Kiếm Tru Thiên Đạo (Dịch)

Chương 16 - Ma Nữ Và Tiên Tử

"Người nên đến thì không đến, không nên đến lại đến không ít. "

Trên mặt nữ tử Trúc Cơ kỳ kia cũng che một lớp vải đen, khiến người ta không thể nhìn thấy rõ dung nhan của nàng, nhưng dựa vào dáng người như ma quỷ và giọng nói vũ mị kia đã đủ khiến tâm thần đám này chấn động, trong lúc nhất thời khiến đám nam tu sĩ ở đây đều quên mất phải bỏ chạy.

"Muốn giết người đoạt bảo còn dùng lý do đạo mạo như thế, bản tọa không ưa nhất chính là đám người tu sĩ chính phái các ngươi." Hắc sa nữ tử nói xong, lần thứ hai đạp không mà đi, một vật hình vuông từ trong tay nàng bắn ra, sau đó nàng nhẹ giọng quát lên :

"Giết chếtt bộ, đừng để bọn chúng làm hỏng chuyện tốt của bản tọa."

Tiếp theo tất cả đệ tử Địa Quỷ môn bắt đầu động, trong tay giơ cao móc sắt, giết tới đám tu sĩ giết kia.

Thần Phàm khẽ cau mày, hắc sa nữ tử ném ra vật hình vuông kia là một trận bàn, có thể tùy chỗ bố trí trận pháp, hoàn toàn ngăn cách một vùng không gian, người ngoài không vào được, bên trong người càng không ra được, mà Thần Phàm lúc này cũng đúng lúc bị bao phủ ở bên trong.

Những tu sĩ này nhìn thấy cường giả Trúc Cơ kỳ, đã đánh mất sĩ khí từ lâu, ngay cả đám đệ tử Địa Quỷ môn có cảnh giới thấp hơn bọn họ đánh tới, bọn họ cũng không dám chiến mà vội vàng xoay người bỏ chạy.

"Địa Quỷ môn không có cường giả như vậy, rốt cuộc nàng là ai?" Có người vừa chạy vừa kinh hô.

"Nhất định là Ma Nữ phương nào đó, vừa nãy suýt chút nữa đã câu mất hồn phách của ta." Một nam tu sĩ nói với vẻ đầy sợ hãi.

"Hừ, là ngươi bị sắc đẹp câu hồn đi." Một nữ tu sĩ bên cạnh hắn châm chọc nói.

Rất nhanh, bọn họ đã chạy tới chỗ Thần Phàm ẩn thân, Thần Phàm thấy thế cũng chỉ đành đi ngược lại theo con đường cũ, ẩn vào bụi cỏ, hắn cần tìm mắt trận, mới có cơ hội đi ra ngoài.

"Ầm!"

Một tiếng vang trầm truyền đến, một tên tu sĩ chạy phía trước, đột nhiên va vào màn sáng, cả người bị đẩy lùi lại.

"Chuyện gì vậy, màn sáng này. . ."

"Chúng ta bị giam cầm rồi, là trận pháp do Ma Nữ kia bày xuống."

Sắc mặt tất cả mọi người đều trắng bệch, trong bọn họ không có người nào có thể phá trận pháp này, hắc sa nữ tử kia giam cầm bọn họ trong này, biến bọn họ thành cua trong rọ.

Đám người bắt đầu run lên, tuy rằng khi tiến vào Yêu Vương cốc, bọn họ đã sớm có giác ngộ sẽ chết, nhưng bọn họ không nghĩ tới cái chết sẽ đến nhanh như thế, bọn họ thế mà lại gặp phải cường giả Trúc Cơ kỳ.

"Tiền bối, tha mạng. . ." Một tên tu sĩ vừa quỳ xuống xin tha, ngay lập tức bị một tên đệ tử Địa Quỷ môn dùng móc sắt đánh trúng đầu, máu tươi bắn ra, chết tại chỗ.

Thần Phàm lạnh lùng nhìn, đây là thế giới lấy mạnh hiếp yếu, là ngươi nổi lòng tham muốn giết người đoạt bảo trước, dĩ nhiên là phải có giác ngộ sẽ bị người giết ngược lại.

"Ta chính là đệ tử Bàn Sơn tông, các ngươi không thể vây giết chúng ta như vậy." Một nam tử khoác đạo bào nghiêm mặt nói, đồng thời rút trường kiếm bên hông ra, nói với một tên đệ tử Địa Quỷ môn.

