Lúc trời còn sớm, Triệu Cao xuất hiện trong sân y quán phía trên.
Hắn lật xem một ít dược vật đang phơi nắng, trong thời gian mấy tháng qua hắn đã nhớ rất rõ ràng tất cả đặc điểm của những loại thuốc này, bao gồm cả cách sử dụng như thế nào.
Hàn Ngộ Xuân truyền y thuật cho hắn, song hắn dù sao cũng không có bất kỳ kinh nghiệm thực tế nào, hắn nhất định phải cực kỳ cẩn thận, không phạm bất kỳ sai lầm nào.
- Lão sư.
Một học sinh xuất hiện ở phía sau lưng hắn cách đó không xa, sau khi hành lễ lại có chút khó xử nói:
- Người trong Hoàng cung lại tới mời ngài, nếu không đáp ứng chỉ sợ có chút khó xử.
- Nói cho bọn họ biết ta muốn chuẩn bị một ít dược vật, năm ngày sau ta theo bọn họ vào cung.
Triệu Cao không nhanh không chậm nhẹ giọng nói,
- Ngươi nói cho bọn họ biết không cần khẩn trương làm gì, ta tự có chủ ý.
- Vâng, đệ tử đi nói cho bọn họ biết.
Nghe được câu trả lời của hắn, tên học sinh cung kính lập tức thở phào nhẹ nhõm, lập tức xoay người bước nhanh ra ngoài.
Triệu Cao đưa tay sờ sờ nếp nhăn khóe mắt, hắn biết ngay cả học sinh thân cận nhất của Hàn Ngộ Xuân xưa kia cũng không cảm giác ra chút khác thường nào, vậy sau này càng không có khả năng có người hoài nghi thân phận của hắn.
......
Sáng sớm, trong Hoàng cung vương triều Đại Tề, Tề đế uống một chén tổ yến, lại uống một bát canh sâm, sau đó xoa xoa hai mắt, tạm thời không đọc hồ sơ chất đống như núi.
Thân phận của hắn trong cuộc chiến này là đồng minh của Trịnh Tụ.
Trên thực tế có điều những tướng lĩnh biên quân kia không biết chính là có một đội quân Tề mấy ngày trước đã bí mật dùng đường thủy chạy tới vùng trung tâm đất Sở, chính là vì phối hợp với Trịnh Tụ tiến hành chặn giết tàn quân Sở ở các trấn Nam Tuyền.
Nếu như tất cả không có vấn đề gì, vậy các trấn Nam Tuyền sẽ biến thành một chiến trường khổng lồ giống như quận Dương Sơn, hơn nữa giết chóc ở nơi đó còn tàn khốc hơn so với quận Dương Sơn, bởi vì những quân Sở kia sẽ không có chỗ chạy trốn, đều sẽ vùi thân ở nơi đó.
Trong thời gian qua, quân Tần biểu hiện ra quyết tâm khác thường, hoàn toàn không tiếc hao tổn truy kích quân Sở, điều này cũng mang đến cho y lòng tin lớn lao.
Song theo tình hình quân sự mới nhất truyền đến, y hoàn toàn không nghĩ tới, vấn đề cuối cùng lại xuất hiện ở phía vương triều Đại Tần.
Có một bộ phận quân Tần truy kích dừng bước, nguyên nhân trong đó hiển nhiên xuất phát từ việc một số tướng lĩnh thương cảm quân dưới trướng mà kháng lệnh, song theo tin tức đám người Tề Tư Nhân truyền về đến Hoàng cung, y có thể phán đoán ra, có chút nguyên nhân lại bởi vì Nguyên Vũ.
Kỳ thật có một chuyện cực kỳ đơn giản, đại đa số quân đội cùng Tu hành giả vương triều Đại Tần mặc dù đều nằm trong sự khống chế của Trịnh Tụ, nhưng bọn họ đều trung thành với Nguyên Vũ, chẳng qua hắn không trực tiếp thống trị mà thôi.
Cho nên chỉ cần khi Nguyên Vũ biểu đạt ý kiến khác biệt, thì cuộc chiến tranh này đã hoàn toàn bị hắn tiếp quản.
Chủ lực quân Tần không tới, vậy đội quân Tề mà y trả giá bằng rất nhiều sắp xếp cũng mất đi tác dụng vốn có.
Mấu chốt nhất chính là người hợp tác với y lúc trước là Trịnh Tụ, hiện tại khi Nguyên Vũ và Trịnh Tụ không đứng cùng một bên, vậy rất nhiều liên lạc giữa y và vương triều Đại Tần cũng bị gián đoạn.
Khi Đinh Ninh chính thức lấy thân phận lãnh tụ Ba Sơn Kiếm Tràng xuất hiện ở các trấn Nam Tuyền tới nay, thanh âm phản đối y trong vương triều càng ngày càng nhiều, nhất là khi Nguyên Vũ cùng Trịnh Tụ xảy ra vấn đề, quận Giao Đông chắc chắn cũng đã rơi vào tay nước Sở cùng Ba Sơn Kiếm Tràng, loại thanh âm này thậm chí đã có chút không áp chế được.
Y đã thức trắng đêm trong nhiều ngày.
Dù vậy y có thể chắc chắn rằng khi ngày hôm nay qua đi, thanh âm phản đối này sẽ biến mất hoàn toàn.
Bởi vì hôm nay sẽ là một đại lễ được ghi chép muôn đời trong sử sách vương triều Đại Tề, là ngày những công pháp cường đại trên mười hai Vu Thần thủ trở về với vương triều này.
