“Hai viên Huyền thạch này trực tiếp khiến ta quay trở về cảnh giới võ sĩ cấp 8.” Lâm Bắc Thần vui mừng quá đỗi.
Chẳng trách Huyền thạch lại trân quý đến như vậy, thật sự phải dùng thì mới biết được
“Ha ha ha, trong nhà có mỏ đúng là sung sướng mà.”
“Ta cứ kiếm tiền kiếm tiền, đến nỗi không biết phải tiêu vào đâu, tay trái của tôi là một chiếc Nokia, tay phải là một con Motorola, ta chuyển vùng liên lạc với Tiểu Linh Thông, một đêm đổi một số điện thoại, ha ha, chỉ có bảo mỗi tôi đã mời, một quét nhà một nấu cơm một làm mẹ, khẩu hiệu của chúng ta đầu tiên là phát tài, sau đó chính là nối dõi tông đường...” Lâm Bắc Thần phấn khích đến nỗi hát những bài ca lưu hành trên mạng bộc lộ tuổi tác.
Hắn đắc ý một lúc rồi mới thu liễm tâm tư, tiếp tục tu hành.
Lâm Bắc Thần giống như vơ cái bắp cải trên đường phố, hắn tiện tay cầm lấy hai viên Huyền thạch ở bên cạnh, vận chuyển thuật ngưng tụ Huyền khí Cao Cấp để tiếp tục tu luyện.
Sau khi trôi qua nửa nén nhang.
“Max cấp rồi.” Hắn mở to mắt ra, trong ánh mắt lộ vẻ hài lòng.
Cảnh giới võ sư max cấp.
Sau đây chắc là thức tỉnh Huyền khí tiến vào trong cảnh giới võ sư.
Vấn đề đã xuất hiện.
Muốn thức tỉnh Huyền khí thì phải cần sự chúc phúc của Kiếm Chi Chủ Quân bệ hạ.
Tượng thần của Vân Mộng thành đều đã bị Hải tộc bá chiếm hết cả. Theo lý mà nói thì Thần Linh bệ hạ đã không còn ở khu phục vụ nữa. Còn có thể ban phước không nhỉ?
Lâm Bắc Thần bật điện thoại lên, bấm vào mở Wechat.
Tinh tinh tinh.
Mỗi chuỗi tin nhắn như pháo hoa tự động đùng đoàng nổ ra.
“Người đâu?”
“Thần ca ca, ngươi không sao chứ?”
“Còn chưa tỉnh à?”
“Đệ đệ, thân thể của ngươi có chút yếu đuối, mới lên sàn một lần đã...”
“Gần ba mươi ngày rồi đấy...”
“Tức giận à? Không quan tâm ta ư?”
“Wow, sáu mươi ngày rồi, Thần ca ca, người ta sai rồi, nhanh xuất hiện đi...”
“Thần quả Trọng Lâu vẫn còn, ngươi ra giá đi...”
“Đệ đệ đáng ghét, đừng giả chết nữa...”
“Tin nhắn đã được thu hồi.”
“Tin nhắn đã được thu hồi.”
“Tin nhắn đã được thu hồi.”
“Tỉnh rồi thì liên lạc với ta, có chuyện quan trọng...”
“Ngày thứ tám mươi chín, đừng nói ngươi chầu trời rồi nhé?”
“Bỏ đi, ta lập cho ngươi cái bia, thuận tiện đặt cho con chó trắng chân ngắn mà ta nuôi cái tên là Lâm Bắc Thần, nhìn nó để tưởng nhớ đệ đệ đáng ghét đã mất của ta...”
Tất cả đều là tin nhắn do Kiếm Tuyết Vô Danh gửi đến.
Ôi chao.
Đồ nữ thần chó chết này xem ra có vẻ rất quan tâm mình.
Có điều không biết quan tâm mình hay là để ý tiền của mình đây.
Lâm Bắc Thần một phát đọc song tất cả tin nhắn mà Kiếm Tuyết Vô Danh gửi, hắn chỉ trả lời đúng một ba chữ.
“Có đó không?”
Trong tích tách, Kiếm Tuyết Vô Danh đã trực tiếp trả lời.
“Đây đây đây đây... Thần ca ca à, ngươi dọa chết bà đây rồi, ta còn tưởng rằng ngươi sức cùng lực kiệt chứ, bây giờ sao rồi, không có việc gì chứ?”
Lâm Bắc Thần: ???
Excuse me, tốt xấu gì ngươi cũng là một nữ thần.
