Kiếm Vương Triều ( Dịch Full )

Chương 799 - Q8 - Chương 127: Tự Phụ

Q8 - Chương 127: Tự phụ Q8 - Chương 127: Tự phụ

Hạ Uyển cứ phá cảnh một cách nước chảy thành sông như vậy.

Lúc Hạ Uyển phá cảnh, đám người Đinh Ninh cùng Bách Lý Tố Tuyết đã trở lại quận Giao Đông cách Trường Lăng rất xa.

Đinh Ninh không cách nào tận mắt nhìn thấy biến hóa của đám người Hạ Uyển, cũng không có khả năng cảm ứng được nguyên khí dao động cũng không được tính là cường đại khi đột phá Lục Cảnh, nhưng hắn cũng không chút lo lắng đối với tu hành tiến cảnh của đám người Hạ Uyển cùng Dịch Tâm.

Cho dù là ở thời đại đỉnh cao nhất của Ba Sơn Kiếm Tràng, những Tu hành giả trẻ tuổi có thiên phú như Hạ Uyển và Dịch Tâm, Từ Liên Hoa cũng cực kỳ thưa thớt.

Nhưng khi đó, cho dù những Tu hành giả trẻ tuổi này đều là đối tượng trọng điểm được bồi dưỡng ở Ba Sơn Kiếm Tràng, cũng không có khả năng lấy được tài nguyên một cách đơn giản thô bạo như vậy.

Là một tông môn cực kỳ hoàn chỉnh, phải cân nhắc quá nhiều phương diện, hơn nữa sau khi nhiều Tu hành giả xuất sắc hơn, rất nhiều thứ không có khả năng chồng chất lên thân một người.

Nhưng bây giờ thì khác.

Ba Sơn Kiếm Tràng còn lại đều là "lão nhân", tài nguyên thu được ở quận Giao Đông còn kinh người hơn cả kho tàng của tông môn này.

Khi chọn lựa ra đồ vật từ trong những tài nguyên này rồi không cần cân nhắc nện vào trên thân những người kia một cách đơn giản bạo lực, tu vi tiến cảnh của những người kia chỉ có thể nhanh hơn những Tu hành giả có thiên phú ngang nhau của Ba Sơn Kiếm Tràng năm đó.

Tất cả những gì khiến hắn thực sự lo lắng chỉ là một người.

Người này chính là Tịnh Lưu Ly.

So sánh với Tịnh Lưu Ly, đám người Hạ Uyển và Dịch Tâm là tương lai của Trường Lăng, trong một khoảng thời gian tương lai, có thể những nhân tài mới nổi này sẽ có tác dụng rất lớn, nhưng Tịnh Lưu Ly lại là hiện tại.

Việc nàng phải làm là một chuyện rất lớn, lớn đủ để thay đổi rất nhiều mưu đồ ban đầu mà Đinh Ninh và Lâm Chử Tửu đã nghĩ ra, nếu kế hoạch giết chết Lý Tư của nàng có thể thành công, vậy thì có thể làm cho Đinh Ninh và Lâm Chử Tửu sớm mưu đồ rất nhiều chuyện lớn hơn.

Bách Lý Tố Tuyết lúc trước mưu tính rất nhiều chuyện đều thành công, ngoại trừ việc đủ hiểu rõ địch nhân ra, mấu chốt nhất là y mưu đồ rất nhiều chuyện mà người ngoài xem ra tuyệt đối không có khả năng.

Nếu như ở trên chiến trường, rất nhiều chuyện đều sẽ bị cho là mạo hiểm quá lớn, đều không thể áp dụng được.

Không ai nghĩ đến việc Tịnh Lưu Ly có thể có cơ hội giết chết Lý Tư có tu vi mạnh hơn nàng quá nhiều, ngay cả Đinh Ninh cùng Lâm Chử Tửu cũng không dám tiến hành bố cục như vậy, cho nên địch nhân cũng tuyệt đối không thể nào nghĩ tới.

Chính vì vậy, Đinh Ninh trái lại cũng cảm thấy chuyện này có cơ hội thành công.

