Thạch ở phía trước thần điện bên dưới cũng đều bị bao trùm.

“Chỉ là Kiếm Dực mà thôi, bắt chước bừa, chứng minh được gì chứ.” Lâm Bắc Thần cười nhạt, lập tức giơ tay ném Thần Dụ trong tay ra.

Cuộn Thần Dụ kia hóa thành hàng chục đường kiếm quang thần thánh, lượn một vòng trong hư không rồi bay vụt xuống dưới, rơi vào trong bức tượng Kiếm Chi Chủ Quân trên quảng trường bên dưới thần điện.

Ngay sau đó, một điều gì đó khó tin đã xảy ra, mười tôn tượng thần Kiếm Chi Chủ Quân được tạc bằng đá này đột nhiên tỏa sáng rực rỡ, trên người hiện ra đường nét lấp lánh, một loạt thần văn chất phác cổ xưa lưu chuyển ngân quang, chợt mở mắt ra, trong con ngươi phun ra ngân quang.

Keng keng keng!

Kiếm đá bên hông cũng bất ngờ được rút ra khỏi vỏ, thân kiếm lóe lên những tầng ánh sáng thần thánh, giống như ánh sáng của thần khí đến từ Thần giới.

“Bối Thần Giả... giết!” Mười tôn tượng thần bay lên trời, hướng về phía Liên Sơn tiên sinh.

Kiếm quang xẹt qua đầy trời lập tức bị mười tôn tượng thần đánh nát.

“Tượng thần miện hạ sống lại rồi.” Các nữ tế tư xinh đẹp vừa khiếp sợ vừa phấn khích hô lên.

Trong tượng thần này ẩn chứa sức mạnh của những lời cầu nguyện và niềm tin thành kính từ đan ở Vân Mộng thành trong nhiều thập kỷ, đương nhiên không thể bị Tà Thần điều khiển.

Cảnh tượng này đã nói lên tất cả, tín ngưỡng của các nàng lại lần nữa trở lại. Ầm ầm!

Tiếng động vang lên liên tục, truyền đi hàng trăm dặm.

Mười tôn tượng thần bay lên trời, giống như một phân thân của Kiếm Chi Chủ Quân miện hạ, thạch kiếm trong tay xuyên qua hư không, chém bể kiếm khí vô tận từ Kiếm Dực sau lưng Liên Sơn tiên sinh, chết chóc bao trùm bốn phương tám hướng.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Hư không chấn động, Liên Sơn tiên sinh một tay cầm thần vực, một tay nặn ra kiếm ấn, bốn đôi Kiếm Dực sau lưng vung vẩy, kiếm quang cuốn qua đầy trời, thần uy nổi bật, giữa lúc bị chém chúng đã biến thành kiếm quang màu bạc cực lớn, chém trời chém đất.

Không khí nhưng từng đợt khí gạt ra hai bên.

Ầm ầm ầm!

Từng tôn tượng thần bị chém bay, rồi lại hoá thành lưu quang xông lên, năng lượng khủng khiếp bạo phát, không ngừng ầm ầm trong hư không.

Năng lượng màu trắng bạc bùng lên tứ phía, giống như từng chùm pháo hoa màu bạc nở rộ trên bầu trời, làm người khác loá mắt, giống như những vì sao vỡ tan trong hư không, phóng ra một loại hủy diệt hấp dẫn, cường giả như Thôi Hạo và Đinh Tam Thạch cũng hiện ra biểu tình ngưng đọng, đây không còn là cục diện mà họ có thể xen vào nữa, bởi vì đây là trận chiến của các vị thần, là trận chiến giữa thần linh.

Nếu không phải hai bên giao chiến đều có ý thức trấn áp hậu quả để tránh cho thần điện bị liên luỵ thì có khi toàn bộ thần điện trên núi thậm chí cả Vân Mộng thành đều đã trở thành một đống đổ nát rồi. Là Tà Thần dạng gì mà có thể cùng tượng thần phân thân của Kiếm Chi Chủ Quân miện hạ chiến đấu trong thời gian dài như vậy? Hai cường giả cấp đại tông sư đều nghi ngờ khó hiểu.

Lâm Bắc Thần nhìn mười đại tượng thần hợp lại chiến đấu với Liên Sơn tiên sinh, không kiềm được mà gửi một tin nhắn wechat: “Thế nào, làm được không? Mười đánh một là còn không được à?”

“Thần ca ca không nên gấp gáp.”

Kiếm Tuyết Vô Danh trả lời: “Đó là Tà Thần thật hạ xuống hạ giới cho nên khó đối phó.”

Lâm Bắc Thần nhìn tin nhắn, trong lòng chợt căng thẳng, nói: “Đợi chút, tình hình của Kiếm Chi Chủ Quân miện hạ thế nào rồi? Không phải là không giải quyết được đấy chứ?”

“Làm sao có thể?” Kiếm Tuyết Vô Danh từ chối thẳng thừng.

Nàng gửi một tin nhắn, nói: “Kiếm Chi Chủ Quân miện hạ chính là đại thần số một của Thần giới, anh minh thần vũ, thánh thiện vô song, chẳng qua là mới vừa hồi phục sau cuộc chiến đại nạn quét qua toàn bộ Thần giới, giết chết hơn một ngàn tên thần vương của đối thủ, mấy triệu thần sĩ, cứu được thế giới này cho nên lúc này có hơi kiệt sức một chút mà thôi, nhưng mà có ngươi dâng lên thần thảo và đang trong quá trình phục hồi, lúc này không giết đối thủ ngay mà chỉ muốn mượn việc này quan sát lai lịch của Tà Thần để có thể quét sạch tất cả thế lực tà ác sau lưng hắn!”

Lâm Bắc Thần vừa nghe xong liền cảm thấy vô cùng kính nể.

“Kiếm Chi Chủ Quân đại thần không hổ là tín ngưỡng của kiếm.” Hắn nói.

Bình Luận (0)
Comment