Kiếm Tru Thiên Đạo (Dịch)

Chương 20 - Tứ Tượng Bí Phù

Lúc này sắc mặt Tình Nguyệt đã đen lại, nhìn chằm chằm vào bóng người càng ngày càng rõ ràng kia, với cảnh giới thần thức của nàng, từ lâu đã thấy rõ lúc này Thần Phàm đã là Luyện Khí tầng sáu.

Lúc trước nàng chưa từng gặp Thần Phàm, nhưng cũng nghe Mục Vân Thủy nhắc đến hắn, người này chẳng qua mới chỉ là một tên Luyện Khí tầng bốn, nhưng mạnh hơn Luyện Khí tầng bốn phổ thông mấy phần, nhưng dù như thế nào nàng cũng không tưởng tượng nổi, rốt cuộc là thứ gì có thể làm một tên tu sĩ vốn chỉ có tu vi Luyện Khí tầng bốn, trong mấy ngày ngắn ngủi đã tu luyện đến Luyện Khí tầng sáu.

Yêu hạch!

Tình Nguyệt đột nhiên nghĩ đến yêu hạch, nhưng lại lập tức phủ quyết suy đoán này, ít nhất phải là Yêu thú Luyện Khí tầng bảy trở lên, mới có thể ngưng ra yêu hạch, với cảnh giới Luyện Khí tầng bốn của Thần Phàm, căn bản không thể nào làm được.

Giờ khắc này cũng chấn động không kém, còn có Lý Thiết Ngưu đứng một bên, cùng với đám đệ tử Địa Quỷ môn, rất nhiều đệ tử đều trợn mắt ngoác mồm, tỏ rõ vẻ không thể tin tưởng.

Trong tất cả những người ở đây, hiểu biết rõ nhất về cảnh giới của Thần Phàm, không thể nghi ngờ gì chính là Lý Thiết Ngưu cùng với mấy tên đệ tử Địa Quỷ môn, tuy rằng lúc trước Thần Phàm đã đánh giết hai tên đệ tử Địa Quỷ môn, thể hiện ra năng lực bất phàm, khiến Lý Thiết Ngưu chú ý.

Nhưng trong tiềm thức Lý Thiết Ngưu vẫn cảm thấy Thần Phàm chỉ là một tên tán tu Luyện Khí tầng bốn, ngay cả khi Tần Tiên Nhi nói hắn đánh không lại Thần Phàm, trong lòng hắn còn có không phục.

Nhưng hiện tại, thời gian mới qua hai ngày, thiếu niên này thế mà đã có tu vi Luyện Khí tầng sáu, hơn nữa cả thân thể hắn còn lộ ra một loại Linh khí huyền diệu.

"Tẩy Tủy đan!" Lý Thiết Ngưu trước tiên nghĩ đến đan dược bị cướp đi, nhưng trong đầu lại xuất hiện một câu "Không thể nào" .

Dược tính của Tẩy Tủy đan cực kỳ hung mãnh, nếu tu sĩ Luyện Khí kỳ dám dùng, kinh mạch trong cơ thể căn bản không thể chống lại lực xung kích của dược tính, vì thế nên loại Tẩy Tủy đan này chỉ có tu sĩ Trúc Cơ kỳ mới có thể dùng, thứ nhất là giúp chân nguyên lực trong cơ thể tăng lên, thứ hai là tác dụng tẩy tủy.

Cho nên nếu nói là do Thần Phàm dùng Tẩy Tủy đan thì Lý Thiết Ngưu vạn phần không tin, nhưng giờ khắc này cảnh giới Luyện Khí tầng sáu bày ở trước mặt hắn, hắn không thể không tin.

Mà Thần Phàm dùng một bộ bí pháp để luyện hóa Tẩy Tủy đan, để hắn chân chính đạt được tác dụng tẩy tủy, tiếc nuối chính là, loại bí pháp này đã thất truyền ở thế giới này từ lâu.

Vì thế vẻ mặt kinh ngạc của mấy người Lý Thiết Ngưu và Tình Nguyệt, hắn đều thu hết đáy mắt, nhưng không muốn nhiều lời.

