Chương 03: Lệnh bài Thiên Đình
Trong trí nhớ của nguyên chủ, tin tức liên quan tới Thiên Đình ít đến đáng thương!
Cơ bản cũng chỉ biết lai lịch của Thiên Đình, và tác dụng đại khái.
Cụ thể bên trong có bộ dáng gì, ban thưởng như thế nào, hắn đều mơ màng không rõ!
Nhưng đại khái là Thiên Đình gần như đã trở thành thế giới thứ hai để các tu sĩ tu luyện, bọn hắn sớm đã quen với trạng thái tu luyện này, trong hiện thực thì tu luyện cảnh giới nhục thân, tiến vào bên trong Thiên Đình, sẽ nhờ vào đó để đề thăng cảnh giới thần hồn.
Cũng chính bởi vì như vậy, vô số tu sĩ có thể tránh khỏi một nan đề trên con đường tu luyện —— bình cảnh!
Có Thiên Đình tồn tại, bọn hắn không cần phiền não vì phải cảm ngộ đại đạo, chỉ cần tĩnh tâm tu luyện thần hồn và nhục thể tới cảnh giới nhất định, tự nhiên sẽ nước chảy thành sông.
Cái này giống như một sản phẩm công nghệ cao, nhưng lại không phải công nghệ cao.
May mắn chính là, cư dân ở Tu Tiên Giới này, đều là đời sau của nhân loại mấy trăm năm trước, bọn hắn ít nhiều cũng hiểu rõ thời đại bối cảnh lúc đó là như thế nào, đồng thời ở một số nơi hẻo lánh, vẫn còn lưu truyền lại một chút khoa học kỹ thuật hiện đại, chỉ là tại trước thần lực của tu tiên giả, rất nhiều sản phẩm khoa học kỹ thuật đều trở thành gân gà bị đào thải.
Mà bên trong đại thế giới Thiên Đình này, có đủ loại tài nguyên, phong phú hơn nhiều so với Tu Tiên giới ở Địa Cầu, một số tài liệu được tính là trân quý ở Địa Cầu, ở trong Thiên Đình lại có thể thấy rất nhiều, đồng thời trong đó còn có truyền tống trận do Bạch Vân cung chủ tự tay xây dựng, giúp tu sĩ tiện lui tới giữa hai nơi.
Một số thiếu niên thiên tài cũng nhanh chóng tỏa sáng trong Thiên Đình, trở thành ngôi sao thời đại mới, cũng trở thành câu chuyện để đại chúng tu tiên giả trò chuyện trong bữa ăn.
Mà những thiếu niên thiên tài này vừa có tướng mạo tuấn tú lại có thực lực cao cường, bởi vậy trở thành đối tượng được rất nhiều tu tiên giả trẻ tuổi sùng bái, đủ loại phương thức hâm mộ, cũng giống như theo đuổi thần tượng ở mấy trăm năm vậy.
Thiếu niên thiên tài Tiêu Mộc Nam có tu vi Trúc Cơ kỳ chính là một trong số những người đó, số lượng người hâm mộ hắn vô cùng lớn.
Về phần muốn đi vào Thiên Đình, cần phải có lệnh bài Thiên Đình, để thần hồn tiến vào, từ đó vượt qua các cửa ải, thu được ban thưởng.
Dựa vào trí nhớ của hắn, những ban thưởng kia có tác dụng rất lớn đối với việc đề cao tu vi.
Cho nên trước khi có năng lực xông vào Yêu Vương cốc, Thần Phàm muốn đi Thiên Đình nhìn một chút, nếu là có thể dùng thời gian ngắn để gia tăng tu vi, hắn cũng có thể sớm đi Yêu Vương cốc một chuyến!
Nhưng... Tấm Thiên Đình lệnh bài của chủ nhân thân thể này đã sớm bị rơi mất ở Yêu Vương cốc, hắn muốn vào Thiên Đình, cũng chỉ có thể tìm một khối khác!
Huống hồ, mỗi khối lệnh bài Thiên Đình đều trói chặt với thần hồn ký chủ, cho dù lệnh bài vẫn còn, hơn phân nửa cũng không thể dùng được, dù sao hiện tại thần hồn trong thân thể này, sớm đã đổi người!
"Thần Phàm ca ca, có thể thay thuốc!" Lúc này, tiểu dược đồng đang nghịch một đống thuốc, hai mắt nhìn hắn nói.
"Ừm! Vất vả ngươi, tiểu Thiên!" Thần Phàm nhẹ gật đầu.
Tuy nói hiện tại thương thế của hắn đã khôi phục rất nhanh, nhưng có đám dược vật này trợ giúp, lại vận chuyển Phần Thiên Kiếm Quyết, chỉ sợ ngày mai hắn đã khôi phục hẳn!
