Kiếm Tru Thiên Đạo (Dịch)

Chương 37 - Thiên Binh Hai Sao Hạng Nhất (2)

Ngày thứ hai, Thần Phàm bị truyền tống ra khỏi trận pháp, trở lại trong Thiên Đình, trong ngực hắn có tới mấy viên yêu hạch, chậm rãi đi ra thông đạo Thiên binh hai sao, ngọc bội bên người, cũng hơi lóe lên, xuất hiện hai viên đồng tinh, con số 510 trước kia, giờ khắc này đã biến thành 5600 Tiên khí.

Trong quá trình vượt ải, ngoại trừ bản thân hắn có 500 Tiên khí, hắn còn thu hoạch được 5000 điểm Tiên khí, đây là một con số to lớn.

Hắn chậm rãi đi ra thông đạo, nlại đột nhiên nhìn thấy một bóng người quen thuộc đi qua trước mặt hắn, Thần Phàm thoáng nao nao, dĩ nhiên là nữ tử áo vàng kia.

Nữ tử áo vàng hiển nhiên cũng chú ý tới Thần Phàm, lập tức dừng bước, vẻ mặt kinh ngạc nhìn Thần Phàm.

"Ngươi thế mà cũng là người Lăng Tiêu thành." Nữ tử áo vàng tên Tô Tử Nguyệt kinh ngạc nói, xưa nay nàng chưa từng nghe nói Lăng Tiêu thành xuất hiện Kiếm tu khủng bố như thế, ngoại trừ một thời gian trước có huyên náo chuyện Thiên binh một sao hạng nhất.

"Ừ." Thần Phàm khẽ gật đầu nói.

"Chờ đã, Luyện Khí tầng hai đạt được Thiên binh một sao không phải chính là người trước mắt này chứ?" Trong lòng Tô Tử Nguyệt đột nhiên chấn động, ngờ vực nhìn Thần Phàm, càng nghĩ càng thấy rất có thể.

"Ngươi chặn đường ta rồi." Thần Phàm thấy nữ tử này chắn trước mặt hắn, nhìn chằm chằm vào hắn khiến hắn cảm thấy có chút cảm giác không thoải mái.

"Ta gọi Tô Tử Nguyệt, là cư dân Quỷ Vực thành." Tô Tử Nguyệt nhẹ nhàng nở nụ cười, nhìn Thần Phàm nói.

Thần Phàm nghe vậy lại nao nao, hắn biết Thiên Đình phân chia tu sĩ dựa theo khu vực vị trí, ví dụ như Lăng Tiêu thành này, chính là đem tu sĩ trong phạm vi ngàn dặm Trọng Kiếm phong, toàn bộ đưa về trong thành này, vì lẽ đó thường ngày ở Lăng Tiêu thành bọn họ nhìn thấy, hơn xa toàn bộ người ở Tu Tiên Giới.

Mà trong phạm vi ngàn dặm Trọng Kiếm phong, lại có mấy địa phương tương đối có tiếng, ví dụ như Bàn Sơn tông nổi danh cùng Trọng Kiếm phong, còn có Quỷ Vực thành.

Quỷ Vực thành bị cư dân Trọng Kiếm thành gọi là nguồn gốc của Ma Môn, bởi vì Thiên Quỷ môn và Địa Quỷ môn, đều là nằm trong Quỷ Vực thành, đệ tử Trọng Kiếm phong càng miêu tả Quỷ Vực thành Luyện Ngục nhân gian, thậm chí nói bầu trời ở Quỷ Vực thành đều bị ác ma quỷ hồn chiếm lĩnh, cả tòa thành chưa từng có ban ngày, chỉ có đêm tối, nhưng trên thực tế đám người này lại chưa từng đi qua Quỷ Vực thành.

Lúc này nghe được nữ tử áo vàng này tự giới thiệu đến từ Quỷ Vực thành, khiến Thần Phàm hơi kinh ngạc, dù sao người bình thường sẽ không tiết lộ vị trí của chính mình trong Thiên Đình.

"Thần Phàm." Thần Phàm lạnh nhạt nói tên của chính mình, còn mình là người ở đâu thì hắn đương nhiên sẽ không nói ra, nếu không may truyền đến trong tai người có ý, chính hắn cũng không có gì, thế nhưng đám người Thần Thanh Thanh không tránh khỏi sẽ có phiền phức.

Tô Tử Nguyệt cũng không có ý kiến gì, giống như nàng đã sớm có dự liệu Thần Phàm sẽ không báo cho nàng biết hắn đến từ đâu.

"Vượt ải tầng thứ hai, cảm ơn."Nàng nhẹ nhàng nở nụ cười, nhìn Thần Phàm một chút, sau đó thân thể khẽ dịch về một bên, nhường đường cho hắn ra.

"Không cần." Thần Phàm khẽ lắc đầu một cái, cất bước đi về Lăng Tiêu điện.

Lại một lần nữa nhìn thấy bóng lưng Thần Phàm rời đi, trong đôi mắt xinh đẹp của Tô Tử Nguyệt khẽ lóe lên một tia sáng, khóe miệng mang theo một nụ cười, nhẹ nhàng đọc : "Thần Phàm."

...

Ra khỏi thông đạo, trở lại Lăng Tiêu điện, Thần Phàm ngừng lại trước một khối đã khổng lồ, đột nhiên một trận rối loạn rồi có vô số người tranh nhau vọt tới trước khối đá lớn này, trong đám người truyền đến từng tiếng ồ lên, toàn bộ Lăng Tiêu điện trong nháy mắt đã chật ních.