Ngược lại, đối với chuyện không nhìn thấy Mục Vân Thủy, hắn cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng khi thấy Lý Thiết Ngưu, hắn lại nghĩ tới Tần Tiên Nhi, sau đó dường như hắn đã đoán được cái gì.

Dù không hiểu vì sao Tần Tiên Nhi lại nhiều lần trợ giúp mình, nhưng hắn làm người hai đời, không thể không biết Tần Tiên Nhi đang có âm mưu chuyện gì đó.

"Luyện Khí tầng sáu, cũng dám to gan giết đệ tử Thành Tiên Tông ta? Căn cứ vào tông quy của bản tông, tru diệt người này tại chỗ." Trong mắt Tình Nguyệt khó nén sát ý, hung hăng nhìn Thần Phàm.

"Nhưng đại sư tỷ nói để lại người sống. . ."Một tên đệ tử trẻ tuổi bên cạnh nàng do dự nói.

"Ngươi cảm thấy tông quy lớn hay đại sư tỷ lớn? Giết cho ta, việc này ta sẽ giải thích cùng Đại sư tỷ." Tình Nguyệt lạnh lùng nói.

Mấy tên đệ tử Thành Tiên Tông vẫn có chút do dự, đưa mắt nhìn lẫn nhau một chút, cuối cùng vẫn giơ kiếm giết tới Thần Phàm, ở trong đám người này không thiếu người tài chủ tu phù đạo, một thân tu vị càng đạt đến Luyện Khí tầng bảy.

Sắc mặt Lý Thiết Ngưu âm trầm, Tần Tiên Nhi đã dặn dò hắn, sau khi Thần Phàm đi ra thì hắn phải ngăn cản người Thành Tiên Tông, để Thần Phàm rút đi.

"Tình Nguyệt, ngươi không thể động người này." Lý Thiết Ngưu trầm mặt xuống, bỗng nhiên quát lớn : "Lên cho ta! !"

Phía sau hắn đột nhiên vang lên tiếng chém giết đinh tai nhức óc, trong tiếng hô quát vang trời, các đệ tử Địa Quỷ môn vung vũ khí của mình, xông về đám người Thành Tiên Tông ở phía trước, giống như một ngọn sóng cuồn cuộn cuốn tới.

"Lý Thiết Ngưu, ta nói rồi, có ta ở nơi này, các ngươi đừng hi vọng giờ trò xiếc gì." Tình Nguyệt cười lạnh, hai tay nàng vỗ một cái, hai vòng thép khổng lồ đột nhiên xuất hiện trên tay nàng.

Coong một tiếng, Tình Nguyệt mạnh mẽ đập hau vòng thép trên tay vào nhau, khẽ đạp chân xuống đất xông thẳng tới Lý Thiết Ngưu.

Lý Thiết Ngưu gầm lên một tiếng, trực tiếp đỡ lấy.

. . .

Thần Phàm dần đi khỏi lối vào Yêu Vương cốc, mặt không chút cảm xúc đi ngang qua chiến trường, đối với chuyện song phương nhân mã đánh nhau, hắn hoàn toàn nhắm mắt làm ngơ.

Mà đám tán tu vây xem, đã rời khỏi nơi này từ lâu, chỉ dám lén dừng ở một nơi xa để quan sát, họ sợ bị liên lụy.

Khi bọn họ nhìn thấy một bóng người không coi ai ra gì đi ngang qua chiến trường, đều sợ đến mức sắc mặt trắng xám, thầm nói người kia nếu không phải người mù thì chính là kẻ ngu si, không thấy người ta đang đánh loạn sao? Hắn lại dám đi tới như vậy.

Nhưng lúc này, bọn họ nhìn thấy hai tên đệ tử Thành Tiên Tông đột nhiên vung kiếm, hai đạo kiếm khí đồng thời chém về phía Thần Phàm, mọi người đều biến sắc mặt, thầm nói người này sợ là phải chết thảm ở chỗ này.

"Chuyện này. . ."

Vẻ mặt của mọi người đột nhiên cứng lại.

Chỉ thấy thân hình Thần Phàm đột nhiên mơ hồ, chỉ thấy một bóng mờ quỷ mị cùng xuyên qua hai đạo kiếm khí, rồi lướt qua hai tên đệ tử, phía sau mang theo hai đạo kiếm quang.

