Một mảnh hơi thở nóng bỏng phả vào mặt, sắc mặt Thần Phàm rất vẫn bình tĩnh.
Soạt một tiếng, thân ảnh hắn đột nhiên mơ hồ.
Ầm! Ầm! Ầm!
Sau một khắc, ba tiếng nổ liên tiếp truyền đến, ba quả cầu lửa hung hăng nện xuống mặt đất vị trí Thần Phàm đứng lúc trước, lưu lại ba dấu cháy đen tren đó.
Thân ảnh Thần Phàm lúc này mới hiện ra, sắc mặt vẫn rất bình tĩnh.
"Quá nhanh!" Sắc mặt nữ tử áo đỏ khẽ biến, tốc độ như thế, không thể xuất hiện trên người một tên tu sĩ Luyện Khí tầng hai.
Vẻ mặt nàng bắt đầu nghiêm nghị lên, quyết định dùng tới sát chiêu, để tránh đêm dài lắm mộng, nàng lật tay một cái, một tấm phù toả ra sóng linh lực xuất hiện trong lòng bàn tay.
Nhưng Thần Phàm cũng động, năm tấm phù đồng thời xuất hiện trong tay hắn, hắn dùng chân khí dẫn động, đồng thời hóa thành năm tia sáng khác màu bắn nhanh ra ngoài.
"Đây. . . Ngũ Hành kỳ kiếm phù?" Sắc mặt nữ tử áo đỏ lần thứ hai thay đổi, kinh ngạc nhìn về phía Thần Phàm : "Đúng là đã coi thường ngươi, chỉ là một tên Luyện Khí tầng hai, mà trên người còn có loại phù này, nhưng chỉ dựa vào cái này e là còn chưa đủ. . ."
Ngay khi nàng lắc đầu cười khẽ, năm tia sáng kia đột nhiên truy đuổi lẫn nhau, trên không trung hiển hiện ra một vòng sáng năm màu rực rỡ, trong vòng sáng chậm rãi hiện ra từng dải lụa màu sắc rực rỡ như ánh sáng liên tiếp, dần dần tạo thành một ngôi sao năm cánh chậm rãi chuyển động, một luồng sóng linh lực khủng bố chậm rãi tản mát ra, khiến nữ tử kia phải biến sắc.
Dùng mộc là đầu, dùng thủy là đuôi, Ngũ Hành trận!
Sắc mặt Thần Phàm ngưng lại, hai tay bắn ra một tia chân khí màu trắng, liên tục điểm lên ngôi sao năm cánh trong hư không, chân khí lập tức bắn nhanh ra ngoài, đánh tới trung tâm ngôi sao năm cánh.
Ầm! !
Giống như dùng một chiếc búa tạ đập xuống, bên tai nữ tử áo đỏ đột nhiên nổ vang một tiếng đinh tai nhức óc.
Trong ánh mắt khiếp sợ của nàng, Ngũ Hành trận nhanh chóng chuyển động, một màn sáng rực rỡ nặng nề bắn về phía nàng.
Nữ tử áo đỏ khẽ đạp chân xuống đất, cả người nhanh chóng lùi về sau, nhưng nàng hoảng sợ cảm giác được bốn phương tám hướng giống như có một luồng khí thế cường hãn đã khóa chặt mình lại, Ngũ Hành trận này rõ ràng nhìn rất chậm, nhưng lại có thế không thể đỡ nổi, khiến mình muốn lui cũng không được, muốn tránh cũng không xong!
Phía trước Mộc khắc Thổ, bên trái Hỏa khắc Kim, bên phải Kim khắc Mộc, phía sau Thổ khắc Thủy, ngay cả trên đỉnh đầu, cũng có Thủy khắc Hỏa phong tỏa lại.
Trong mắt của nàng nhất thời tràn ngập một màn sáng năm màu rực rỡ!
