Kiếm Tiên Ở Đây (Bản Dịch Full)

Chương 803 - Chương 803: Kẻ Thù Mạnh Nhất!

Chương 803: Kẻ thù mạnh nhất!

Phía đối diện.

Hắc Lãng Vô Nhai ngồi vững vàng trên Điếu Ngư Đài, màn mắt quả thực có thể nhỏ ra nước.

Hắn có nằm mơ cũng không ngờ rằng, trận chiến thứ hai lại có một kết cục như vậy.

Lão già ham mê tửu sắc ăn chơi trác táng kia, không ngờ lại sở hữu chiến lực đáng kinh ngạc như vậy— Thực lực của Thiên Trọng Ảnh chắc chắn không hề yếu, cũng không có chút bất cẩn, nhưng ngay cả một kiếm của Lăng Thái Hư cũng không thể cản được.

Cục thế trong nháy mắt đã thay đổi đột ngột.

Nếu thua thêm một trận nữa, vậy thì hôm nay mình và Hải tộc sẽ bị đóng đinh trên cái cột của sự xấu hổ.

Còn các cường giả khác của Hải tộc cũng đều sửng sốt.

Vốn dĩ cảm thấy trận chiến hôm nay là một trận chiến trấn áp tuyệt đối đối với các tiện chủng của Nhân tộc đáng thương.

Ai mà biết rằng hai trận thua cả hai.

Ngược lại bị tát vào mặt.

Người của sứ đoàn đế quốc Cực Quang cũng lộ ra vẻ kinh ngạc và sửng sốt.

Đánh giá từ tin tức tổng hợp về các phương diện trước trận chiến có thể thấy rằng, trận chiến hôm nay có lẽ là một sự tra tấn và sỉ nhục đã được lên kế hoạch từ lâu của Hải tộc đối với người Bắc Hải.

Nhưng bây giờ lại để cho bọn họ nhìn thấy được được sự kiên cường đáng sợ của người Bắc Hải.

Thân là kẻ thù cũ, trong lòng bọn họ cũng cảm thấy khó chịu. Còn Ngu Thân Vương lại khẽ lắc đầu.

Hải tộc vẫn còn quá ngây thơ.

Tự cho rằng mình đã nghiên cứu rất nhiều về Nhân tộc của đế quốc lục địa, rất hiểu rõ về đế quốc Bắc Hải, nhưng trên thực tế, sự kiêu ngạo và cảm giác ưu việt đã ăn sâu vào xương cốt, khiến bọn họ trước giờ luôn quen thói cao cao tại thượng, tự cho mình là đúng.

Ví dụ, Hải tộc chắc chắn đã thu thập thông tin liên quan đến Lăng Thái Hư.

Nhưng hiển nhiên những gì mà bọn họ thu thập được chỉ là bề ngoài.

Vốn không thực sự khai quật được nỗi kinh hoàng thực sự của vị chiến thần năm xưa gửi thân trong chốn hồng trần này.

Ánh mắt của Ngu Thân Vương nhìn chằm chằm vào Lăng Thái Hư.

Trong lòng ông ta có một cảm giác rất kỳ lạ.

Vị chiến thần tung hoành chiến trường năm xưa, dụng binh như thần, bất khả chiến bại, trên người ông ta đã nảy sinh sự thay đổi đặc biệt nào đó.

Dường như hoàn toàn phủ nhận thân phận chiến thần của mình.

Bắt đầu đi trên một con đường mới.

Cho nên nói, sự việc năm đó rốt cuộc đã ảnh hưởng như thế nào đến ông ta?

Chiến thần suy nghĩ lại, rốt cuộc có kết luận như thế nào chứ?

Ông ta đang dùng hành động của mình để thử nghiệm thực tiễn mới sao?

Ngu Thân Vương luôn duy trì đầy đủ sự tôn trọng đối với kẻ thù lớn nhất một thời của đế quốc này.

Còn chính vào lúc này——

Bùm!

Khí tức uy áp quả quyết cay nghiệt bay vút lên trời, ngay lập tức tràn ngập khắp bốn phương, bao trùm toàn bộ quảng trường, như thể thần chết từ dưới địa ngục bò lên trong ngày tận thế, chuẩn bị thu hoạch tất cả sinh mệnh và linh hồn.

Huyền khí biển đen tối điên cuồng trào dâng giống như quỷ U Minh. Thân hình của Hắc Lãng Vô Nhai nặng nề đáp xuống võ đài.

Hắn giơ ngón tay chỉ vào Lâm Bắc Thần.