Vì thế hắn cũng phải bố trí ra rất nhiều chuẩn bị tương ứng.

- Giúp ta đi Trường Lăng gặp Hoàng Chân Vệ một lần.

Đinh Ninh tiễn đưa Đạm Đài Quan Kiế lên một chiếc thuyền, làm ra một bước sắp xếp quan trọng nhất. Ở người ngoài xem ra, Đinh Ninh chỉ đang chờ đến Bát Cảnh, đợi đến khi hắn đột phá đến cảnh giới này, sẽ là lúc Ba Sơn Kiếm Tràng toàn lực phản công.

Nhưng theo chính Đinh Ninh, sự phản kích toàn diện của Ba Sơn Kiếm Tràng hoàn toàn không cần chờ đợi đến thời khắc đó.

......

Dưới chân núi.

Trong quần thể cung điện đang được xây dựng, vô số thợ thủ công nhìn như hỗn loạn nhưng thực chất lại hối hả một cách rất có điều lệ.

Có một tòa đại điện phía trước, một thanh đòn đông đang được dựng lên, hai gã quan viên phụ trách đôn đốc xây dựng vốn nên theo dõi thật kỹ quá trình này, để tránh xuất hiện chuyện sai sót nào đó, song ánh mắt của bọn họ lúc này lại bị một gã nam tử trung niên tóc hơi hói hấp dẫn.

Nam tử trung niên tóc hơi hói kia là Mạc Thanh Cung, cấp quan chỉ ngang bằng với bọn họ, nhưng sau khi Giám Thiên Ty biến mất ở Trường Lăng, cho dù là quan viên cấp thấp ở Thần Đô Giám cũng đủ khiến các quan viên còn lại sợ hãi, chứ đừng nói đến vị quan viên chiếm giữ vị trí trọng yếu ở Thần Đô Giám này.

- Lần này cần điều tra là ai?

Khi Mạc Thanh Cung xuyên qua khu vực cung điện còn dang dở này, hoàn toàn biến mất trong tầm mắt của bọn họ, một quan viên trong đó nhịn không được thấp giọng hỏi ra với thanh âm mà chỉ hai người mới có thể nghe được.

- Nghe nói là người tu hành Thanh Dương Kiếm Tháp, nếu không Thần Đô Giám cũng sẽ không phái lão cẩu có kinh nghiệm phong phú như vậy đi ra.

Một quan viên khác dùng một ngữ khí cực kỳ thấp khẽ nói:

- Nghe nói hôm qua Thần Đô Giám mang đi ba người ở vị trí tiền điện đã, đều có liên quan đến chuyện này.

- Thanh Dương Kiếm Tháp?

Quan viên lúc trước biến sắc hỏi ngược lại.

Hiện tại mọi người trong thiên hạ đều biết, chốn tu hành mạnh nhất vương triều Đại Triệu ngày xưa là Triệu Kiếm Lô, nhưng trước khi tông môn này đột nhiên xuất hiện, trong nhận thức của tất cả người tu hành, chốn tu hành mạnh nhất vương triều Đại Triệu là Thanh Dương Kiếm Tháp.

Nếu như chốn tu hành như vậy còn có đại nghịch trà trộn ở bên trong, ngược lại thực sự rất khủng bố.

Ngoại trừ Mạc Thanh Cung là quan viên Thần Đô Giám hành tẩu ở bên ngoài ra, khi Thần Đô Giám tập trung lực lượng muốn điều tra một chuyện, tự nhiên sẽ an bài rất nhiều mật thám là quan viên của tổ chức này mà người bên ngoài hoàn toàn nhìn không ra.

Những người này thường sẽ xuất hiện ở một vài góc không để ý chút nào, làm những chuyện bình thường nhất, sau đó đợi đến khi cuộc điều tra của Thần Đô giám chấm dứt, những người này sẽ im lặng rút đi, cũng sẽ không để bất cứ kẻ nào chú ý.

Thần Đô Giám và Giám Thiên Ty lúc trước có quyền lực rất lớn ở phương diện này, một ít nhân thủ được an bài thậm chí ngay cả quan viên quản lý tầng dưới cũng không biết là người của hai tổ chức này, bởi vì những người này cũng đều được quan viên cấp trên bọn họ tự tay viết chỉ thị điều xuống.

