“Ngao ngao...”
Hai con sói con Tiểu Nhị và Tiểu Tam sau khi tỉnh dậy lại bắt đầu bò vào lòng Lâm Bắc Thần, tìm sữa để uống.
Lâm Bắc Thần tải xuống sữa uống, tiếp tục cho chúng nó bú.
Hai con sói xanh tuy rằng thiên phú bình thường, cũng không có huyết mạch biến dị, nhưng dung mạo lại cực kỳ đáng yêu, quả thực so với Nhị Cáp khi còn bé còn khiến người ta yêu mến hơn nhiều.
Lâm Bắc Thần nhịn không được chụp mấy tấm ảnh khi đang cho chúng đó ăn.
“Wow, đúng là dễ thương quá đi.” Trong mắt Lâm Bắc Thần lấp lánh những ngôi sao nhỏ.
Suy nghĩ của hắn khẽ động.
Hình như con gái đều thích những động vật có lông đúng không?
Kiếp trước có người thông qua nuôi mèo nuôi chó thành công bắt chuyện với con gái người ta, cuối cùng còn ôm được mỹ nhân trở về.
Có nghiên cứu khoa học cho thấy rằng những người độc thân mà nuôi chó mèo càng dễ dàng giành được thiện cảm của người khác giới hơn những người không nuôi thú cưng, trong khi trên các trang mạng xã hội, những người thể hiện bản thân bằng cách đăng những hình ảnh của thú cưng dễ dàng có được người hâm mộ hơn so với những người chỉ đơn giản gửi mỗi ảnh của họ.
Lâm Bắc Thần lập tức không chút do dự bắt tay vào hành động, hắn bấm vào trang cá nhân của mình trên ứng dụng Mạng lưới Chân Ái liên tục đăng tải mấy tấm ảnh khi Tiểu Nhị và Tiểu Tam đang bú sữa.
Một chiêu này quả nhiên có hiệu quả.
Chỉ trong vòng vài phút đã nhận được bình luận ngay tắp lự.
Lâm Bắc Thần hưng phấn mở ra xem, vừa nhìn đã trở nên ngây ngốc.
“Ngươi còn nuôi hai con sói nhỏ sao? Ha ha, đặc trưng manh mối +1...”
Đó là bình luận của Ngũ Hải Chủ, sắc mặt Lâm Bắc Thần lập tức tối sầm lại.
Có nhầm lẫn gì không vậy?
Con gái độc thân bền vững lớn tuổi như này lại âm thầm dòm ngó mình sao?
Có nên kéo bà già điên này vào danh sách đen không nhỉ?
Ngay lúc giây phút suy nghĩ này hiện lên trong đầu hắn thì…
Tinh tinh.
Âm thanh hệ thống nhắc nhở của ứng dụng vang lên.
“Ngài nhận được lễ vật khen thưởng mới, xin chú ý kiểm tra.”
Một hộp thông báo nhảy ra.
Hửm?
Hắn bấm vào chỗ nhắc nhở liền nhìn thấy.
“Ngũ Hải Chi Chủ ban thưởng hai miếng cá khô sấy cho sủng vậy của ngài, xin hỏi có lập tức nhận hay không?”
Bên dưới còn có nút ấn nhận.
Đây đã là lần thứ hai Lâm Bắc Thần nhìn thấy cái nút này rồi.
Hắn trực tiếp gửi tin nhắn riêng cho bên kia để hỏi: “Ngươi có ý gì?”
Ngũ Hải Chi Chủ trả lời: “Chó sói xanh rất đáng yêu nên ta rất thích, cá sấy khô là để cho hai nhóc con đấy ăn chứ không phải cho ngươi, đừng hòng ăn bớt làm gì, bằng không để ta biết được thì ngươi sẽ chết rất thảm.”
Lâm Bắc Thần chửi thầm trong lòng một tiếng.
Nói cứ như ta không ăn bớt thì sẽ không chết thảm ở trong lòng ngươi ấy.
“Ngươi sẽ không hạ độc trong hai miếng cá đấy chứ?” Lâm Bắc Thần hỏi tiếp.