"Không khổ cực, Thần Phàm ca ca, ngươi nằm xuống đi!" Tiểu dược đồng cười hì hì nói.
...
Rất nhanh, hai ngày trôi qua!
Trong phòng đá nhỏ, chỉ có một mình Thần Phàm!
Thời gian hai ngày ngắn ngủi, đan điền của hắn đã khôi phục lại, hơn nữa tu vi cũng nước chảy thành sông, đạt đến Luyện Khí kỳ tầng hai!
Lúc này hắn đang xếp bằng trên giường, vận chuyển Phần Thiên Kiếm Quyết, dùng chân khí trong cơ thể chuyển hóa thành kiếm khí!
Kiếp trước hắn tu luyện Phần Thiên Kiếm Quyết, bước lên Trúc Cơ kỳ, trở thành kiếm tu, còn tu luyện ra kiếm khí có thể dẫn ra bên ngoài cơ thể.
Cho nên lúc này, chuyện hắn muốn làm, chính là đem chân khí vốn có trong cỗ thân thể này, đều tinh luyện thành Phần Thiên chân khí.
...
Theo Phần Thiên Kiếm Quyết vận chuyển, lúc này chân khí bên trong thân thể của Thần Phàm thể đã chậm rãi bị điều động, chạy vòng theo kinh mạch, từ tiểu chu thiên đến đại chu thiên, chậm rãi vận hành.
"Chân khí quyết định con đường sau này của ta, đời này, ta vẫn muốn lựa chọn kiếm tu, con đường trở thành Kiếm Tiên này, ta muốn tiếp tục đi." Trong lòng của hắn kiên định nghĩ, hai mắt khép chặt.
"Hưu "
Một lát sau,
Một tia sáng màu vàng nhỏ xíu từ ngón tay hắn bắn ra.
"Phanh "
Bàn gỗ trước mặt đột nhiên vỡ vụn, chỗ chân bàn đứt rời, trên mặt đất lập tức xuất hiện một khe rãnh thật sâu.
Thần Phàm thấy thế, khẽ nhíu mày: "Vẫn quá chậm, không có đại lượng linh khí, kiếm khí này vẫn chưa đạt tới tiểu thành!"
Hắn trầm ngâm một chút, sau đó thoáng lắc đầu: "Thôi, trước tiên cứ đi kiếm Thiên Đình lệnh bài, vào Thiên Đình nhìn một chút đã!"
Nói xong, hắn xuống giường, thay y phục, rồi chuẩn bị đi ra ngoài!
Muốn kiếm Thiên Đình lệnh bài phải đến về Trọng Kiếm Phong, chỉ cần là đệ tử trong môn phái, tất cả đều có thể nhận lấy.
"Kẹt kẹt!"
Đúng lúc này, cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra!
Thần Thanh Thanh đã trở về, trong tay còn cầm một giỏ đồ ăn.
Nhìn thấy Thần Phàm đã thay xong y phục chuẩn bị đi ra ngoài, nàng không khỏi khẽ giật mình: "Ngươi muốn đi đâu? A, thương thế của ngươi..."
"Thương thế của ta đã khôi phục không sai biệt lắm, sẽ tới Trọng Kiếm Phong tu luyện!" Thần Phàm nhàn nhạt đáp.
Thần Thanh Thanh nghe thế thì kinh ngạc đánh giá hắn một phen, thấy khí sắc hắn thực sự không tệ, mới thấp giọng tự nói một câu "Xem ra những thứ thuốc kia vẫn rất hữu dụng" !
Nhưng sau một khắc, nàng lại giật mình: "Ngươi vừa mới nói cái gì, ngươi muốn về Trọng Kiếm Phong tu luyện?"
"Ừ." Thần Phàm nhẹ gật đầu.
Giờ khắc này, Thần Thanh Thanh một lần nữa lại cảm thấy Thần Phàm đã thay đổi.
Nếu như là trước kia, hắn khẳng định sẽ ỷ vào chuyện thân thể bị thương, sẽ nằm trong nhà mười ngày nửa tháng mới thôi, thậm chí có thể là một tháng, dùng lý do này để trốn tránh tu luyện cùng một số nhiệm vụ mỗi ngày của Trọng Kiếm Phong.
Nhưng là bây giờ, Thần Phàm lại chủ động yêu cầu trở về.
Chuyện này khiến Thần Thanh Thanh cảm thấy không thể tin tưởng được, nàng không chắc chắn hỏi lại một lần: "Ngươi xác định?"
"Đúng thế." Thần Phàm lần nữa gật đầu.