Ầm! Ầm!

Hai tên đệ tử đứng im một lúc, sau đó mới nặng nề ngã xuống, trên cổ chậm rãi hiện ra một vết máu tinh tế.

"Một chiêu chém giết hai tên đệ tử Luyện Khí tầng sáu. " Khi nhìn thấy hai tên đệ tử Thành Tiên Tông ngã xuống đất, một tu sĩ trẻ tuổi trợn mắt ngoác mồm, trong lòng như bị búa tạ đánh.

" Kiếm tu thật đáng sợ." Một nữ tu sĩ sững sờ tự nói.

"Hóa ra Kiếm tu cũng có thể mạnh mẽ như thế, năm đó ta thật sự không nên từ bỏ luyện kiếm để chuyển sang tu đạo." Một trung niên tu sĩ lắc đầu hối hận.

Mà một phía khác, vài tên tu sĩ vốn chuẩn bị tiến vào Yêu Vương cốc, cũng trợn mắt ngoác mồm nhìn tình cảnh này.

"Người kia không phải là Thần Phàm của Trọng Kiếm phong chúng ta? Hắn. . . hắn trở nên lợi hại như thế từ lúc nào?"

"Sẽ không phải nhận lầm người chứ, người này đã là Luyện Khí tầng sáu, thực lực lại có thể so với Luyện Khí tám tầng, không thể là Thần Phàm."

"Sao có thể nhầm được? Hắn có hóa thành tro ta cũng nhận ra hắn, thực lực khủng bố như thế, hắn lại ẩn giấu sâu như vậy."

. . .

"Cẩn thận!"

Lúc này mọi người lại ồn ào một tiếng, thay Thần Phàm đổ mồ hôi lạnh.

Một mảnh kim quang chói mắt hiện lên, một tên đệ tử Thành Tiên Tông gầm lên từ không trung đánh về phía Thần Phàm, trong tay bóp vỡ một tấm phù màu vàng khiến nó bốc cháy, trực tiếp hóa thành một đoàn hỏa diễm màu vàng, bao vây lấy cả bàn tay tên đệ tử kia, going như một vật nặng từ trời cao nện xuống, mang theo chưởng phong mạnh mẽ, ngay cả chưởng phong cũng biến thành một mảnh nóng bỏng!

"Đó là. . . Tam Vị Xích Diễm phù trong lời đồn, có thể thiêu đốt chân khí cùng hồn phách của người khác." Một lão tu sĩ cả kinh nói.

"Một lá phù ngay cả Trúc Cơ kỳ đều phải kiêng kỵ, người này thật sự sắp xong rồi." Mọi người không đành lòng nhìn tiếp.

. . .

"Tam Vị Xích Diễm phù."

Trong lòng Thần Phàm cũng cả kinh, loại này phù vô cùng mạnh, ngay cả lá bùa để vẽ cũng cần Trung phẩm lá bùa mới có thể chế thành phù, thế mà lại xuất hiện trên người một tu sĩ Luyện Khí tầng bảy, nội tình Thành Tiên Tông quả nhiên không tầm thường.

"Mặc kệ ngươi có sức chiến đấu vô song, cũng nên chấm dứt ở đây." Tên đệ tử Thành Tiên Tông kia quát to một tiếng, khống chế hỏa diễm bỗng nhiên vọt lên, từ trời cao rơi xuống mang theo một cái đuôi dài đằng đẵng, giống như một cái dải lụa màu vàng óng!

"Cẩn thận." Lý Thiết Ngưu thấy thế kinh quát lên.

"Hừ, tự lo cho mình đi." Tình Nguyệt hừ lạnh một tiếng, hai vòng thép khổng lồ đập xuống giữa đầu Lý Thiết Ngưu, giống như một khối nặng ngàn cân đạp xuống mang theo tiếng rít chói tai.

"Phần Thiên Kiếm khí!" Ánh mắt Thần Phàm ngưng lại, chân khí dưới đan điền dâng lên, giống như sóng lớn vỡ đê, mênh mông cuồn cuộn, mãnh liệt tràn ra cánh tay phải của hắn, sau đó rót vào trường kiếm trong tay, lưỡi kiếm không bị khống chế bắt đầu run rẩy, tiếng kiếm reo lanh lảnh vang lên, phảng phất lộ ra bạch quang chói mắt!