Dường như nàng đang lọt vào một thế giới nhỏ, bốn bề thọ địch.
"Ầm!"
"Phốc!"
Ngũ Hành trận ầm ầm đạp lên trên người nữ tử áo đỏ, trực tiếp khiến cả người nàng bay ngược ra ngoài, trên không trung phun ra một đám máu đỏ tươi.
"Ngũ Hành kỳ kiếm phù, sao lại như vậy. . ."
Lời nói còn chưa dứt, cả người đã hóa thành một tia sáng trắng, biến mất trên đài luận võ .
Luyện Khí tầng sáu, bị Thần Phàm dùng một đòn đánh bại.
"Ngũ Hành tương khắc, đây mới là mấu chốt của Ngũ Hành kỳ kiếm phù." Thần Phàm hờ hững nói.
Lúc này trên Bạch Ngọc bài to lớn xuất hiện một hàng chữ màu mực:
Giáp!
Đồng thời một khối ngọc nhỏ màu xanh lục từ không trung rơi vào trong tay hắn, phía trên có thể có một ngôi sao nhỏ.
Thiên binh một sao!
Thần Phàm nắm khối ngọc nhỏ trong tay, giơ ra quan sát một lúc, phát hiện phía trên lại lóe qua một tia sáng trắng, có một số đột nhiên hiện ra.
"50!" Thần Phàm hơi run run.
Tiếp theo, ngọc bội ở trong tay hắn đột nhiên tuôn ra lục mang lớn.
Thần Phàm tay lanh mắt lẹ, lập tức vứt miếng ngọc ra, cảnh giác nhìn ngọc bội.
"Ai nha! Ngươi muốn bản tọa ngã chết sao?" Một con chim lớn màu xanh lục đột nhiên hiện ra, trên đầu còn có khắc một ngôi sao màu vàng.
Chỉ thấy nó đập cánh, nhe răng trợn mắt căm tức nhìn Thần Phàm.
"Một con chim màu xanh?" Thần Phàm khẽ cau mày, hắn không nghĩ ra vì sao một khối ngọc bội lại đột nhiên biến thành một con chim.
"Phi, bản tọa chính là Thượng Cổ tiên cầm." Chim màu xanh khinh thường nói.
"Vậy tại sao ngươi lại ở bên trong ngọc bội kia, không đúng, ngươi là Khí Linh của ngọc bội kia?" Thần Phàm nghĩ đến cái gì rồi nói.
"Ngươi rất thông tuệ, chẳng trách có thể lấy được đánh giá hạng nhất, đây là lần đàu tiên ở Thiên Đình tầng thứ nhất này xuất hiện đánh giá hạng nhất." Chim màu xanh vừa đánh giá Thần Phàm, vừa nói.
"Tiểu tử, ngươi tên là gì?" Chim màu xanh kiêu ngạo hỏi.
"Thần Phàm."
"Ừ, tên không sai, sau này cứ đi theo bản tọa, đảm bảo ngươi có thể đắc đạo thành tiên." Chim màu xanh như ông cụ non nhìn Thần Phàm, muốn thu hắn làm tiểu đệ.
"Bây giờ ngọc bội này chính là đồ vật, nếu ngươi là Khí Linh của ngọc bội kia, thì phải nghe lệnh của ta." Thần Phàm lạnh nhạt nói.
"Ngạch. . . Vậy thế này đi, chúng ta ngang hàng, ngươi làm lão đại, ta làm lão nhị. . . Không đúng, ngang hàng cơ mà, không phân lớn nhỏ." Chim màu xanh trừng mắt vội vã nói rằng.
"Nói như thế, bên trong mỗi một khối ngọc bội của mỗi người đều có một Khí Linh?" Thần Phàm không để ý đến chim màu xanh, tiếp tục hỏi.
