Kiếm Tiên Ở Đây (Bản Dịch Full)

Chương 917 - Chương 917: Trích Tinh Lâu

Chương 917: Trích Tinh Lâu

Lại là một nữ học viên thân hình cao to bước tới, lập tức đứng cản trước mặt Tiểu Loli buộc tóc đuôi ngựa. Dùng ánh mắt nghiêm khắc giống như Mẫu Phách Vương Long hộ thực nhìn chằm chằm vào Lâm Bắc Thần, nói: “Ngươi muốn quyên góp thì quyên góp, không muốn quyên góp thì thôi, ta cảnh cáo ngươi, không được nảy sinh ý đồ với Lư Linh Tâm muội muội nhà ta..."

Nói đến sau cùng, nàng đột nhiên nhận ra được điều gì đó, lời nói dừng lại. · () ·?

Hình như......

Vừa rồi ......

Nói lỡ miệng?

Không cẩn thận đã tiết lộ tên rồi thì phải?

Còn Tiểu Loli với mái tóc đuôi ngựa kép ở phía sau, trên trán rũ xuống một hàng hắc tuyến, từ từ che đi cái trán trắng nõn trơn bóng của mình.

()!

Không hổ là Thắng Nam tỷ tỷ thần kinh thô. Thao tác thường ngày.

Cũng đã quen rồi.

Lâm Bắc Thần sững sờ, trên mặt hiện lên ra một tia giễu cợt. "Aa a a a..."

Nữ học viên thân hình cao to cuối cùng cũng phản ứng lại. "A a a, mau, ngươi không nghe thấy cái gì cả, mau quên đi." Nữ sinh cao to điên cuồng nói.

Lâm Bắc Thần cười cười, lấy ra mười đồng tiền vàng, búng ngón tay một cái, vẽ ra một vòng cung màu vàng tuyệt đẹp trên không trung, từng cái một lần lượt rơi vào chiếc hộp trong vòng tay của Tiểu Loli Lữ Linh Tâm buộc hai chùm tóc đuôi ngựa kia.

"Cầu Kiếm Chi Chủ Quân phù hộ cho các chiến sĩ trên tường thành." Lâm Bắc Thần gật đầu rất lịch sự, sau đó ngồi trở lại trong khoang ngựa. Cỗ xe ngựa lao về phía trước.

Sau lưng vang lên tiếng đối thoại giữa hai nữ học viên.

"A, Tiểu Tâm Tâm, vô cùng xin lỗi, ta thật sự không cố ý..."

"Thắng Nam tỷ tỷ, không sao đâu, vị đại ca ca đó không phải người xấu."

"Hắn không phải là kẻ xấu sao? Đừng thấy hắn đẹp trai, vẻ mặt đê tiện, Tiểu Tâm Tâm. Thân là bằng hữu tốt nhất của ngươi, ta phải nhắc nhở ngươi, tuyệt đối, tuyệt đối phải cẩn thận với những nam nhân có mưu đồ bất chính kia. Ngươi rốt cuộc có biết dáng vẻ của ngươi có sức hấp dẫn lớn đến thế nào đối với những nam nhân thối đó không, đủ để khiến bọn họ bộc phát thú tính.”

"Cũng không đáng sợ như tỷ nói đâu, Thắng Nam tỷ tỷ."

"Chính là đáng sợ như vậy.”

"Được rồi, được rồi, ta sẽ chú ý."

"Đúng rồi, tên đại sắc lang vừa rồi hình như thật sự đã quyên góp mười tiền vàng."

"À, đúng vậy, phải tặng cho đại ca ca một huy hiệu công dân danh dự... đại ca ca, đợi đã."

"Mau đuổi theo."

Lâm Bắc Thần ngồi trong xe ngựa, trên mặt lộ ra một nụ cười nhàn nhạt.

Lữ Linh Tâm?

Nếu như đoán không nhầm, Tiểu Loli buộc hai chùm tóc đuôi ngựa kia có lẽ là muội muội của Lữ Linh Trúc.

Mặc dù chênh lệch tuổi tác có hơi lớn nhưng ngoại hình quả thực rất giống nhau.

Đến mức khi hắn vừa nhìn thấy Tiểu Loli đã có suy đoán.

