Thiến Thiến cuối cùng cũng không nhịn được nữa, giơ tay tát cho tên râu dê này một bạt tai.
Thực sự quá tức mà.
Lại dám nói lời này trước mặt thiếu gia?
Còn dám xúi giục thiếu gia bán mình?
Có thể nhẫn nại nhưng không thể nhẫn nhục?
Cho dù Thiến Thiến có tính khí tốt, rốt cuộc vẫn không thể nhịn được.
Còn tên râu dê bị tát cũng lập tức choáng váng.
Ngươi lại...lại dám đánh ta?
Tiểu tiện nhân này.
Trong mắt hắn lập tức phun ra lửa giận.
Ở phía sau gian hàng, một nam nhân to lớn vạm vỡ đang nằm trên ghế tựa chợp mắt, lúc này cũng chậm rãi mở mắt ra, trên mặt hiện ra vẻ hung tợn.
"Người đâu, bắt tiểu tiện nhân này lại cho ta." Tên râu dê không thể nhịn được.
Một tỳ nữ tị nạn chết tiệt lại dám đánh mình ư?
Tốt lắm, ta đã ăn một cái tát này rồi, bán thân cũng không cần trả tiền nữa. Tiểu tiện nhân, quay về từ từ dạy dỗ.
"Còn tên tiểu bạch kiểm này, bắt lại luôn cho ta."
Tên râu dê hung hãn nói.
Nam nhân cường tráng nằm trên ghế tựa chậm rãi đứng lên, giữa mùa đông, vậy mà trên người lại hắn mặc một cái áo lót trong tay còn cầm quạt, không ngừng phất phất, dáng vẻ như thể nóng lắm.
Ánh mắt của hắn giống như một con ác lang nghiện chọn người, rơi trên người Lâm Bắc Thần và Thiến Thiến, đặc biệt là khi rơi vào người Thiến Thiến, loé lên vẻ dâm uế tàn bạo không chút che dấu.
"Nạn dân mới tới, quả nhiên không làm rõ tình huống..."
Nam nhân cường tráng xua tay nói: "Nghe lời Hồ chưởng quỹ, tóm hết bọn họ đi." Bốn võ sĩ khác thân mặc kình trang màu đen lao tới.
Những người ở gian hàng bên cạnh không khỏi lộ ra vẻ hả hê trên nỗi đau của người khác.
Tuý Xuân Lâu có thế lực không nhỏ ở khu vực thành thứ ba, đằng sau có một vị quý nhân chống lưng, hành sự thô lỗ và trực tiếp, đừng nói là những nạn dân này, ngay cả rất nhiều thế lực ở khu vực thành thứ ba cũng tức giận mà không dám nói gì.
Tên tiểu bạch kiểm này chọc giận đến Tuý Xuân Lâu, đúng là xui xẻo tám đời.
Nhưng mà khoảnh khắc tiếp theo--
Ba ba ba ba!
Bốn bạt tai giòn giã vang lên.
Bốn võ sĩ lao tới đều bị Thiến Thiến cho một người một cái tát.
"Hả?"
Trong mắt của nam nhân cường tráng loé lên một tia vui mừng: "Tu vi không yếu, ha ha, tốt lắm, một nữ nô như vậy, giá cả còn cao hơn, ha ha, không ngờ rằng hôm nay lại gặp may như vậy, lại có thể gặp được một tuyệt phẩm, ha ha! "
Với dáng vẻ rất vui mừng, hắn sải bước bước lên phía trước.
Thiến Thiến nghiêng đầu, liếc nhìn công tử nhà mình giống như dò hỏi.
Lâm Bắc Thần dang tay ra với nàng, nói: "Cứ đánh thoải mái, đánh chết tính cho ta."
Thiến Thiến ngay lập tức trở nên phấn khích.
Tuy rằng thời gian tu luyện của nàng không dài, nhưng mà bù lại có thiên phú xuất chúng, còn có một vị công tử cấp bắp đùi che chở.
Cho đến nay, nàng đã dùng tài nguyên tốt nhất, tu luyện công pháp tốt nhất, cho nàng tiếp chiêu với cường giả cấp tông sư võ đạo, thậm chí còn được thiếu gia đưa vào trong 'Không gian thử luyện Huyền trận’ để chiến đấu với quái vật...
Hôm nay, nàng đã là một tiểu cao thủ cảnh giới võ sĩ cấp chín. Điều duy nhất còn thiếu là kinh nghiệm thực chiến.