"Đúng, nhưng những Khí Linh kia đều là cấp thấp, chỉ có bản tọa, mới thật sự là Thượng Cổ tiên cầm, sớm muộn cũng đứng vào hàng tiên ban." Chim màu xanh tự hào ngẩng đầu lên nói.
"Ta lại hỏi ngươi, số 50 trên ngọc bội kia có ý gì?" Thần Phàm nói rằng.
"Cái này mà ngươi cũng không biết? Đó là đại biểu số lượng Tiên khí của ngươi ở bên trong Thiên Đình, ngươi vừa mới vượt ải thành công, khen thưởng 50 điểm Tiên khí, đồng thời còn có một động phủ thượng đẳng."
"Động phủ?"
"Không sai, chỉ cần người có đánh giá Bính cấp trở lên, đều có thể có được một động phủ thuộc về mình, Bính cấp là hạ đẳng, ất là trung đẳng, mà hạng nhất đương nhiên chính là thượng đẳng;." Chim màu xanh gật đầu nói.
Thần Phàm nghe vậy khẽ gật đầu, hắn nhớ tới khi nãy hắn cùng Thần Thanh Thanh tiến vào mật thất của Vương Vận Lam, nói vậy đó chính là động phủ.
"Có phải là mỗi lần đi vào đều phải dùng Linh thạch để khởi động Truyền Tống Trận hay không?" Lúc này hắn nhớ tới Linh thạch của Thần Thanh Thanh.
"Người ngoài được chủ nhân động phủ đồng ý, mới cần dùng Truyền Tống Trận để tiến vào, mà chủ nhân động phủ lại có thể tiến vào bên trong bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu." Chim màu xanh nói.
"Ồ? Làm sao để tiến vào?" Thần Phàm hỏi.
"Là như vậy. . ." Chim màu xanh vừa dứt tiếng, thân thể nó đã hóa thành một đoàn ánh sáng xanh lục, bao vây lấy Thần Phàm, trong nháy mắt biến mất tại chỗ.
Sau một khắc, Thần Phàm đã xuất hiện ở ngoài một tòa nhà cổ.
Một luồng Linh khí càng thêm dày đặc hơn so với bên ngoài đột nhiên vọt tới, hắn quan sát hoàn cảnh chung quanh, phát hiện chỗ mình đứng là một vườn thuốc, trên đất đai tràn ngập linh khí có mấy cây xanh.
"Thất Tinh Thảo?" Thần Phàm nhận ra loại cây này, hơi kinh ngạc.
Thất Tinh Thảo là vật liệu chủ yếu để luyện chế ra lá bùa trung phẩm, lúc trước ở bên trong cung điện ông lão kia cho hắn giấy bùa màu vàng, chỉ là cấp bậc hạ phẩm thôi, chịu được uy lực phù văn cũng đại chỉ tương đương với trình độ Ngũ Hành kỳ kiếm phù thôi, nếu là phù văn thâm ảo hơn, vẽ lên lá bùa hạ phẩm, lá bùa sẽ không chịu nổi, tự thiêu hủy.
Trình tự luyện chế lá bùa hạ phẩm và vật liệu đều rất đơn giản, nhưng lá bùa trung phẩm lại có chút hiếm thấy, bởi vì ở mấy trăm năm trước, Thất Tinh Thảo đã tuyệt diệt, không nghĩ tới ở Thiên Đình, thế mà lại xuất hiện vài cây.
"Tiểu tử rất biết hàng, Thất Tinh Thảo này và vườn thuốc kia, chính là chỗ khác biệt giữa thượng phẩm động phủ và trung phẩm động phủ, hơn nữa linh khí đậm đặc hơn bên ngoài rất nhiều." Chim màu xanh cười híp mắt nói.
Thần Phàm nghe vậy hít một hơi thật sâu, một luồng khí tức mát mẻ từ miệng hắn chảy qua phế phủ, tràn vào trong đan điền.
