Chỉ là vừa dứt tiếng, ý cười trên mặt lại thoáng dừng, nhìn về phía nữ tử áo vàng trên đất cùng với nam tu sĩ, cau mày nói : "Còn thiếu một người, không phải nói có một tên tiểu tử Luyện Khí tầng bốn sao? Bị các ngươi giết rồi?"
Lời này tự nhiên là đang hỏi hai người khác, vừa đến cùng với Lưu Tam và Lý Đường.
Bốn người nghe vậy đều sững sờ, nơi như thế còn có người mới chỉ là Luyện Khí tầng bốn đi vào?
Bọn họ gần như đồng thời lắc đầu, hai người trong đó nói: "Chúng ta giết được một tên tu sĩ đầu trọc Luyện Khí tầng bảy, sau đó bắt được tiểu tử này ở một chỗ khác trong rừng rậm."
"Chúng ta chỉ tìm được nữ tử này." Lưu Tam và Lý Đường đẩy lục y nữ tử lên trên đất.
Bạch y thư sinh nghe vậy lông mày lập tức nhíu lại thành chữ "Xuyên", một lát sau mới buông lỏng, trên mặt lại nở một nụ cười : "Thú vị, Luyện Khí tầng bốn trốn kỹ đến mức ngay cả chúng ta cũng không tìm được."
Nữ tử áo vàng và lục y nữ tử nằm trên đất, cùng với nam tu sĩ kia nghe vậy, trong lòng đều cả kinh, bọn họ vốn tưởng rằng trong hai người chết đi, khẳng định có một người là Thần Phàm, nhưng lại không nghĩ rằng, sự tự tin của bọn họ, mới hai ngày đã không thể tiếp tục kiên trì mà bị tìm tới.
Nữ tử áo vàng lộ nở một nụ cười khổ, nàng còn tưởng rằng dù Thần Phàm có kiếm pháp tuyệt vời, cũng khó thoát khỏi vây bắt của rất nhiều tu sĩ Luyện Khí tầng bảy, mà nàng lại ẩn thân ở một hang động khó có thể phát hiện, không ngờ mới đến ngày thứ hai, nàng đã bị bạch y thư sinh và nữ tử áo đỏ tìm được, nàng chiến đấu một hồi, mà không phân cao thấp cùng nữ tử áo đỏ, lại không nghĩ rằng bạch y thư sinh cũng ra tay, tu vi Luyện Khí tám tầng, chỉ là mấy chiêu, đã bắt được nàng đến nơi này.
"Xong rồi, những người này dự định lấy hết sạch Tiên khí của chúng ta, còn lại tiểu tử Luyện Khí tầng bốn kia, sớm muộn cũng sẽ bị tìm ra." Nam tu sĩ nằm trên đất vẻ mặt tràn đầy thất vọng, quay sang nói với hai người nữ tử áo vàng.
Nữ tử áo vàng nghe vậy, hào quang trong mắt khẽ chuyển, nhớ tới tình cảnh hôm qua nhìn thấy Thần Phàm đánh giết Ngân Lang.
Lục y nữ tử đã dại ra, nàng chưa bao giờ tử vong, nàng vốn là thiên chi kiêu nữ, một đường xông đến nơi này, không nghĩ tới hôm nay, nàng mới phát hiện tử vong là khủng bố như thế, khiến nàng cảm thấy buồn cười chính là, tên tiểu tử Luyện Khí tầng bốn kia bị bọn họ xem thường, đến hiện tại đều không bị phát hiện.
"Luyện Khí tầng bốn lại có được 500 Tiên khí, dĩ nhiên có thể tham gia vượt ải Thiên Đình tầng thứ hai, sẽ không phải là đã chết trong miệng Yêu thú rồi chứ?" Lưu Tam mở miệng nói.
"Luyện Khí bốn tầng có thể có được 500 Tiên khí, tự nhiên phải có chút năng lực. " Bạch y thư sinh hơi híp mắt lại, tiếp tục nói : "Nhưng chỉ là Luyện Khí tầng bốn, đã nóng lòng vượt ải tầng thứ hai như vậy, có lẽ chỉ là một tiểu tử còn trẻ ngông cuồng mà thôi, nói không chừng đúng như lời ngươi nói, đã chôn vùi trong miệng Yêu thú rồi, Lý Đường, bốn người các ngươi lại đi một chuyến, sống phải thấy người chết phải tìm được gặp ngọc bài."
Bạch y thư sinh nói xong liếc mắt qua bốn người Lý Đường, mí mắt hơi híp, miễn cưỡng nói : "Còn tưởng rằng có thể gặp được một con mồi thông minh một chút, nhưng đáng tiếc nếu chỉ là Luyện Khí tầng bốn, thì thực sự vô vị."
Nói xong hắn đi tới dưới gốc cây đại thụ, hắn không chê mặt đất bẩn mà trực tiếp ngồi xuống, bắt đầu nhắm mắt tu luyện.
Nữ tử áo đỏ cũng ngồi ở một bên, trong tay nghịch mấy tấm phù, đôi mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm ba người nữ tử áo vàng, nếu đám nữ tử áo vàng có động tĩnh gì, nàng sẽ nhanh chóng bắn phù ra.
Chỉ có điều đã có bạch y thư sinh ở này bảo vệ, trong lòng nàng cũng tin tưởng, những người này sẽ không dám giở trò.
Bốn người Lý Đường liếc nhìn nhau, tiếp tục dựa theo cách chia lúc trước, tạo thành hai đội, đi sâu vào trong rừng rậm.
Mà trên mặt đất, nam tu sĩ bên cạnh nữ tử áo vàng đánh giá bạch y thư sinh hồi lâu, cuối cùng mở miệng trầm giọng nói : "Người này tuổi còn trẻ như vậy, tu vi đã đạt đến Luyện Khí tầng tám."
