"Ca à, ta vẫn còn chưa chơi thoả thích, sao ngươi đã đuổi bọn ta ra ngoài rồi?"
Tiêu Bính Cam định thần lại, nhìn thấy Lâm Bắc Thần thì giống như cậu học sinh nhỏ bị cha mẹ lấy mất điện thoại cấm chơi game, trong mắt tràn đầy oán hận nói: “Ta còn muốn chơi nữa.”
"Ngươi đã đột phá đến Hoàng Kim Kiếm Cốt rồi à?"
Lâm Bắc Thần nhìn tên tiểu mập một lượt từ trên xuống dưới.
"Đúng vậy, trong ảo trận tu luyện có một con quái vật khổng lồ tên là Goblin, sức mạnh vô hạn, nhưng chỉ số thông minh của nó chỉ giống như loài sinh vật ngu ngốc mà ngươi đã từng nói qua. Ta đã đánh nhau với bọn chúng. Sau khi đánh chết một trăm con Goblin khổng lồ, ta đã bước vào cảnh giới mới của Vô Tương Kiếm Cốt... "
Tiêu Bính Cam giống như khoe cái mình tưởng là mới lạ nói. Lâm Bắc Thần há hốc mồm.
Thật đúng là nhân tài con mẹ nó.
Tên này mới là một kẻ xuyên không, đúng chứ?
Mới tiến vào một lần, những cái khác không nói, ngay cả tên của con quái vật ải thứ nhất cũng nhớ được.
Hơn nữa còn tìm thấy phương thức tu luyện phù hợp với mình.
Cho nên nói, ngoài ăn chùa ăn chậc, hết ăn lại uống ra thì tên tiểu béo trắng trẻo này còn là một cao thủ game tâm tư cẩn thận?
"Chơi game vừa phải...phi, tu luyện vừa phải, kết hợp tu luyện và nghỉ ngơi."
Lâm Bắc Thần trầm mặc một hồi lâu mới nói: "Hơn nữa, qua môi trường tu luyện, chỉ có thể tu luyện thân thể và kỹ năng, không thể nào nâng cao Huyền khí. Tiếp theo đây, các ngươi phải thay đổi phương thức tu luyện."
Hắn nhìn về phía những người khác.
Trải qua hai mươi bốn ngày chém giết rèn luyện trong thế giới game, khí thế của mười hai người chuẩn bị chiến đầu này đều đã thăng hoa đến tột độ.
Từ giữa lông mày của bọn họ phát ra một loại sát khí kiên cường trước giờ chưa từng thấy, ánh mắt sắc bén, giống như thần chết giết chóc giữa trần thế.
Ầm ầm!
Sở Ngân song quyền đập vào nhau, nói: "Nói như vậy, trong ảo trận tu luyện đã qua 24 ngày, nhưng trong thế giới hiện thực mới chỉ qua hai ngày thôi sao?”
Lâm Bắc Thần gật đầu.
"Không hổ là ảo trận tu luyện do Kiếm Chi Chủ Quân ban tặng."
"Ta đã đột phá một tiểu cảnh giới rồi."
"Mặc dù rất mệt, cũng rất nguy hiểm, nhưng thu hoạch cực lớn."
Phan Nguy Mẫn và Lưu Khải Hải cũng phát ra tiếng cảm khái từ tận linh hồn.
Người ta đồn đại rằng trong một số đế quốc và tông môn cấp cao của Đông Đạo Chân Châu cũng tồn tại những thứ đại loại như ảo trận tu luyện, bí cảnh, hệ thống tấn công được các thiên tài sử dụng để tu luyện, không ngờ rằng hôm nay bọn họ lại được trải nghiệm.
Đây đều là nhờ vào hào quang của Lâm đại thiếu.
Ánh mắt của các tuyển thủ nhìn Lâm Bắc Thần đột nhiên lại thay đổi rồi.
"Chư vị, đừng nói chuyện phiếm nữa, tranh thủ thời gian tu luyện đi, Huyền thạch cung ứng không giới hạn, luyện càng đổ nhiều mồ hôi thì khi chiến đấu càng ít đổ máu, vì Vân Mộng thành, cho dù giây phút sau phải tẩu hỏa nhập ma, bại não, nhồi máu cơ tim, chúng ta cũng phải chiến đấu!"
Lâm Bắc Thần điên cuồng đánh máu gà. Nhưng mọi người vẫn khăng khăng thích ăn món này.