Hắn thoáng do dự một chút, sau đó ngồi xếp bằng trên đất, vận hành Phần Thiên Kiếm Quyết, bắt đầu dẫn động linh khí, dẫn vào kinh mạch trong cơ thể, chậm rãi chuyển đổi thành Phần Thiên Kiếm khí, tích trữ trong đan điền.
Dần dần, kiếm khí thay thế tất cả chân khí trong cơ thể hắn, hội tụ tại Đan Điền, ở chính giữa đan điền hình thành một vòng xoáy, tốc độ hấp thu chân khí cũng vì thế mà càng lúc càng nhanh.
. . .
Mà giờ khắc này trong một sương phòng của một nhà lầu xa hoa ở một thành phố khác, một nữ tử áo đỏ ngồi trên đất bằng, đột nhiên mở to hai mắt, vẻ mặt khó tin.
"Ngũ Hành kỳ kiếm phù sao lại có uy lực lớn như thế, chỉ là một tên tu sĩ Luyện Khí hai tầng. . ."Phân thân của nàng bên trong Thiên Đình đã bị giết, giờ khắc này thần hồn của nàng cũng bị hao tổn.
"Nguyệt Như, sao vậy?" Lúc này một người đàn ông trung niên khoác đạo bào đi tới, quan tâm nói.
"Cha." Nữ tử áo đỏ nhìn người đàn ông trung niên kia rồi kêu lên.
"Con vừa tiếp một nhiệm vụ sát hạch Thiên Đình, kết quả thất bại, phân thân trong Thiên Đình bị người giết."
"Gặp phải cao thủ?" Người đàn ông trung niên kia hơi nhướng mày, hỏi.
"Chắc là thế. . ." Nữ tử áo đỏ có chút không dám xác định, Luyện Khí tầng hai là cao thủ, vậy nàng là Luyện Khí tầng sáu thì tính cái gì, nhưng hiện tại mình đã hoàn toàn thua trong tay người ta.
"Cảnh giới thế nào?"
"Luyện Khí hai tầng." Nữ tử áo đỏ cười khổ nói.
"Cũng được. . . Cái gì, con vừa nói là Luyện Khí hai tầng?" Người đàn ông trung niên vốn định nói lời an ủi nữ nhi mình, nhưng rất nhanh đã phục hồi lại tinh thần, nữ nhi mình lại nói là Luyện Khí tầng hai.
"Vâng." Nữ tử áo đỏ vẫn cười khổ gật đầu, đây là lần thứ nhất từ khi nàng trở thành thiên kiêu tới nay, cảm thấy không còn mặt mũi gì.
"Rốt cuộc là chuyện gì?" Sắc mặt người đàn ông trung niên nghiêm nghị, hắn hiểu rất rõ thực lực của nữ nhi mình, một tên tu sĩ Luyện Khí tầng hai, có mạnh hơn nữa thì có thể mạnh tới đâu?
"Hắn dùng Ngũ Hành kỳ kiếm phù, đem kiếm phù tạo thành một loại trận pháp. . ." Nữ tử áo đỏ kể lại chi tiết trận chiến với Thần Phàm cho người đàn ông trung niên.
Một lúc lâu sau, người đàn ông trung niên mới nói : "Trước tiên con khôi phục Thần hồn đi, sau khi lại tiến vào Thiên Đình, mở ra ghi chép thạch, ta muốn xem rốt cuộc là thế nào."
"Cha, ngươi. . . ngươi chính là cường giả Trúc Cơ kỳ, nếu để người ta biết ngươi cùng một tên tu sĩ Luyện Khí tầng hai. . ." Nữ tử áo đỏ nghe vậy, nhất thời kinh hô.
"Không sao, trước tiên con cứ tĩnh tâm dưỡng thương khôi phục đi." Người đàn ông trung niên nói xong đứng dậy rời đi.
---------
Người dịch: Thờisênh239
Truyện được đăng tải độc quyền trên web Truyenyy.com