Còn hôm nay cuối cùng đã có cơ hội rồi.
Xoẹt!
Thiến Thiến rút thanh Tiểu Ngân Kiếm mà thiếu gia đã đặc biệt chuẩn bị cho nàng. Ngân quang lạnh lùng.
"Ha ha, tiểu cô nương lại còn biết chơi kiếm."
Nam nhân cường tráng thấy vậy, nhếch miệng cười, đưa tay ra chạm vào mặt Thiến Thiến: "Để ca ca sờ thử xem, có mềm hay không."
Hắn là cao thủ cảnh giới võ sư, đối mặt với cảnh giới võ sĩ nhỏ bé, đương nhiên là không để tâm nhiều lắm.
"Tìm chết."
Thiến Thiến lạnh lùng hét lên một tiếng, Tiểu Ngân Kiếm trong tay đâm ra. Kiếm quang lóe lên.
Máu tươi bắn tung tóe.
"Aaaaa......"
Nam nhân cường tráng ôm cổ tay hét lên thảm thiết, lảo đảo lùi về sau.
Chỉ là một chiêu, hắn đã bị Thiến Thiến đâm một kiếm vào cổ tay, bàn tay phải ngay lập tức rỉ máu.
Hắn vừa kinh ngạc vừa tức giận: "Tiểu tiện nhân, ngươi..."
Giọng nói còn chưa dứt.
Kiếm thứ hai của Thiến Thiến đã đâm ra.
Nam nhân cường tráng vô cùng hoảng sợ, nhanh chóng thúc động Huyền khí, trở tay rút trường kiếm từ thắt lưng ra, nói: "Tiểu tiện nhân, lão tử cho ngươi biết tay..."
Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!
Trong khoảnh khắc, tiếng trường kiếm va chạm leng keng vang lên dày đặc.
Không dứt bên tai.
Trong không khí mơ hồ có tia lửa bắn tung toé.
Những người tuyển công đang hả hê trên nỗi đau của người khác nhìn thấy cảnh này, đều không khỏi kinh ngạc.
Không ngờ rằng thiếu nữ yểu điệu này, thực lực lại không hề yếu.
Có thể đánh nhau với Song Đầu Xà Trịnh Xá, đây không phải là một tỳ nữ bình thường.
Tên râu dê sau khi kinh ngạc một lúc, lập tức hưng phấn, run rẩy mà đứng lên.
Tốt.
Tốt quá rồi.
Thực lực càng cao càng tốt.
Bắt nữ tử như vậy về huấn luyện một trận, chắc chắn có thể bán ra với giá cao ngất trời.
Trông dáng vẻ của thiếu nữ rất quan tâm đến tên công tử mặt trắng vô dụng ở bên cạnh, tới lúc đó dùng tên tiểu bạch kiểm này làm con tin, không sợ nàng ta không đi vào khuôn phép.
"Đội trưởng Trịnh, cẩn thận chút, đừng đả thương nàng ta, phải hoàn chỉnh..." Tên râu dê lớn tiếng hét.
Tuy nhiên, Song Đầu Xà Trịnh Xá cũng là có nỗi khổ không nói được.
Hắn rõ ràng là cảnh giới võ sư, nhưng cầm kiếm trong tay, dốc hết sức lực bộc phát, nhưng căn bản không thể áp chế được thiếu nữ này.
Trước tiên không nói đến kiếm pháp điêu luyện của thiếu nữ, tại sao Huyền khí cảnh giới võ sư trong cơ thể nàng ta lại liên miên không dứt như vậy chứ?
Hơn nữa rõ ràng là dáng vẻ yểu điệu chân yếu tay mềm, nhưng sức mạnh thể chất lại lớn đến mức đáng kinh ngạc, vượt xa hắn.
Mới qua mấy chiêu.
Trịnh Xá đã chấn động đến mức nữa người phát tê.
Dưới sự áp chế kiếm thế liên tục của Thiến Thiến, hắn thậm chí còn không thể nào mở miệng nói chuyện được.
Xuy!
Có một âm thanh nhẹ nhàng vang lên. Cánh tay cầm kiếm bay ra ngoài.
"Aaaa......"
Song Đầu Xà Trịnh Xá hét lên, loạng choạng ngã xuống đất.
Tay trái cầm kiếm của hắn đã bị chém đứt cùng khuỷu tay.