“Ta nhìn ra rồi.” Ngũ Hải Chi Chủ trả lời: “Ngươi chẳng những đê tiện mà còn sợ chết. Ta chính là Ngũ Hải Cộng Chủ, thần của biển cả, sao có thể làm ra loại chuyện đê tiện như này, đúng là lấy tâm của tiểu nhân đo lòng quân tử.”
Lâm Bắc Thần dùng ngón giữa xoa xoa mi tâm.
Có cần thiết phải thử xem cái rút này rốt cuộc là chức năng gì hay không.
Thật sự có thể mang vật phẩm thưởng ảo từ trong hệ thống đến thế giới hiện thực sao?
Chỉ cần giao lưu với cái ứng dụng này sớm hay muộn cũng phải từ từ tìm hiểu các chức năng khác nhau của nó.
Có Đái Tử Thuần tọa trấn chắc là sẽ không xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn đâu nhỉ?
Sau khi suy nghĩ một phen, Lâm Bắc Thần dũng cảm mở khung tin nhắn khen thưởng, chọn cách rút lấy.
Giây phút nhấn vào đó…
Tinh tinh.
Rút hàng thành công.
“Hàng hóa đã được chuyển đến không gian lưu trữ riêng tư của bạn, xin hãy chú ý kiểm tra.”
Thông báo hệ thống xuất hiện.
Không gian lưu trữ riêng tư của tôi?
Lâm Bắc Thần ngẩn ra, sau đó tâm linh mở ra Baidu Netdisk.
Kế đó chỉ thấy bên trong một cái lưới lưu trữ, quả nhiên đã xuất hiện hai con cá khô sấy đằng sau có biểu thị số lượng x2.
Hai con cá khô sấy trông rất vàng giòn, lại còn vô cùng ngon.
Lâm Bắc Thần trực tiếp tải cá khô từ baidu Netdisk, trên tay hắn xuất hiện một con cá vàng khô to bằng lòng bàn tay, mùi hương thoang thoảng tỏa ra, hắn thiếu chút nữa là cắn một miếng, may mà kiềm chế lại được.
Nguy hiểm thật, suýt nữa trở thành tội phạm tham ô rồi, con cá khô nhỏ này là người ta thưởng cho Tiểu Nhị và Tiểu Tam.
“Grao?”
“Ô ô ô…”
Hai con sói nhỏ còn thính hơn cả Lâm Bắc Thần, đánh hơi được mùi của cá khô thì lập tức nhào tới, liều lĩnh nhảy lên muốn ăn thịt, sau khi không với tới, lập tức dùng đôi mắt nhỏ nhàn nhạt tròn xoe, ra vẻ dễ thương gầm gầm về phía Lâm Bắc Thần.
“Đừng gấp, để ba quan sát một chút đã.” Lâm Bắc Thần trấn an, hắn cầm con cá khô trên tay, quan sát kỹ càng, có thể cảm nhận được trong con cá vàng nhỏ này ẩn chứa một thứ năng lượng rất đặc biệt, tựa như không tồn tại trong ngũ hành năng lượng.
Điều này làm hắn nghĩ đến Tiểu Thiên Tinh Tích Lộ Thảo mà Kiếm Tuyết Vô Danh trước đó từng ép mua ép bán.
Quang Tương chính là ăn được cái thứ đó nên mới có được dị năng ‘ẩn thân’ cùng ‘độc trong shit’, hơn nữa còn trở thành thú vương.
Con cá khô trước mặt này giống với đồ tới từ Thần giới, nếu như Tiểu Nhị và Tiểu Tam ăn được… Có thể cũng sẽ đột biến không?
Trong lòng Lâm Bắc Thần đột nhiên loé lên một tia mong đợi, nhưng nghĩ đến những tác dụng phụ ngắn hạn mà Quang Tương sau khi ăn cỏ kia, lần này Lâm Bắc Thần cẩn thận hơn, xé một chút xíu trên thân cá khô ra, sau đó lại chia thành hai miếng đưa cho Tiểu Nhị cùng Tiểu Tam.
Hai tiểu tử liếm một cái là hết, sau khi ăn xong cùng đồng thời rên rỉ mãn nguyện, sau đó tiếp tục tỏ ra dễ thương cầu xin.
Tạm nhìn thì hai tiểu tử này vẫn không có đột biến và dấu hiệu gì đặc biệt khi ăn cá.