Lâm Bắc Thần vừa mới tham quan công vụ xong, muôn vàn chối từ không thành, sau khi đề hàng chữ xiêu vẹo là Căn hộ Bắc Thần, mới quay người rời đi.
Tuy nhiên, còn chưa kịp thở một hơi, lại bị An Mộ Hi- người nghe tin mà tới lôi kéo đến cắt băng khánh thành, đề tên, tuần tra cho dược điền và Trung tâm dược phẩm Bắc Thần.
"Hiện tại chúng ta có thể sản xuất hàng loạt Bắc Thần Dược Hoàn, ngoài ra còn có các dược phẩm cơ bản khác như Bắc Thần chấn thương hoàn, Bắc Thần kim sang dược, Bắc Thần tràng vị thư, Bắc Thần chỉ huyết tán, Bắc Thần thôi tình tán, Bắc Thần bệnh trĩ cao, thiếu gia ngài nói rất đúng, những loại thuốc cơ bản mới mang lại lợi nhuận nhất, ta đã điều chỉnh lại ý tưởng của mình."
An Mộ Hi với dáng vẻ giống như hả lòng hả dạ.
Hắn cảm thấy rằng những ý tưởng do Lâm Bắc Thần cung cấp đã giúp mình mở ra cánh cửa đến một thế giới mới.
Lâm Bắc Thần: o っ?
Bắc Thần thôi tình tán và Bắc Thần bệnh trĩ cao là cái quái gì vậy?
Điều này hình như đã có chút chệch hướng rồi.
Lâm Bắc Thần cảm thấy rằng An Mộ Hi đã hoàn toàn hiểu sai ý tưởng của hắn.
"Ờ, tại sao đều phải dùng hai từ 'Bắc Thần' để đặt tên cho thuốc chứ?"
Lâm Bắc Thần thử hỏi.
An Mộ Hi nói với vẻ dĩ nhiên: "Bởi vì nó được chế tạo ra từ trung tâm dược phẩm Bắc Thần."
Lâm Bắc Thần nói: "Nhưng chúng là do ngươi nghiên cứu chế tạo ra, tại sao không gọi là An Mộ Hi thôi tình tễ, An Mộ Hi bệnh trĩ cao, v.v..chứ?"
An Mộ Hi cười nói: "Vốn dĩ ta cũng muốn đặt tên như vậy, nhưng bị người khác phản bác. Mọi người đều nhất trí rằng chỉ có hai từ 'Bắc Thần' trong tên của thiếu gia ngài, mới xứng với tên của những loại thuốc thường dùng này. Thiếu gia ngài không biết đấy thôi. Tên của những loại thuốc này nhìn thì có vẻ bình thường, nhưng tác dụng chắc chắn hiệu quả hơn gấp mấy lần so với các sản phẩm cùng loại trên thị trường, tiếp tục phát triển theo hiệu suất này, không bao lâu nữa, thuốc của Trung tâm dược phẩm Bắc Thần chúng ta sẽ có thể chiếm lĩnh đại bộ phận thị trường của đế quốc... tới lúc đó, thuốc sẽ trở thành phương thức để tuyên truyền cho uy danh của thiếu gia ngài, để tên tuổi của ngài vang dội khắp đế quốc."
Ồ hô?
Lâm Bắc Thần vốn dĩ mặt chau mày ủ. Nghe thấy lời này, nhất thời sáng mắt lên.
Đúng vậy.
Tại sao trước đây ta lại không nghĩ ra phương pháp này chứ? Nhờ vào dược phẩm để quảng bá danh tiếng của bản thân. Không những có thể thu được khối tài sản khổng lồ.
Còn có thể thu hoạch tín ngưỡng.
Điều này có thể còn làm rung động người hơn so với việc mình cực khổ đi tỏ vẻ.
Hắn bắt đầu có hứng thú, giả vờ trầm ngâm rồi nói: "Vậy được, thực ra có nổi tiếng hay không cũng không quan trọng, chủ yếu là muốn để người dân của đế quốc đều dùng dược phẩm chất lượng cao giá rẻ. Dù sao thì dược phẩm cũng có quan hệ với chuyện quốc kế dân sinh, rất tốt, An lão ca, ta và ngươi hợp tác thật đúng là trời sinh một cặp, ha ha ha, ngươi và ta liên thủ với nhau, chế tạo ra tất cả, làm việc với Lâm thiếu ta chắc chắn là thành công vang dội, wow ha ha ha. ”
An Mộ Hi liền sửng sốt nói: "Ý của thiếu gia là muốn áp dụng chiến lược giá thấp?"
Lâm Bắc Thần nói: "Ồ, chúng ta sản xuất thuốc không phải chính là để chữa bệnh cứu người sao, giá cả định ra quá cao sẽ đi ngược lại với ý định ban đầu".
Nhảm nhí.
Giá cả đặt ra quá cao, chắc chắn là sẽ bị những người không mua nổi thuốc chỉ vào xương sống mà mắng chửi, điều này sẽ làm tổn hại đến danh tiếng của ta, làm sao mà thu hoạch tín ngưỡng được đây chứ?
An Mộ Hi nghe vậy, rất lâu sau cũng không nói nên lời.
Một lúc lâu sau, hắn mới bị thuyết phục, vô cùng cảm động nói: "Thiếu gia, bây giờ ta đã hiểu tại sao ngài có thể nhận được chiếu cố của Kiếm Chi Chủ Quân nhiều lần như vậy, ngài mới là người có trái tim bồ tát thực sự, nhân nghĩa thực sự, lão An ta phục rồi, sau này nhất định sẽ lấy thiếu gia làm gương.”
Hả?
Lâm Bắc Thần liếc nhìn An Mộ Hi một cái.
Ông chủ dã dược này sao đột nhiên lại kích động như vậy? Cũng quá dễ lừa rồi đấy. Nói dối cũng tin sao?
Cũng là một cây rau hẹ tốt.
Sau khi rời khỏi trung tâm dược phẩm, Lâm Bắc Thần lại bị người phụ trách của Trung tâm lưu trữ lương thực Bắc Thần, Trung tâm hàng dệt Bắc Thần, Trung tâm trái cây Bắc Thần, Trung tâm lò gạch Bắc Thần, Trung tâm y phục bông và chăn bông Bắc Thần, vv...nghe tin chạy đến chặn hắn lại, lần lượt yêu cầu Lâm đại thiếu không thể thiên vị người này hơn người khác như vậy, nhất định phải đích thân đến bộ phận của mình để cắt băng chúc mừng...
Bận rộn mấy canh giờ, Lâm Bắc Thần choáng đầu hoa mắt.
Cuối cùng hắn cũng biết tại sao những nhà lãnh đạo trên trái đất kiếp trước lại bận rộn như vậy.
Mùi vị này thực sự không bằng làm một chưởng quầy vung tay. Trí tuệ của người dân quả thực là vô hạn.
Vân Mộng trại bây giờ, các ngành các nghề đều đang phát triển mạnh mẽ.
Đặc biệt là các ngành nghề liên quan đến dân sinh đã nhanh chóng hình thành dưới sự hỗ trợ của các nguồn tài nguyên khác nhau từ Lâm Bắc Thần.
Đợi đến khi Lâm Bắc Thần trốn trở lại căn lều sang trọng trên đỉnh của cây thông cổ, trời cũng đã giữa trưa.