Tiếp theo hắn đạp một bước mạnh mẽ về phía trước, ngón tay bắt Kiếm Quyết, chân khí từ Đan Điền tuôn ra, tiến vào cánh tay trái, toàn bộ tay trái của hắn cũng sáng lên bạch quang chói mắt, như biến thành một thanh trường kiếm tinh thiết chân chính, Thần Phàm quát lên một tiếng, kiếm chỉ đâm thẳng, chân khí nhất thời mãnh liệt bắn ra, hai ngón tay ở tay trái hắn ngưng thành một đạo bạch quang tinh tế mà chói mắt, tốc độ cực nhanh bắn về phía đệ tử Thành Tiên Tông!

Trong ánh mắt kinh ngạc của tên đệ tử kia, kiếm quang màu trắng xuyên qua đầu hắn, sau đầu hắn đột nhiên bắn ra một chuỗi óc xem lẫn máu đỏ tươi!

Chân khí ngưng hình, không phải chỉ có cường giả Trúc Cơ kỳ mới có thể làm được sao?

Thi thể đệ tử Thành Tiên Tông ngã xuống, bàn tay thiêu đốt hỏa diễm màu vàng mềm nhũn rủ xuống, nhưng vừa vặn chạm đến tay trái Thần Phàm.

"Lâm sư đệ, làm sao có thế như vậy?" Tình Nguyệt vô cùng khiếp sợ, nhìn tên đệ tử kia đã mất đi khí tức ngã trên mặt đất.

Tam Vị Xích Diễm phù tuy bị kiếm khí của hắn ảnh hưởng, hiệu quả đã suy yếu mấy phần, nhưng vẫn có uy lực vô cùng, hỏa diễm cũng không thương tổn ở bên ngoài cơ thể hắn, mà là trực tiếp xuyên thấu qua lỗ chân lông đốt cháy chân khí của hắn, bên trong bàn tay trái truyền đến một trận đau đớn ;.

Giữa hai hàng lông mày Thần Phàm lộ ra một ít gấp gáp, trong lòng lẩm bẩm Phần Thiên Kiếm Quyết, cũng nhanh chóng niêm phong huyệt vị của chính mình, đem chân khí bị đốt ép ở trên tay

"Phần Thiên Kiếm khí." Chỉ thấy ngón tay hắn hướng về trước khẽ điểm, liên tục mấy đạo kiếm khí hỏa diễm thẳng tắp bắn về phía Tình Nguyệt.

"Làm càn." Tình Nguyệt sớm có đề phòng, mạnh mẽ nghiêng người, hỏa diễm kiếm khí xẹt qua trước ngực nàng, nàng gầm lên một tiếng, xoay tay một cái, trong lòng bàn tay nàng đột nhiên xuất hiện một tấm phù màu vàng.

Vẻ mặt Lý Thiết Ngưu nhất thời đại biến, thân hình vội vàng thối lui về phía sau, hắn nhận ra đây là Tam Vị Xích Diễm phù.

"Tiểu súc sinh." Tình Nguyệt thấy Lý Thiết Ngưu tạm thời bị kiềm chế, lập tức đánh về phía Thần Phàm.

Thần Phàm vừa mới bức hết đoàn hỏa diễm kia ra bên ngoài cơ thể, thấy Tình Nguyệt cả người tỏa khí lạnh tiến tới gần, hắn không hoảng không loạn dùng Vô Tướng bộ, thân hình chợt lui đồng thời điều động chân khí trong cơ thể, rót chân khí vào trường kiếm trong tay.

"Vù "

Lưỡi kiếm không bắt đầu run rẩy, phát ra tiếng kiếm reo lanh lảnh.

Thần Phàm đột nhiên ngừng lại, cổ tay khẽ rung, trường kiếm quét ngang ra, chém ra một mảng kiếm quang.

Coong!

Vòng thép của Tình Nguyệt và trường kiếm của Thần Phàm mạnh mẽ đụng vào nhau, tia lửa bắn ra, một luồng cự lực xuyên qua vòng thép truyền tới, khiến Tình Nguyệt không thể không lui lại mấy bước.