Y bắt đầu tắm rửa thay quần áo và xức nước thơm.
Nguyên nhân thực sự khiến y phải tự mình có mặt, cũng không phải bởi vì y cần xuất hiện cực kỳ sáng chói trên ghi chép có liên quan trong sử sách, mà do lực lượng bảo hộ mười hai Vu Thần thủ không thể phân tán.
Tất cả Tu hành giả cường đại bảo vệ trong Hoàng cung sẽ theo y cùng nhau đến nơi sắp đặt mười hai Vu Thần thủ, sau đó chờ đợi y lựa chọn những tài tuấn trẻ tuổi tuyệt đối trung thành với mình bắt đầu tiếp xúc với thứ này, tìm hiểu và tu hành công pháp chí cường phía trên.
Nơi đó sẽ là nơi phòng vệ nghiêm ngặt nhất của vương triều Đại Tề.
Sẽ sinh ra một nhóm Tu hành giả đủ để thay đổi thế gian này trong tương lai.
Sự kích động và cảm xúc trong nội tâm sẽ thay đổi thần sắc của một người.
Khi y xuất hiện trước mặt quần thần đang chờ đợi, y như tản ra hào quang trước nay chưa từng có, hào quang rơi vào trong mắt những thần tử kia, giống như bó đuốc chập chờn.
Cao thủ ở sâu trong Hoàng cung dốc toàn lực ra, sau đó hộ tống y và quần thần đến bờ sông lớn.
Nước sông hơi phiếm hồng, tiếng nước ầm ầm, có ba chiếc thuyền bằng sắt thép khổng lồ từ sâu trong nước nổi lên, mang theo mùi vị u ám.
Đây là ba chiếc hạm lớn U Phù, là một trong những lễ vật Trịnh Tụ ban cho y.
Dưới sự điều khiển của Tu hành giả Đại Tề đã nắm giữ pháp trận phía trên một cách thuần thục, tốc độ điều hướng của ba chiếc hạm lớn U Phù này cực nhanh, chỉ mất nửa ngày đã xuyên qua vô số dặm núi xanh liên miên.
Lúc ánh nắng chói chang ban trưa, ba chiếc hạm lớn U Phù tiến vào một cửa cống.
Đường sông phía sau cống này cực kỳ thẳng tắp dẫn tới một ngọn núi.
Hai bên bờ sông đều là vách đá.
Cảng thêm chuẩn xác mà nói có một tòa núi hình khuyên vây quanh đường sông thẳng tắp ngọn núi đối diện kia, mà dòng sông này lại là con đường được cứng rắn mở ra ở trong ngọn núi hình khuyên kia.
Ngọn núi kia cũng không lớn, độ cao không hơn một trăm trượng, nhưng cây cối phía trên lại vô cùng to lớn, có một số cây khổng lồ không biết đã sinh trưởng bao nhiêu năm, lại làm cho người ta có một loại cảm giác cao như núi.
Điều khiến người ta kính sợ nhất là ánh sáng mặt trời không thể chiếu xuống núi.
Ánh sáng chói lóa bị một loại lực lượng kỳ dị ngăn cách ở ngoài núi, ngay chỗ cách núi mấy trượng, những ánh sáng chói lóa bị bài xích này ngưng tụ thành từng đoàn hỏa diễm màu vàng óng như có như không.
Ngọn núi không có ánh sáng chiếu vào là một mảnh tối tăm.
Bên ngoài núi là ngọn lửa màu vàng óng, nhưng trong núi lại giống như đêm tối vĩnh cửu, hình ảnh như vậy chỉ có thể xuất hiện ở một số cuốn sách truyện miêu tả nơi cư trú của Thần Ma.
Trong núi tối đen, có một bậc thang rất rộng đối diện với dòng sông này, độ rộng bằng với mặt sông.
Bậc thang đến giữa sườn núi đã kết thúc, nơi cuối cùng là một cung điện rất cổ lão.
Đây là tổ điện của vương triều Đại Tề.
Cũng là tổ điện của vương triều Đại Tấn từng thống trị lãnh thổ vương triều Đại Tề.
Bởi vì tu luyện cùng công pháp tu hành nhất mạch tương thừa, tất cả người tu hành công pháp âm thần quỷ vật ở phiến cương vực này đều xuất phát từ cùng một tổ sư.
Đã từng có một thời đại, chỉ có loại Tu hành giả nạp thiên địa linh khí trong cơ thể mới được coi là chính thống, mà người tu hành pháp môn âm khí quỷ vật gần như bị chém tận giết tuyệt, được coi là tà đạo cực đoan.
Song có một người tu hành pháp môn âm thần quỷ vật lại sinh tồn ở thời đại đó, lấy tu vi gần như vô địch làm cho người ta không thể làm gì được, cuối cùng khiến cho người không thể không thừa nhận địa vị của Tu hành giả tu hành pháp môn âm thần quỷ vật này.
Tổ điện này cùng mười hai Vu Thần thủ đều bắt nguồn từ tên tổ sư kia.
Bản thân mười hai Vu Thần thủ chính là mười hai bộ kinh tàng trọng yếu nhất trong tổ điện này, ghi lại những thứ quan trọng nhất.
Chỉ khi mười hai Vu Thần thủ này trở về trên người mười hai Vu Thần, những công pháp cường đại kia mới có thể hoàn chỉnh.