Lập tức cầm Huyền thạch tiến vào trong tĩnh thất đã được chuẩn bị sẵn cho mình, bắt đầu không tiếc giá nào, tranh thủ từng giây để tu luyện.
Bọn họ thậm chí còn không thèm quan tâm hỏi thăm tung tích của ba người Tần Khứ Y.
Ồ.
Ba người này thực sự không có cảm giác tồn tại.
"Tu luyện Huyền khí trong một ngày rưỡi, nửa ngày còn lại, lại tiến vào thế giới trò chơi Lost Castle đánh quái vật luyện chiến kỹ. Đây là cách sắp xếp hợp lý nhất mà ta có thể nghĩ ra được."
"Còn trận đại chiến giữa hai tộc tiếp theo đây sẽ được chia thành năm trận. Ta xuất chiến một trận, những người khác, tới lúc đó phải dựa vào thực lực mà sắp xếp. Trò chơi Lost Castle có thể đọc được biểu hiện của bọn họ trong game, trên cơ sở phù hợp với chiến lực thực tế. Dựa trên xếp hạng dữ liệu của nó, trực tiếp lựa chọn kẻ mạnh nhất là được."
Lâm Bắc Thần suy đi nghĩ lại, dần dần nảy ra ý tưởng.
Hắn đang định tiếp tục hấp thụ năng lượng Huyền thạch, đột nhiên—
"Đinh đông, đơn hàng của bạn đã được giao, xin hỏi có muốn ký nhận ngay hay không?"
Âm nhắc nhở hậu cần của APP Tabao trên điện thoại vang lên trong đầu.
Lâm Bắc Thần lập tức vui mừng khôn xiết.
Súng ống đạn dược mà ta mua, cuối cùng đã tới rồi sao?
Hắn mở điện thoại ra liếc nhìn, quả nhiên là hai khẩu súng 98K và kiểu 69 mà hắn đặt mua trước đó đã đến rồi.
"Đến thật đúng lúc."
Lâm Bắc Thần không chút do dự lựa chọn ‘lập tức ký nhận’. Hình ảnh quen thuộc xuất hiện.
Trong tĩnh thất, một hố đen có đường kính khoảng một mét xuất hiện trên không trung, giống như một vòng xoáy nước, sau đó hai cây gậy dài từ trong hố đen rơi xuống, đến trước mặt Lâm Bắc Thần.
Nòng 98K đen nhánh, thân súng màu vàng cam đi kèm với bốn ống kính phóng đại.
Cầm vào tay cực nặng.
Quả nhiên là hung khí của nhân gian, nặng đến 4.000 kg.
May mắn thay, trọng lượng như vậy đối với Lâm Bắc Thần mà nói, hoàn toàn không là gì cả.
Còn pháo hoả tiễn của kiểu 69 thoạt nhìn trông rất đơn giản, giống như một cái gậy nhóm lửa mang theo ống, trọng lượng còn nặng hơn cả 98K, khoảng 5000 kg, đi kèm với sáu vỏ đạn rỗng luân phiên.
Giống như Tuyết Vực Chi Ưng.
Các binh khí hạng nặng này cần phải truyền đủ Huyền khí mới có thể tạo thành đạn và đạn pháo để bắn ra giết địch.
Sau nhiều lần thử, Lâm Bắc Thần đã nhanh chóng có được đáp án trong lòng.
Đạn do 98K sinh ra đáp ứng yêu cầu bắn súng, vừa hay bây giờ cường độ Huyền khí của hắn đang ở cảnh giới tông sư võ đạo cấp 2.
Nếu lấy ‘sức mạnh của một Lâm Bắc Thần’ làm đơn vị, thì lượng Huyền khí yêu cầu của kiểu 69 kia lại là ‘sức mạnh của năm Lâm Bắc Thần’.
Điều này thật là xấu hổ.
Nói cách khác, bắn một phát 98K, hắn sẽ mất tất cả Huyền khí.
Còn bắn một phát kiểu 69 lại yêu cầu hắn xuất ra năm lần toàn lực.
Có thể thấy rằng giữa bắn pháo và bắn súng ngắn có một khoảng cách rất lớn.
May mắn thay, hiện tại Lâm Bắc Thần có Huyền thạch, có thể thay thế Huyền khí của mình truyền vào.
"Vẫn còn hai tên nội gián chưa giết. Thời gian ba ngày sắp đến. Vừa hay có thể thử 98K trước, cho Hải tộc một niềm vui bất ngờ."
Lâm Bắc Thần cầm súng xuống núi.