Trong quần thể cung điện chiếm diện tích kinh người dưới Ly Sơn, có của hai chỗ lại là cấm địa, ngay cả quan viên Thần Đô Giám cũng không thể tiến vào.

Một chỗ là nơi ở tạm thời của Lý Tư và phụ tá của lão, một chỗ là khu vực trung tâm của cung điện này.

Mỗi ngày, vào một thời gian cố định vào buổi chiều, Lý Tư đều từ chỗ ở của lão đi ra, tuần tra các nơi, cuối cùng dừng lại một lúc lâu ở khu vực trung tâm kia, cuối cùng lại dọc theo tuyến đường đã định trở về nơi ở.

Trên tuyến đường mà Lý Tư đi qua, có một số nơi ở dành cho thợ thủ công và lao động vất vả làm việc ở đây.

Có một ít xe nước trà lưu động, còn có một số thầy thuốc túc trực ở bên trong đó, để ứng phó cho một số tai nạn hoặc tổn thương đột nhiên xuất hiện.

Khi hai quan viên kia cảnh giác mà khẩn trương nhìn bóng lưng Mạc Thanh Cung, Tịnh Lưu Ly cũng đang cẩn thận nhìn bóng lưng Lý Tư.

Thân phận nàng ở chỗ này hiện tại cũng là thầy thuốc, khác biệt chính là, dược vật trong hòm thuốc mà nàng mang theo không phải để cho người ta dùng, mà dùng để trị liệu bệnh tật của súc vật ở trong công trường to lớn chưa hoàn thành này.

Rất nhiều vật nặng cần phải dựa vào súc vật kéo, bên trong những nơi chưa hoàn thành này, số lượng súc vật cũng rất kinh người.

Nàng có được thân phận như vậy, mà Độc Cô Bạch thì dưới sự an bài của Hoàng cung cùng Thần Đô Giám cũng thu được một loại thân phận cũng cực kỳ thuận tiện, chính là một chức quan nhỏ phụ trách đưa nàng đến chỗ một số súc vật bị thương trong khu vực này.

Cho nên dù hai người nói chuyện rất tùy ý, cũng sẽ không khiến cho bất cứ kẻ nào chú ý.

- Hắn rất tự tin, làm việc cực kỳ có trật tự, rất nhiều chuyện nhỏ đều ghi nhớ trong lòng.

Khi Độc Cô Bạch đi tới bên cạnh Tịnh Lưu Ly, nàng rất thẳng thắn nhẹ giọng nói:

- Nhưng hắn rất tự phụ, tự phụ đến mức có chút cực đoan, bởi vì rất nhiều vấn đề liên quan đến xây dựng gây tranh cãi, cuối cùng đều do hắn thuyết phục được quan viên cùng thợ thủ công có ý kiến bất đồng ở nơi này.

- Phương diện này có vấn đề gì sao?

Độc Cô Bạch đã cực kỳ hiểu rõ với Tịnh Lưu Ly, gã biết nàng cố ý nói những lời này, nhất định liên quan đến một số phương diện có khả năng đánh bại Lý Tư.

- Tự phụ quá mức cũng là khuyết điểm, nhất là khi hắn cảm thấy có một chút khả năng, hắn nhất định sẽ nắm chặt không buông, nhất định phải để cho mọi chuyện phát triển theo hướng mà hắn hy vọng.

Tịnh Lưu Ly quay đầu nhìn Độc Cô Bạch, nghiêm túc nói:

- Đinh Ninh đã nói với ta, kiếm tâm không ở ngoài nhân tâm, thứ phải hiểu đầu tiên trước khi xuất kiếm chính là suy nghĩ trong lòng đối phương, mà không phải suy nghĩ đối phương có thể dùng chiêu kiếm gì trước tiên. Vì vậy để đối phó với những người như hắn ta, ta có thể sử dụng phương pháp tiết kiệm thời gian nhất.

Bình Luận (0)
Comment