"Trận chiến thứ ba, ta và ngươi."

Giọng nói lạnh lùng giống như hai mảnh Huyền băng vạn năm đang cọ xát vào nhau. Khiến mỗi một người nghe thấy giọng nói này đều không khỏi rùng mình.

Lâm Bắc Thần hít một hơi thật sâu.

Hắn lấy lại 98K từ trong tay của Tiêu Bính Cam.

"Tiểu Cơ, dùng chức năng quét mã QR, quét con cá mập lớn này cho ta."

Hắn hạ lệnh ở trong đầu.

Trận chiến này, chắc chắn hắn phải đích thân xuất trận.

Cho nên, để thận trọng, Lâm Bắc Thần quyết định hoàn thành quá trình quét trước khi bước lên võ đài.

Bằng không, lỡ như bước lên võ đài, đồ chó Hắc Lãng Vô Nhai này, trực tiếp không biết xấu hổ mà tiên thủ hạ vi cường*, e rằng mình đến cả cơ hội quét cũng không có.

(*ra tay trước sẽ có lợi thế)

Ngay sau đó, kết quả quét hình đã ra lò——

"Hắc Lãng Vô Nhai, tộc trưởng Sa Khắc tộc ở Tây Hải Đình, 98 tuổi, độ tuổi đỉnh phong, thuộc tính Huyền khí Phong Bạo Hắc Ám, tu vi cảnh giới đại tông sư võ đạo cấp tám đỉnh phong..."

"Sở trưởng vũ khí, song quyền, ám lân..." "Kỹ năng chiến đấu chính Phá Hải Cường Sát Quyền, Song Long Giảo Sát Quyền, Ám Lân Phong Bạo, tất sát kỹ Long Môn Nhất Quyền, U Ám Chi Lân..."

"Nhược điểm: khoảnh khắc ám lân bộc phát, sau khi thi triển một quyền Long Môn hai mươi nhịp thở..."

Lâm Bắc Thần liếc nhìn, ngay lập tức hiểu rõ trong lòng.

Hắn cắn một viên Lục Vị Thần Hoàng Hoàn dưới lưỡi, gật đầu với đám người Sở Ngân, sau đó từng bước đi về phía võ đài.

Đi rất chậm.

Bởi hắn vừa đi vừa gửi tin nhắn WeChat.

"Ngươi có chắc là Kiếm Chi Chủ Quân miện hạ không có cách nào ra tay tương trợ không?”

Hắn hỏi Kiếm Tuyết Vô Danh lại một lần nữa trên WeChat.

"Thật đấy, Thần ca ca, không phải ta không nói giúp ngươi, mà là bây giờ, các ngươi đang ở trong khu vực bị Hải thần chiếm giữ. Ngay cả Vân Mộng thần điện cũng bị chiếm đóng. Tín hiệu bất đồng. Thần lực của Kiếm Chi Chủ Quân miện hạ không thể nào truyền xuống.”

Thông tin của Kiếm Tuyết Vô Danh có vẻ rất thẳng thắn.

"Vậy nếu như ta bị người ta đánh chết, các ngươi cũng không quan tâm sao?"

Lâm Bắc Thần quyết định lấy cái chết uy hiếp thử xem.

"Kiếm Chi Chủ Quân miện hạ đang thử nói chuyện với Hải Thần, hy vọng có thể cứu ngươi một mạng..."

Kiếm Tuyết Vô Danh nói.

"Ờ... mối quan hệ giữa miện hạ và Hải Thần như thế nào?" Trong lòng của Lâm Bắc Thần đã lóe lên một tia hy vọng.

"Nói thế nào nhỉ......"

Kiếm Tuyết Vô Danh do dự một chút rồi nói: "Đã từng đánh nhau mấy lần, bất phân thắng bại."

Lâm Bắc Thần:?

"Ngươi nói Kiếm Chi Chủ Quân thương xót, đừng nhắc tên ta với Hải Thần đại nhân có được không? Xin hãy buông tha cho ta."

Hắn trực tiếp gửi tin nhắn.

"Đừng khóc tang như vậy nữa, vẫn có hi vọng, tóm lại ngươi cứ yên tâm đi, ta đang giúp ngươi nghĩ cách, ngươi có thể cẩu thả bao lâu thì cứ cẩu thả, đừng vội tặng đầu người...người ta thực sự không muốn ngươi chết."

Kiếm Tuyết Vô Danh không yên tâm dặn dò nói.

Bình Luận (0)
Comment