Lúc này Thần Thanh Thanh mới kì quái nhìn hắn một cái, trong lòng âm thầm nghĩ: "Chẳng lẽ lại thật sự quyết tâm muốn sửa chữa lỗi lầm rồi? Cũng không biết có thể kiên trì bao lâu, mong là không nên lộ nguyên hình quá nhanh."
...
Rất nhanh, hai người đã rời khỏi phòng đá nhỏ.
Lần đầu tiên,Thần Phàm tận mắt nhìn thấy Trọng Kiếm thành, có vẻ giống như thành trì thời cổ đại, không hề nhìn thấy tung tích bê tông cốt thép của mấy trăm năm trước.
Phòng ốc cũng chủ yếu dựa vào gỗ và đá để xây dựng thành, tường thành rất cao, phía trên còn có binh sĩ đứng gác.
Mà số lượng nhân khẩu trong thành, cũng vượt xa tưởng tượng của Thần Phàm, hoàn toàn có thể dùng từ phố xá sầm uất để hình dung.
Từ khi hắn ra khỏi nhà, đi tới Trọng Kiếm Phong, trên đường đi toàn thấy người đông nghìn nghịt...
Kỳ thật số lượng người này miệng nếu là ở mấy trăm năm trước, cũng sẽ không khoa trương như vậy, nhưng bây giờ ở trên Địa Cầu có vô số yêu thú, cùng tu tiên giả tranh giành địa bàn.
Vì thế địa bàn hoạt động của nhân tộc giảm mạnh, khiến một thị trấn nhỏ phổ thông lại có nhiều người tụ tập như vậy.
Thậm chí là trên đỉnh Trọng Kiếm, cũng không có nhiều chỗ ở, bởi vậy đa số đệ tử đều là ở trong Trọng Kiếm thành, mỗi ngày lại từ nhà đi tới tông môn để tu luyện, đêm xuống lại cùng nhau trở về.
"Thần Phàm, hi vọng ngươi có thể giữ vững trạng thái này, tĩnh tâm tu luyện đến Luyện Khí tầng sáu, sau đó có thể đi tìm Lý trưởng lão, thu hồi lại Thần gia chí bảo mà phụ thân nhờ hắn giữ, phụ thân luôn hi vọng ngươi có thể khiến Thần gia phát dương quang đại, ngươi chớ để hắn ở dưới cửu tuyền phải thất vọng." Trên đường đi, Thần Thanh Thanh đột nhiên mở miệng nói, trong giọng nói mang theo vẻ chờ mong.
"Ừ." Thần Phàm nhẹ gật đầu.
Thần Thanh Thanh nói tới chuyện này, hắn cũng có chút ấn tượng.
Năm đó phụ thân Thần Phàm là một cường giả luyện khí tầng tám, là bạn sinh tử với Lý trưởng lão trên Trọng Kiếm Phong, sau này lại chiến trận.
Trước khi hắn chết, Thần Phàm và Thần Thanh Thanh mới vừa bước vào Luyện Khí tầng một, hắn sợ truyền thừa Thần gia sẽ dẫn tới đại họa cho hai huynh muội, thế là đã giao phó truyền thừa cho người bạn sinh tử của mình- Lý trưởng lão trên Trọng Kiếm Phong, cũng dặn dò Thần Phàm, sau khi tu luyện đến luyện khí tầng sáu, có năng lực tự vệ mới có thể thu hồi lại vật này.
Luyện khí tầng sáu?
Trong lòng Thần Phàm thầm than, chuyện này với hắn mà nói căn bản không phải vấn đề, mục tiêu của hắn là trở lại Trúc Cơ kỳ, thậm chí còn phải có thành tựu cao hơn.
"Còn có, nếu ngươi muốn để Nạp Lan Vân trở thành bạn lữ của ngươi, càng phải chăm chỉ tu luyện, tương lai cường đại rồi, người ta tự nhiên sẽ coi trọng ngươi, lần này theo ta về Trọng Kiếm Phong, ta hi vọng ngươi đừng tiếp tục gây chuyện, càng không được chủ động đi tìm nữ nhân kia, hiểu không?" Lúc này, Thần Thanh Thanh lại mở miệng nói, có thể nói là căn dặn một phen.
"Ừ." Thần Phàm gật đầu liên tục, thậm chí chuyện gật đầu cũng đã trở thành thói quen .
Nạp Lan Vân? Hắn đã không còn một chút ấn tượng nào về nữ nhân này, nên cũng sẽ không quan tâm tới nàng ta!
Sau đó, hai người trên đường một trước một cùng đi lên trên núi.
Đến khi mấy toà kiến trúc cổ xưa cao vút tầng mây xuất hiện trước mắt Thần Phàm, hắn đột nhiên ngẩn người!