"Bàn Sơn tông?" Hắc sa nữ tử nghe vậy chỉ khinh thường cười một tiếng, nàng vung một tay cái, một tấm phù bay ra, hóa thành Hỏa Long, bay về phía nam tử đạo bào.

Sắc mặt đạo bào nam tử kịch biến, thân hình lui lại, đám tu sĩ bên người hắn cũng dồn dập tránh né, sợ bị lan đến.

Đạo phù do cường giả Trúc Cơ đánh ra, chân khí ẩn chứa không phải tu sĩ Luyện Khí kỳ phổ thông có thể sánh được, đạo bào nam tử nhanh chóng né về bên phải, nhưng đầu Hỏa Long này hiển nhiên có tốc độ nhanh hơn, nó bỗng nhiên quay đầu, đánh một trảo về phía đạo bào nam tử.

"A. . ."

Đạo bào nam tử chỉ kịp kêu thảm một tiếng, sau đó liền bị Hỏa Long nuốt chửng, hôi phi yên diệt, hóa thành tro tàn, rơi xuống mặt đất, tan theo gió.

Một màn này diễn ra chỉ trong nháy mắt, một tu sĩ Luyện Khí tầng sáu cứ như vậy ngã xuống, thủ đoạn của cường giả Trúc Cơ kỳ khiến da đầu mọi người tê dại.

"Oanh "

Lúc này, một tiếng nổ vang trời truyền đến, mọi người đều cảm giác được màn sáng trận pháp kia đột nhiên loáng một cái, đồng loạt ngẩng đầu tìm kiếm nguyên nhân.

Thần Phàm cũng khẽ cau mày, hắn vẫn chưa tìm được mắt trận, lúc này trận pháp lại lay động với trình độ như thế này, rất rõ ràng là có người ở ngoài trận công kích.

Hắc sa nữ tử nhìn giữa không trung rồi đột nhiên nở nụ cười, nhẹ giọng nói : "Người nên tới cuối cùng cũng tới rồi, hơn nữa còn là một con cá lớn." Nói xong nàng cười khẽ một tiếng như chuông ngân.

Mọi người dồn dập nhìn lại, chỉ thấy giữa không trung xuất hiện một nữ tử mặc áo trắng đang ngự kiếm, trên tay cầm một khối ngọc kính, một tay bắt pháp quyết, đánh xuống trận pháp bên dưới.

"Tiên tử ." Đám tu sĩ lần thứ hai thất thần, trợn mắt ngoác mồm nhìn nữ tử mặc áo trắng giữa không trung.

Cho dù cách một trận pháp, nhưng mọi người vẫn là thấy rõ dung mạo của nữ tử mặc áo trắng kia khiến hoa nhường nguyệt thẹn, tuyệt thế khuynh thành, khí chất xuất trần, khoác bạch y lụa mỏng, giống như một vị tiên tử từ Tiên giới hạ phàm.

"Sư tỷ, trận pháp này ngươi không thể phá được đâu, vẫn nên tiết kiệm chân khí đi." Mị nhãn hắc sa nữ tử híp lại, nói với nữ tử mặc áo trắng trên không trung.

"Sư muội, đây là lăng mộ tổ tiên Thành Tiên Tông chúng ta, sao ngươi dám làm như vậy? Nếu kinh động tới tông chủ, ngươi sẽ không còn chỗ để trốn." Nữ tử mặc áo trắng thấy không phá được trận pháp, cũng không lãng phí chân khí nữa, quay sang nói với hắc sa nữ tử.

"Ta đã không phải người của Thành Tiên Tông, ngươi lấy tông chủ ra ép ta cũng vô dụng." Hắc sa nữ tử lắc đầu, dáng vẻ không chút lay động.

Nhưng đám tu sĩ phía dưới nghe cuộc đối thoại này đã vô cùng khiếp sợ.

"Thành Tiên Tông, các nàng lại đến từ Thành Tiên Tông." Một trung niên tu sĩ kinh ngạc nói.

"Chẳng trách, đây chính là tông môn nghe đồn có quan hệ cùng Tiên cung."

"Tiên cung? Ngươi là nói Tiên cung tạo ra Thiên Đình?"