Cho dù là nữ thần thực tập thì cũng không nên thô lỗ như vậy có được hay không.
Sức cùng lực kiệt là lời mà một đứa con gái như ngươi nên nói ra sao?
Đó chính là lời mà một đứa công tử ăn chơi trác táng vô liêm sỉ như ta mới
lên nói nhé?
Hơn nữa ngươi cũng đâu có loại chức năng này.
Nếu như không phải ban đầu bất cẩn video call nói chuyện một lần, có lẽ Lâm Bắc Thần thật sự sẽ cho rằng đầu bên kia điện thoại là một em gái ngốc nghếch vô cùng, không phải lừa đảo trên mạng đều như vậy sao?
“Nói chuyện chính ta, ta lại tiếp tục muốn trùng tu rồi, bây giờ vừa mới đến ngưỡng cửa của cảnh giới võ sư, cần phải thức tỉnh Huyền khí, cho nên ta muốn nghĩ cách liên lạc với đại thần Kiếm Chu Chủ Quân để người ấy ban phước giúp ta, tốt nhất là có thể thức tỉnh loại Huyền khí hệ thủy trong lần đầu tiên, đấm đá chém giết thật sự là cực kỳ nhàm chán, ta muốn làm một người tốt mang bình tế thế trị liệu đau đớn kia!”
Lâm Bắc Thần gọn lẹ bày tỏ toàn bộ khẩn cầu của bản thân. Ngọn lửa Tinh Thần thật sự là không ổn định cho lắm.
Thuộc tính thiêu đốt y phục 100% này đúng là khiến người ta lúng túng, vẫn là Nãi Hoàn thuật của hệ thủy dễ dùng hơn.
Sau này bản thân phải đi theo con đường thần côn.
Thủy Hoàn thuật chữa trị vô địch, thu hoạch rau hẹ... à không, đức tin mới là lựa chọn tốt nhất.
......
Tại thế giới nào đó.
Trong một trang viên mới vừa tu sửa.
Thần điện phát ra ánh sáng lấp lánh.
Kiếm Tuyết Vô Danh liếc nhìn đại diện rộng thênh thang bao la, trên gương mặt giảo hoạt xinh đẹp vô song kia lộ ra một tia lúng túng.
Bất Tử Tuyền Thủy đã sớm không còn nữa.
Nếu như là Xích Chu Quả... trước mắt đoán là tạm thời cũng không tìm thấy được.
“E rằng có chút khó khăn, trong thần khố của Kiếm Chi Chủ Quân thì Bất Tử Tuyền Thủy và Xích Chu Quả đã không còn hàng tồn nữa, không bằng bằng thế này đi...”
Nàng tiện tay khoác một chiếc áo choàng lên thân hình trắng nõn nuột nàng kia, sau đó đi ra bên ngoài thần điện thong dong bước đi vài bước, ánh mắt liếc nhìn xung quanh cuối cùng từ trong đống bùn đất còn sót lại lúc thợ thủ công của Bưu Thần Hệ tu sửa thần điện nắm lấy một cái.
Sau đó Kiếm Tuyết Vô Danh trả lời tin nhắn của Lâm Bắc Thần: “Đại thần Kiếm Chi Chủ Quân nói lần này có thể ban cho ngươi một loại thuộc tính Huyền khí càng thần bí càng cường đại hơn, ngươi có muốn thử không?”
“Càng thần bí càng cường đại ư? Là thuộc tính lôi? Thuộc tính điện? Thuộc tính thời gian? Hay là thuộc tính không gian?”
Hệ thống siêu dẫn mini của kỳ lân đời thứ tám chấn động không ngừng. Cho dù cách một thế giới thì nàng cũng có thể cảm nhận được sự kích động của đệ đệ đáng ghét kia.
Tin nhắn tiếp tục được truyền đến.
“Chậc, tất cả đều không phải, vấn đề không phải là nó có mạnh hay không! Mà nó thật sự là loại, cái loại vô cùng hiếm thấy đấy... Thuộc tính của nó thì rất phổ biến, lực lượng của nó có thể chấn động quần sơn, vừa giống như nham thạch, lại vừa có thể vô cùng mềm mại, rất khó tưởng tượng nổi ra, tiếc là đại thần Kiếm Chi Chủ Quân rất trân quý nó cho nên ta cũng không nhìn thấy được nhiều...”
Kiếm Tuyết Vô Danh xoắn xuýt việc dùng từ để trả lời câu hỏi của Lâm Bắc Thần.
Đồng thời nàng thi chuyển thần thuật truyền tải thuộc tính thổ kia xuống.