Nơi này quá quen thuộc, đúng là nơi năm đó hắn bỏ mình.
Ngọn núi này nằm bên cạnh ngọn núi cao năm đó, trên núi là khu biệt thự là của người giàu có, không nghĩ tới mấy trăm năm sau, lại biến thành tông môn.
"Nói như vậy, năm đó đồ vật ta mất đi..." Thần Phàm thoáng suy nghĩ nghĩ tới điều gì.
"Hiện tại ngươi chỉ là Luyện Khí tầng một, còn chưa thể tiến nhập nội viện, không cùng đường với ta, ta sẽ không tiễn ngươi, nhớ kỹ, đừng gây chuyện."Sau khi Thần Thanh Thanh dặn dò xong, nàng quay người đi tới một tòa kiến trúc khá lớn, trên cổng tòa kiến trúc kia Thần Phàm nhìn thấy hai chữ "Nội viện".
Hắn khẽ nhíu mày, quay người nhìn quanh bốn phía, mới phát hiện ngoại viện ở đối diện với nội viện, mà nhìn trình độ kiến trúc bên này, hiển nhiên là không hoàn mỹ như nội viện.
Khi Thần Phàm bước vào ngoại viện, đột nhiên từ trên hành lang lầu hai truyền đến một trận huýt sáo, Thần Phàm ngẩng đầu nhìn lên, mới phát hiện trên đó có rất nhiều người đang đứng, ngay sau đó cả tòa nhà bắt đầu sôi trào.
"Nhìn kìa, đệ nhất dũng giả của ngoại viện đã trở về, cường giả Luyện Khí tầng hai một mình xông vào Yêu Vương cốc."
"Ha ha, ngươi đừng nói móc người ta, thật vất vả mới nhặt về một mạng, vận khí này thật sự khiến người ta hâm mộ."
"Ta cảm thấy hắn còn không bằng chết đi đâu, vì yêu mà chết, kiểu chết này có bao nhiêu vĩ đại. Tốt hơn là tương lai hắn trở thành củi mục, lên chiến trường bị yêu thú ăn thịt."
"Có đạo lý, lại nói gần đây Nạp Lan cô nương hình như rất thân cận cùng một thiên tài nào đó..."
Thần Phàm không thèm để ý đến những lời nghị luận và chế giễu của đám người này, trong khoảng thời gian này hắn đã sớm hiểu rõ, chủ nhân của thân thể này là dạng người gì, nhát gan sợ phiền phức, nhưng lại thích sĩ diện, cơ bản thuộc về loại hình chưa thấy quan tài chưa đổ lệ.
Cho nên đối mặt với đám người này, hắn cảm thấy rất vô vị, tu tiên chi đạo dài dằng dặc, cần gì lãng phí thời gian và tinh lực vào loại chuyện này?
Mà đám người trên lầu thấy Thần Phàm lại không mở miệng nói lại, đều cảm thấy có chút ngạc nhiên: "Tiểu tử này chẳng lẽ muốn chuyển thành loại âm trầm sao?"
"Cũng không nhất định, nghe nói những người trải qua sinh tử, tính tình đều sẽ đại biến."
"Thì tính sao? Ta cảm thấy nếu hắn không tiếp tục gây chuyện, rất có thể ngay cả một chút cảm giác tồn tại cuối cùng cũng mất."
"Được rồi, đều tranh thủ thời gian đi tu luyện thôi, sớm ngày tu tới luyện khí tầng bốn mới có thể tiến vào nội viện, đến lúc đó muốn xông vào tầng thứ nhất Thiên Đình cũng có hi vọng, nếu cứ ở ngoại viện này thì vĩnh viễn sẽ không thể ngẩng đầu được."
"Nói rất đúng, cứ nhìn Nạp Lan cô nương đi, bây giờ mới mười sáu tuổi liền đã là luyện khí tầng bốn, nghe nói hôm nay nàng chuẩn bị chỗ vượt qua cửa ải vào Thiên Đình tầng thứ nhất, đoạt được xưng hào thiên binh một sao."
"Ai, đối với ta thì Thiên Đình tầng thứ nhất còn quá xa xôi, cũng không biết đến lúc nào ta mới có thể tiến vào nội viện."
...
Thần Phàm không để ý đến những người này, hắn chậm rãi đi lên trên lầu, đột nhiên phát hiện có phía trên một cửa gỗ đóng chặt có viết bốn chữ "Thiên Đình lệnh bài".
Lúc này hắn mới dừng lại, khóe miệng thoáng cong lên: "Đến rồi!"
---------
Người dịch: Thờisênh239
Truyện được đăng tải độc quyền trên web Truyenyy.com