"Đúng vậy, nghe đồn chỉ có người của phái này, mới có thể liên lạc với Tiên cung, nhưng Thành Tiên Tông luôn luôn ẩn cư trên đỉnh núi cao, người thường khó mà tìm được, không nghĩ tới hôm nay lại xuất hiện hai người."

"Không đúng, người của Thành Tiên Tông sao có thể cấu kết cùng người Địa Quỷ môn?" Có người nghi ngờ nói.

"Ngu xuẩn, ngươi không nghe Ma Nữ này nói sao? Nàng đã không còn là người Thành Tiên Tông, xem ra là do làm chuyện bất chính, bị sư môn trục xuất." Một trung niên tu sĩ khác lại nói.

Vừa dứt lời, trên không trung đột nhiên truyền đến một tiếng xé gió sắc bén, một đạo phù bắn nhanh ra, phát ra một trận lưu quang, hóa thành một thanh bảo kiếm, dường như sao băng nhắm thẳng về phía trung niên tu sĩ.

"Xì" một tiếng, trung niên tu sĩ chưa kịp phản ứng lại, trường kiếm đã xuyên qua thể hắn, khiến người này miệng phun máu tươi, ngã lăn xuống chết tại chỗ.

"Lắm miệng." Trong mắt hắc sa nữ tử giăng kín ý lạnh, liếc mắt đảo qua đám người, "Các ngươi còn dám nhiều lời nữa, ta sẽ chém giết toàn bộ."

Đám tu sĩ nhất thời không dám nói gì, yên tĩnh đứng tại chỗ, cũng không ai thử đo phá trận pháp nữa, cường đại như nữ tử mặc áo trắng còn không thể phá tan, đám tu sĩ Luyện Khí kỳ bọn họ có năng lực gì?

Chỉ có một bóng người vẫn trốn trong bụi cỏ, cau mày tìm kiếm mắt trận.

"Theo lý thì nó phải ở xung quanh đây. . ." Trong lòng Thần Phàm lẩm bẩm một tiếng, sau đó con ngươi đột nhiên co rụt lại, nhìn về một góc, khóe miệng khẽ mỉm cười : "Tìm được rồi."

Mà lúc này nữ tử mặc áo trắng ngự kiếm giữa không trung lại tiếp tục mở miệng nói : "Sư muội, không nên phạm thêm sai lầm nữa, hiện tại thu tay lại vẫn còn kịp."

Nhưng lần này hắc sa nữ tử không có để ý tới nàng nữa, chỉ xoay người nhìn về phía một tên đệ tử Địa Quỷ môn, hỏi : "Đào toàn bộ ra chưa?"

"Bẩm báo Môn chủ, đã đào hết rồi, hiện tại chúng đệ tử đang kiểm tra có còn để sót hay không." Tên đệ tử kia lo lắng đáp.

"Rất tốt."

. . .

Lúc này, đám tu sĩ mới hiểu được, Địa Quỷ môn đã đổi chủ, bị này Ma Nữ chiếm cứ, ngay cả những đệ tử này đều bị bắt về lao động khổ sai.

Môn chủ Trúc Cơ kỳ, mọi người nghĩ tới điểm này, đều cảm thấy da đầu tê dại!

Người mạnh nhất của Bàn Sơn tông và Trọng Kiếm phong, cũng mới chỉ là Trúc Cơ hậu kỳ, chẳng lẽ này một ma phái nho nhỏ như Địa Quỷ môn lại đột nhiên trở thành ngang hàng cùng một tông môn nổi danh là Trọng Kiếm phong sao?

"Đừng quên còn có Thiên Quỷ môn, trước đây không lâu Môn chủ bọn họ cũng đã đột phá tới Trúc Cơ trung kỳ, bây giờ vẫn khiên tốn làm việc, nghĩ rằng Địa Quỷ môn sẽ không quật khởi quá nhanh." Có người lặng lẽ nói.

Nhưng ngay lúc đó tu sĩ bên cạnh hắn lại mạnh mẽ kéo kéo quần áo hắn, thấp giọng nhắc nhở : "Cẩn thận họa là từ miệng ra."

Người kia nghe vậy lập tức nhìn về phía trung niên tu sĩ bị một kiếm xuyên tim, một mặt hoảng sợ.