"Chỉ là một tiểu tử Luyện Khí tầng sáu, ta không tin ngươi còn có thể lật trời." Tình Nguyệt ổn định chân khí rối loạn trong cơ thể, cắn răng một cái, khẽ xoay tay, trong lòng bàn tay nàng ta đồng thời hiện ra bốn tấm phù.

"Mau!" Tình Nguyệt quát to một tiếng, vung một cái, bốn tấm phù lập tức bắn ra, nhanh chóng rơi lên không trung, mỗi tấm chiếm một phương, xì một tiếng bốc cháy, nét chu sa ngoài tấm phù dường như mơ hồ toả sáng.

Rầm rầm rầm!

Tiếng nổ vang như tiếng sấm cuồn cuộn, bốn tấm phù trên bầu trời tạo thành một vòng xoáy vô hình chuyển động, Linh khí ở bốn phía bị mạnh mẽ hút đi, cuối cùng tạo thành một biển Linh khí cuồn cuộn! !

"Trời. . . Trời ạ! !" Đám tán tu vây xem ở xa đều trợn mắt ngoác mồm, vẻ mặt khiếp sợ, có một tên tán tu run rẩy sợ hãi hô to: "Chuyện này. . . Đây là. . . Tứ Tượng bí phù ;!"

"Hống!"

"Gào!"

"Li!"

"Ô!"

Liên tiếp bốn tiếng gào hú đột nhiên vang lên giữa không trung, giống như có cự thú viễn cổ khủng bố xuất hiện.

"Tứ Tượng bí phù." Thần Phàm ngẩn ra, loại phù vốn chỉ được nghe đồn này, dĩ nhiên cũng có người chế tác được.

Xì!

Hỏa diễm trên bốn tấm bùa đột nhiên vọt lên, trực tiếp bao phủ tấm phù lại, sau đó đột nhiên nổ tung! !

Một mảnh kim quang chói mắt, bốn hư ảnh to lớn khủng bố ầm ầm hiện lên!

Bốn loại thượng cổ thần thú: Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ, lần lượt xuất hiện giữa bầu trời, ngưng tụ thành một màn sáng, vây quanh Thần Phàm.

"Trời ạ, Tứ Tượng Thần Thú!" Đông đảo tán tu vây xem ở xa đều bị dọa sợ.

"Tỉnh lại, đó chỉ là ảo cảnh, dùng Linh khí để ngưng tụ thành, chỉ là có hư ảnh mà thôi." Một lão tu sĩ lớn tiếng quát, đánh thức mọi người.

"Mới chỉ là hư ảnh, mà chúng ta đã bị dọa sợ, nếu là Thần Thú chân chính hạ phàm, sợ là chúng ta đã sớm chon vùi." Mọi người dồn dập cảm thán.

. . .

"Tiểu súc sinh, ta sẽ trấn áp hồn phách ngươi, để ngươi vĩnh viễn không được siêu sinh." Trong mắt Tình Nguyệt lộ ra vẻ vô cùng độc ác.

Sắc mặt Lý Thiết Ngưu đã khó coi đến cực điểm, hắn không nghĩ tới Tình Nguyệt dĩ nhiên sẽ mang theo bên người loại phù quý giá như thế, đây chính là bảo phù mà tông chủ Thành Tiên Tông ban thưởng cho Mục Vân Thủy, kết quả lại để Tình Nguyệt dùng như vậy.

"Môn chủ, tình thế không ổn, mau trở về." Đứng trước loại trận pháp này, Lý Thiết Ngưu không thể ra sức, chỉ có thể dùng bí pháp truyền âm cho Tần Tiên Nhi.

"Tứ Tượng, ngươi biết cái gì gọi Tứ Tượng sao? Ngay cả phương vị cũng thả sai rồi, quả thực là lãng phí trân vật." Thần Phàm hừ lạnh một tiếng, trường kiếm đột nhiên run lên, phát ra một tiếng kiếm reo lanh lảnh, sau đó hắn khẽ đạp một phát hắn đột nhiên nhảy lên, phóng tới bốn hư ảnh trên không trung.

---------

Người dịch: Thờisênh239

Truyện được đăng tải độc quyền trên web Truyenyy.com

Bình Luận (0)
Comment