"Yêu nghiệt à, lại xuất hiện một yêu nghiệt, Luyện Khí bốn tầng lấy được Thiên binh hai sao hạng nhất, sao có thể chứ?"

"Không đúng, các ngươi xem, hắn có hai cái hạng nhất, người này rõ ràng chính là Luyện Khí tầng hai giành được Thiên binh một sao hạng nhất lúc trước."

"Người này rốt cuộc là ai, thực sự quá yêu nghiệt, tư chất thông thiên như vậy, lần này e là những cường giả Trúc Cơ kỳ ở Tiên thành khác, đều sẽ bị kinh động mà đến rồi."

"Nếu như có thể bái làm môn hạ của cường giả Trúc Cơ kỳ, tương lai nhất định có hi vọng Trúc Cơ nha."

"Thật ra ta cảm thấy, lấy tư chất của người này, cho dù không có cường giả Trúc Cơ kỳ thu làm đồ đệ, thì tương lai muốn Trúc Cơ cũng không phải vấn đề."

"Ngươi lời này nói có hơi quá, người này mặc dù phá lỷ lục ghi chép hai lần, thế nhưng từ cổ chí kim, cũng không phải là không có thiếu niên Luyện Khí kỳ bày ra tư chất kinh người, kết quả vẫn bị kẹt ở Luyện Khí tầng chín cả đời, trọn đời không có cách nào bước vào Trúc Cơ kỳ."

"Nhưng tư chất của người này mạnh hơn nhiều so với những tiền nhân mà ngươi nhắc tới."

"Vô dụng, những người gọi là thiên tài, ta xem đều là dùng hết tiềm năng của bọn họ trước, tương lai nhất định không thể đi xa, ngược lại, có một ít tu sĩ tích lũy lâu dài sử dụng một lần..."

Mọi người vây quanh Thiên Binh bảng kích động nghị luận, Thần Phàm là nhân vật chính lại không để ý chút nào, khiến hắn chú ý chính là Thiên Binh bảng dựa theo cảnh giới trước khi sát hạch để ghi chép, mà không phải dựa vào cảnh giới sau khi vượt ải thành công để ghi chép.

Chỉ có điều lần này hắn đạt được đánh giá hạng nhất, nhưng không thu được khen thưởng, đối với hắn mà nói, Thiên Binh bảng này đột nhiên trở nên không có bất kỳ ý nghĩa gì.

Hắn đi tới trong góc, trong lòng niệm khẩu quyết mà chim màu xanh nói cho hắn, sau một khắc hắn đã xuất hiện trong động phủ của mình, hắn ngồi xếp bằng trong ruộng thuốc, hấp thu Linh khí trong thiên địa, chậm rãi tiến vào trạng thái tu luyện, nếu so sánh với động phủ u ám, hắn càng yêu thích có thể nhìn thấy vườn thuốc này.

Duy trì trạng thái tu luyện, Thần Phàm lại lui ra Thiên Đình, hắn nhớ hôm nay còn muốn cùng Thần Thanh Thanh đi tới Trọng Kiếm phong, tìm Lý trưởng lão đòi lại truyền thừa của Thần gia.

"Ca, ngươi vượt ải thành công rồi?" Nhìn thấy Thần Phàm từ trong phòng đi ra, Thần Thanh Thanh kinh ngạc nói.

Thần Phàm nhìn thấy Trương Như Mộng cũng tới, khẽ gật đầu với nàng rồi mới nói : "May mắn thành công, chuẩn bị một chút, sau đó chúng ta lên Trọng Kiếm phong đi."

"Là vì chuyện truyền thừa sao?" Thần Thanh Thanh hỏi.

"Ừ." Thần Phàm gật gật đầu.

"Được, đợi ta đi thay quần áo." Thần Thanh Thanh nghe vậy thì vô cùng phấn khởi chạy hướng về phòng mình, dáng vẻ này không hề giống Thần Thanh Thanh lần thứ nhất hắn nhìn thấy.

Là người ngoài cuộc, Thần Phàm và Trương Như Mộng tự nhiên cũng có thể cảm giác được biến hóa của Thần Thanh Thanh, đây là chuyện tốt, nhưng cũng là việc xấu, Thần Thanh Thanh bắt đầu có chút ỷ lại vào Thần Phàm, nhưng ở Tu Tiên giới, xưa nay chỉ có thể tự dựa vào chính bản thân mình, tu đến trường sinh, đây là một con đường cô độc.

Nhưng Trương Như Mộng lại không nghĩ xa như Thần Phàm, nàng cảm thấy hiện tại Thần Thanh Thanh mới là vui vẻ nhất.

Con ngươi đen kịt như mực của Thần Phàm lóe lên tia sáng, giống như đang suy tư.

Một lát sau, Thần Thanh Thanh từ gian phòng đi ra, thay một váy lụa trắng xanh, nhìn có vẻ thanh thuần mỹ lệ, Trương Như Mộng thấy thế lập tức trêu chọc nói : "Thanh Thanh đại mỹ nhân, thé này là muốn lên Trọng Kiếm phong tìm lang quân như ý sao?"

" Như Mộng thối, ngươi mới đi tìm lang quâ như ý." Thần Thanh Thanh nghe vậy thì khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, đuổi theo Trương Như Mộng chọc chọc nàng.

Hai người đùa giỡn một hồi lâu, mới đình chiến, cùng Thần Phàm đi lên Trọng Kiếm phong.

---------

Người dịch: Thờisênh239

Truyện được đăng tải độc quyền trên web Truyenyy.com

Bình Luận (0)
Comment