Dương Trầm Chu ôm tro cốt của Lữ Linh Trúc đi đến khu vực thành thứ ba để gặp người nhà của Lữ Linh Trúc. Cũng không biết mọi việc xử lý như thế nào. Đã ba ngày trôi qua vẫn không có tin tức gì cả.

Nhưng mà có Đái Tử Thuần đại ca đồng hành, chắc chắn sẽ không xảy ra bất kỳ tai nạn nào.

Điều mà Lâm Bắc Thần lo lắng nhất thực ra là sau khi Dương Trầm Chu mất đi người yêu cũng mất đi động lực sống, nảy sinh ý định muốn chết.

Lữ Linh Trúc cũng không phải là một vĩ nhân.

Nhưng nàng chắc chắn là một chiến sĩ chân chính.

Người keo kiệt như Lâm Bắc Thần cũng sẵn sàng quyên góp mười tiền vàng chính là vì Lữ Linh Trúc.

Cỗ xe ngựa không hề dừng lại.

Hai nữ học viên đuổi theo xe ngựa cũng nhanh chóng biến mất không thấy nữa.

"Thiếu gia, theo kế hoạch, trước tiên chúng ta sẽ đi đến Ty hành chính, xin đất thành lập học viện, sau đó lại đi đến thần điện của khu vực thành thứ tư. Nhưng mà, Vương quản gia đã truyền tin đến, nửa canh giờ sau Ty hành chính mới mở cửa làm việc, ông ta đã sắp xếp xong xuôi bữa ăn cả rồi, chi bằng ta đưa người đến Trích Tinh Lâu bên cạnh Ty hành chính để dùng bữa trước ... "

Giọng nói của Cung Công vọng vào.

"Đây đã là lúc nào rồi, Nha Môn của Ty hành chính vẫn chưa mở, hiệu suất cũng quá thấp rồi đấy."

Lâm Bắc Thần phỉ nhổ nói.

Cung Công không giải thích gì.

Đương nhiên, sự thật là thiếu gia ngài dậy quá trễ, lúc này là thời gian nghỉ trưa của Ty hành chính, còn nửa canh giờ nữa mới mở cửa nha môn buổi chiều.

Một lúc sau.

Đã tới Trích Tinh Lâu.

Lâm Bắc Thần từ trong xe ngựa bước ra, vừa ngẩng đầu nhìn lên, trong đầu hiện lên hai từ——

Mẹ kiếp.

Cao quá.

Lại là một tòa kiến trúc thổ mộc cao 16 tầng, thềm ngọc rào hoa, lấy trận pháp Huyền Văn gia trì, mơ hồ có một lá chắn năng lượng lưu chuyển, vượt xa bất kỳ tòa nhà nào mà Lâm Bắc Thần từng thấy qua sau khi xuyên không đến thế giới này.

Ty hành chính của Triều Huy đại thành được xây dựng ở khu vực cốt lõi của khu vực thành thứ ba, đã có lịch sử trăm năm, xung quanh là nơi phồn hoa nhất.

Còn Trích Tinh Lâu này là thành cao nhất trong khu vực thành thứ ba. Nghe đồn là nơi thuộc về tỉnh chủ đại nhân.

Hai tỳ nữ Thiến Thiến và Thiên Thiên, cũng bị kinh ngạc một trận.

Cung Công bước tới trước báo số phòng, tự có tiểu nhị của tiệm đến dẫn đường, ngồi lên Luyện Kim Phù Thang giống như thang máy thần kỳ, thẳng đến tầng 12, tiến vào đại sảnh.

Đại sảnh không nhỏ, đủ để chứa một trăm người.

Cái gọi là phòng riêng thực chất là lấy bình phong chạm trổ ngăn cách từng vị trí bàn, vốn không bịt kín, hiệu quả cách âm cũng không tốt.

Lâm Bắc Thần cũng không quan tâm.

Bởi vì rượu và đồ ăn của Trích Tinh Lâu quả thực là vượt xa Vạn Thắng Lâu của Vân Mộng thành, khiến hắn ngay lập tức mê mẩn trong đó, không chút chần chừ mà thưởng thức.

Đặc biệt là đặc sản Tinh Thần Nhưỡng, càng ngọt thuần kéo dài, mùi vị tuyệt vời, tuy hơi đắt một chút, một vò rượu một đồng tiền vàng, nhưng lại khiến Lâm Bắc Thần vô cùng vui vẻ, một hơi uống mười vò, nuốt ừng ực.

Bình Luận (0)
Comment