Hắn không hề có cảm giác sợ hãi vì mình sắp chết, chứng tỏ đây là người có kinh nghiệm phong phú trong việc thất bại, trải qua mấy lần vượt ải thất bại, bây giờ đã không e ngại chuyện tử vong trong Thiên Đình.
"Không chỉ như vậy, quạt giấy trên tay hắn, chính là một thanh Linh khí, vừa nãy ta bị đánh bại chỉ trong bốn chiêu khi hắn dùng cây quạt này." Nữ tử áo vàng khẽ lắc đầu, nàng nhớ tới một trận chiến cùng bạch y thư sinh, trong mắt tràn đầy vẻ kiêng kỵ.
Bất kể là Tu Tiên Giới hay Thiên Đình, đạo tu vẫn luôn cường đại nhất, ngoại trừ sau khi Trúc Cơ kỳ có tu luyện phép thuật ra, chính là dựa vào pháp bảo mạnh mẽ, nhưng pháp bảo cũng không phải là thứ tiểu tu sĩ phổ thông có thể dùng, dựa theo vật liệu, độ khó chế tạo cùng với uy lực để phân chia, sắp xếp từ yếu đến là : Linh khí, pháp khí, linh bảo, pháp bảo.
Linh khí phần lớn nằm trong tay một số tu sĩ Luyện Khí kỳ cùng với tu sĩ Trúc Cơ kỳ, nhưng cho dù tu sĩ Luyện Khí kỳ gặp được cơ duyên mà có Linh khí, bình thường cũng rất ít khi sử dụng, bởi vì loại Linh khí này quá tiêu hao chân khí.
Bạch y thư sinh này có thẻ lấy tu vi Luyện Khí tầng tám, mà vẻ mặt không chút biến sắc liên tục triển khai Linh khí mấy lần, có thể thấy được chân khí của hắn hùng hậu đến mức nào.
Mà lúc này, Thần Phàm đang ngồi xếp bằng sau thác nước đột nhiên mở to hai mắt, một luồng khí lưu từ trên người hắn bắn ra, tràn ra bốn phía, cuốn lấy bụi trần trên đất.
Yêu hạch trong tay hắn đã hóa thành tro tàn, cỗ thân thể này không có Tẩy Tủy đan để tẩy gân phạt tủy, ở phương diện luyện hóa yêu hạch, sẽ yếu hơn so với thân thể của hắn ở trên Địa Cầu, nhưng qua một đêm ngắn ngủi, hắn cũng hoàn toàn hấp thu năng lượng khổng lồ bên trong yêu hạch, tu vi đã nhảy lên tới Luyện Khí tầng năm đỉnh phong, mơ hồ có dấu hiệu muốn đột phá tới tầng sáu.
Cũng may Linh khí bên trong Thiên Đình dày đặc, sau khi hắn liếc mắt nhìn con số Tiên khí trên ngọc bài, lại tiếp tục nhắm hai mắt lại, tiến vào trạng thái tu luyện...
Mà Lý Đường và Lưu Tam lại tiếp tục tạo thành một tổ, giờ khắc này đang tìm ở dòng sông, đi ngược về phía thượng lưu, phương hướng tiến lên, chính là vị trí thác nước mà Thần Phàm đang ngồi.
Lấy tu vi Luyện Khí tầng bảy của hai người, một đường chạy đi cũng không có vấn đề, một lát sau, hai người đã đứng trước thác nước hùng vĩ, vẻ mặt đờ ra.
"Quá tà môn, một đường tìm đến đây cũng không tìm thấy tiểu tử kia, chắc không phải sẽ trốn ở trong thác nước này đi." Lưu Tam nhếch miệng nói, một câu cuối cùng còn nói với vẻ đùa giỡn.
"Ngươi trốn vào thử xem, e là tay vừa đưa tới đã bị thác nước giội cho máu thịt be bét ấy." Lý Đường lắc đầu nói.
" Thác nước chảy xiết như thế, ngươi còn hi vọng chỉ máu thịt be bét? Có thể còn lại xương chính là đã vạn hạnh." Lưu Tam rùng mình một cái, chuẩn bị xoay người rời đi.
"Chờ đã, tiếng gì thế?" Lý Đường đột nhiên nhướng mày, trên mặt lộ ra vẻ nghi ngờ, đưa tay ngăn cản Lưu Tam.
"Sao vậy?" Lưu Tam nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Lý Đường, cũng bắt đầu cảnh giác.
"Hình như ta nghe được tiếng kiếm reo truyền đến..." Lý Đường nói, Lưu Tam nghe thế cũng dựng thẳng lỗ tai cẩn thận lắng nghe, nhưng lọt vào tai chỉ có tiếng nước đổ đinh tai nhức óc này, nào có tiếng kiếm reo gì.
Một lát sau, Lưu Tam không nói gì nhìn Lý Đường, lắc đầu nói : "Ngươi nghe lầm rồi, đi nhanh thôi, đi nơi khác tìm xem, trước khi trời tối cố gắng giải quyết hắn."
Lý Đường cũng cẩn thận nghe một hồi lâu, nhưng đúng là không nghe được một chút kiếm reo nào, cảm thấy có thể khi nãy là mình nghe lầm, không thể làm gì khác hơn là xoay người rời đi cùng Lưu Tam.
"Ầm!"
Ngay khi hai người vừa bước được mấy bước, một tiếng vang thật lớn từ phía sau truyền đến, khiến hai người lập tức xoay người đồng thời thân hình nhanh chóng lui lại!
Cảnh tượng đập vào mắt khiến bọn họ trợn mắt ngoác mồm.
---------
Người dịch: Thờisênh239
Truyện được đăng tải độc quyền trên web Truyenyy.com