Mà cách đó không xa Thần Phàm đã thu tất cả vào trong mắt, hắn đã phá được một nửa mắt trận, đang vô thanh vô tức chậm rãi chạy về phía hang động, với phương pháp ẩn dật của hắn, lén lút lẻn vào hang động cũng không khó, hắn muốn kiểm tra xem thanh bảo kiếm này có liên quan gì đến kiếm của mình hay không.

Hắc sa nữ tử vẫn đứng im tại chỗ, nàng nói với nữ tử mặc áo trắng: "Sư tỷ, ngươi làm thế cũng không đạt được thành tựu gì, sao không giống như ta, rời khỏi Thành Tiên Tông, tới gia nhập Địa Quỷ môn, đến lúc đó ta sẽ phân cho ngươi một hạt Tẩy Tủy đan, ngươi và ta cùng đột phá tới Kim Đan kỳ."

"Tẩy Tủy đan." Thần Phàm vừa lẻn vào hang động, nghe được lời này thì trong lòng cả kinh, lẽ nào Ma Nữ này không tiếc bày ra trận pháp, chính là vì muốn đào ra Tẩy Tủy đan chôn dấu ở đây?

Hắn dựa vào vách tường, dấu đi khí tức roan thân, nhanh chóng đi sau vào trong động.

Lúc này trong hang động có không ít đệ tử Địa Quỷ môn, đang đào bới xung quanh, bốn phía vô cùng hỗn loạn, rất nhiều giá sách và giá thuốc đều đổ xuống mặt đất, bị bùn đất vùi lấp, nhưng phần lớn vẫn là bị đám đệ tử kia đào lên.

Thần Phàm nhìn về phía một cái bàn gỗ ở trong góc, bên trên có bày mấy viên yêu hạch vừa đào được, cùng với một chiếc bình đóng chặt chứa đan dược, ngoài ra, còn có một vật khiến Thần Phàm phải trợn to hai mắt.

Đó là kiếm của hắn?

Lưỡi kiếm lộ ra ánh sáng trắng bạc, trên chuôi kiếm có một rãnh nhỏ, chính là nơi năm đó hắn đặt thần bí ngọc châu.

Nhưng hôm nay viên Ngọc Châu thần bí kia đã rơi mất, thanh kiếm cũng lộ ra một loại cảm giác xa lạ.

"Đây không phải là thanh kiếm ban đầu của ta." Thần Phàm nhìn chằm chằm vào bảo kiếm, tròng mắt co rụt lại.

"Có người dựa theo dáng vẻ chuôi bảo kiếm của ta, lại phỏng chế ra một thanh, nhưng bất kể là vật liệu hay phương pháp rèn đúc, đều chênh lệch ngàn dặm."

"Chủ nhân mộ địa này chính là tổ tiên Thành Tiên Tông, nói cách khác, người này hoặc là thuộc Thành Tiên Tông đã từng thấy thanh kiếm kia, hoặc là thanh kiếm kia nằm trong tông môn bọn họ."

Nghĩ tới đây, ánh mắt Thần Phàm lạnh lẽo, thân hình hóa thành bóng đen, kề sát vách động đi về bàn gỗ trong góc, lấy tốc độ kinh người bỏ thanh kiếm kia cùng đan dược vào trong túi.

"Ai?" Một tráng hán Luyện Khí tám tầng phát hiện ra động tĩnh, trầm giọng quát lên.

Đám đệ tử đang đào móc xung quanh nghe thế cũng ngẩng đầ lên, nhìn về phía tráng hán kia.

Thần Phàm lại dùng tốc độ thật nhanh, mang theo đồ vật rút lui về cửa hang.

Tên tráng hán kia chỉ hip mắt nhưng lại, chỉ vào bóng người Thần Phàm phẫn nộ quát : "Nhốt người này lại, phong tỏa cửa ra."

Vài tên đệ tửở gần cửa ra gần phản ứng rất nhanh, dồn dập giơ móc sắt trong tay lên, dùng thân thể chặn lại cửa hang.

Ở ngoài hang động, hắc sa nữ tử cũng nghe được động tĩnh trong hang động truyền đến, nàng liếc mắt nhìn nữ tử mặc áo trắng giữa không trung, nhếch miệng khẽ cười, nhẹ giọng nói : "Lại dễ dàng tự chui đầu vào lưới như thế?"

---------

Người dịch: Thờisênh239

Truyện được đăng tải độc quyền trên web Truyenyy.com

Bình Luận (0)
Comment